0 chữ
Chương 48
Chương 48: Thiếu niên (1)
“Dạ!” Đinh Dao tràn đầy mong đợi gật đầu. Cô không hiểu về chính sách, nhưng từ sau khi kỳ thi đại học được khôi phục năm ngoái, hàng hóa trên phố ngày càng nhiều lên.
Ba cô lần này đi công tác ở xa nghe nói là để mua sắm thiết bị mới, chắc hẳn nơi đó phát triển lắm. Không biết quần áo ba mua có màu sắc đẹp hơn, tươi sáng hơn không.
Đợi Đinh Vệ Hồng từ phòng đặt cặp sách ra ngoài, Chu Vân Mai cũng đã dọn dẹp xong trong bếp, cả nhà mới bắt đầu cầm đũa ăn cơm.
“Mai cuối cùng cũng được dọn nhà rồi. Trước kia cứ mong chờ mãi, bây giờ thì…”
Chu Vân Mai đưa mắt nhìn quanh căn nhà, từng góc nhỏ đều do bà tự tay sắp xếp, quen thuộc vô cùng.
Nuốt miếng cơm xuống, bà mới nói tiếp: “Có chút không nỡ rời đi. Ngôi nhà này đã sống bao năm rồi, cũng có tình cảm.”
“Hay là bà cứ ở lại đây đi?” Đinh Chấn Hoa trêu chọc. Hai đứa nhỏ chỉ lo cúi đầu ăn cơm.
“Cút sang một bên! Chuyện này liên quan gì đến ông? Tôi chỉ cảm thán chút thôi mà!”
Đương nhiên là muốn ở nhà mới rồi. Từ lúc đặt nền móng, bà đã mong ngóng từng ngày, cách vài hôm lại chạy đến xem.
Chu Vân Mai liếc nhìn chồng mình. Đến khi nhà xây xong, không ít người ở khu tập thể cũng đến xem, dù khi ấy nhà vẫn còn trống trơn, chẳng có gì cả.
Tháng trước, nhà được phân theo công tác và nhân khẩu… cuối cùng cũng xong xuôi. Kết quả, trước khi dọn đi, Đinh Chấn Hoa lại đi công tác.
Khó khăn lắm mới chờ ông về, không nhanh chóng chuyển đi sao được! Nhà họ Triệu còn dọn vào nhà mới từ một tuần trước rồi.
“Nhà mới tốt quá đi, không những có bếp riêng mà còn có nhà vệ sinh, không cần phải dùng chung với người khác nữa. Cả hai ban công trước sau đều là của nhà mình, phơi quần áo cũng tiện hơn hẳn.”
Lần này, tòa nhà cho gia đình công nhân mà họ xây dựng ở nhà máy là tòa cao nhất trong toàn huyện, còn có nhiều người đến tham quan học hỏi!
Nghe Chu Vân Mai miêu tả, Đinh Dao cũng rất vui, thật ra cô cũng đã đi xem trước rồi. Mặc dù trước đây từng sống trong một ngôi nhà lớn hơn, nhưng đó đã là chuyện của quá khứ, hơn nữa lần này có một phòng tắm riêng biệt.
Trong cuộc sống này, điều Đinh Dao không thể chấp nhận ngoài nhà tắm công cộng chính là nhà vệ sinh công cộng, lần này cuối cùng không cần phải chịu đựng nữa.
“Có biết nhà đối diện chúng ta là ai không?”
Mọi người đều là đồng nghiệp và hàng xóm đã nhiều năm, ai chuyển đi đâu, sống ở đâu đều rõ như lòng bàn tay. Chỉ có nhà đối diện họ là mãi chưa có thông tin gì.
Chu Vân Mai tò mò hỏi Đinh Chấn Hoa, lo lắng liệu có phải là người khó gần hay không, sau này gặp nhau thường xuyên, không biết sẽ khó chịu đến mức nào!
“Nghe nói là người trên sắp xếp đến.” Đinh Chấn Hoa lắc đầu, ông còn hỏi lão Triệu, nhưng lão Triệu cũng không biết.
“Có phải là quân nhân chuyển ngành không?”
“Không rõ, dù sao thì họ vẫn chưa đến nhà máy báo cáo.”
Hai người nói vài câu rồi cũng bỏ qua chuyện đó, cả nhà lại hứng thú bàn luận về ngôi nhà mới. Rõ ràng, chuyện nhà mới còn quan trọng hơn, và khiến mọi người vui vẻ hơn rất nhiều.
…
Ăn xong cơm, Đinh Dao quay về phòng làm bài tập, nhìn anh trai đi ra ngoài, cô không khỏi cảm thấy ghen tị.
“Vì sao anh ấy lại được đi chơi chứ!”
Ba cô lần này đi công tác ở xa nghe nói là để mua sắm thiết bị mới, chắc hẳn nơi đó phát triển lắm. Không biết quần áo ba mua có màu sắc đẹp hơn, tươi sáng hơn không.
Đợi Đinh Vệ Hồng từ phòng đặt cặp sách ra ngoài, Chu Vân Mai cũng đã dọn dẹp xong trong bếp, cả nhà mới bắt đầu cầm đũa ăn cơm.
“Mai cuối cùng cũng được dọn nhà rồi. Trước kia cứ mong chờ mãi, bây giờ thì…”
Chu Vân Mai đưa mắt nhìn quanh căn nhà, từng góc nhỏ đều do bà tự tay sắp xếp, quen thuộc vô cùng.
Nuốt miếng cơm xuống, bà mới nói tiếp: “Có chút không nỡ rời đi. Ngôi nhà này đã sống bao năm rồi, cũng có tình cảm.”
“Cút sang một bên! Chuyện này liên quan gì đến ông? Tôi chỉ cảm thán chút thôi mà!”
Đương nhiên là muốn ở nhà mới rồi. Từ lúc đặt nền móng, bà đã mong ngóng từng ngày, cách vài hôm lại chạy đến xem.
Chu Vân Mai liếc nhìn chồng mình. Đến khi nhà xây xong, không ít người ở khu tập thể cũng đến xem, dù khi ấy nhà vẫn còn trống trơn, chẳng có gì cả.
Tháng trước, nhà được phân theo công tác và nhân khẩu… cuối cùng cũng xong xuôi. Kết quả, trước khi dọn đi, Đinh Chấn Hoa lại đi công tác.
Khó khăn lắm mới chờ ông về, không nhanh chóng chuyển đi sao được! Nhà họ Triệu còn dọn vào nhà mới từ một tuần trước rồi.
“Nhà mới tốt quá đi, không những có bếp riêng mà còn có nhà vệ sinh, không cần phải dùng chung với người khác nữa. Cả hai ban công trước sau đều là của nhà mình, phơi quần áo cũng tiện hơn hẳn.”
Nghe Chu Vân Mai miêu tả, Đinh Dao cũng rất vui, thật ra cô cũng đã đi xem trước rồi. Mặc dù trước đây từng sống trong một ngôi nhà lớn hơn, nhưng đó đã là chuyện của quá khứ, hơn nữa lần này có một phòng tắm riêng biệt.
Trong cuộc sống này, điều Đinh Dao không thể chấp nhận ngoài nhà tắm công cộng chính là nhà vệ sinh công cộng, lần này cuối cùng không cần phải chịu đựng nữa.
“Có biết nhà đối diện chúng ta là ai không?”
Mọi người đều là đồng nghiệp và hàng xóm đã nhiều năm, ai chuyển đi đâu, sống ở đâu đều rõ như lòng bàn tay. Chỉ có nhà đối diện họ là mãi chưa có thông tin gì.
Chu Vân Mai tò mò hỏi Đinh Chấn Hoa, lo lắng liệu có phải là người khó gần hay không, sau này gặp nhau thường xuyên, không biết sẽ khó chịu đến mức nào!
“Có phải là quân nhân chuyển ngành không?”
“Không rõ, dù sao thì họ vẫn chưa đến nhà máy báo cáo.”
Hai người nói vài câu rồi cũng bỏ qua chuyện đó, cả nhà lại hứng thú bàn luận về ngôi nhà mới. Rõ ràng, chuyện nhà mới còn quan trọng hơn, và khiến mọi người vui vẻ hơn rất nhiều.
…
Ăn xong cơm, Đinh Dao quay về phòng làm bài tập, nhìn anh trai đi ra ngoài, cô không khỏi cảm thấy ghen tị.
“Vì sao anh ấy lại được đi chơi chứ!”
7
0
2 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
