TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47: Phá băng (3)

Đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của một người trưởng thành. Dù không có lời xin lỗi rõ ràng, nhưng đạt được kết quả như vậy cũng đã tốt lắm rồi.

Cuối cùng Đinh Dao cũng thở phào nhẹ nhõm. Đinh Vệ Hồng không tiếp tục tức giận nữa, chỉ lặng lẽ cúi đầu rồi xoay người đi vào phòng. Hôm đó, cậu không ra ăn tối.

Nhưng đến ngày hôm sau, cậu lại khôi phục thái độ như thường ngày. Sau này, cái tên ấy không được đổi lại nữa, mà anh trai cũng không có vẻ bài xích gì, điều này khiến Đinh Dao cảm thấy an tâm hơn.

Về sau, cô từng tò mò hỏi Chu Vân Mai rằng điều gì đã khiến mẹ thay đổi thái độ. Cô cảm thấy mẹ ngày càng trở nên dịu dàng, trước đây chỉ có cô mới nhận được sự quan tâm ấy.

Tất nhiên, cô không phải đang ghen tị, mà chỉ hy vọng sự thay đổi này có thể kéo dài mãi mãi…

“Con gái ngoan của mẹ lớn rồi, còn biết quan tâm những điều này nữa.” Chu Vân Mai xoa đầu Đinh Dao cảm thán. “Những năm qua, mẹ quả thực đã làm sai rất nhiều, cũng bỏ lỡ nhiều thứ.”

Bà nhớ lần đó khi giặt quần áo giúp Vệ Hồng – đó là lần đầu tiên sau khi cậu lớn lên.

Bà biết con trai mình mặc đồ không vừa vặn, nhưng trước giờ chưa bao giờ để ý xem quần áo của con cũ đến mức nào, cũng chưa từng để ý đến những miếng vá chi chít trên đó.

Lần đó, bà đã sững người thật lâu, trong lòng bỗng chốc dâng lên cảm giác chua xót. Những miếng vá trên quần áo có cái may xiêu vẹo, nhìn qua đã biết là do người không biết may vá khâu lại.

Có cái lại được khâu rất khéo, bà đoán chắc là do mẹ của Vương Thiết Trụ trong thôn may giúp, bởi vì đó là người duy nhất từng nhắc bà rằng hãy quan tâm đến con trai mình nhiều hơn.

Đó là mẹ của người khác, nhưng lại làm được nhiều hơn bà. Thoáng chốc, Vệ Hồng đã mười tuổi rồi, bà thân là người làm mẹ lại không thể nhớ nổi mình từng làm gì cho con.

Những gì bà nghĩ rằng mình đã hoàn thành trách nhiệm, thực ra chỉ là tự lừa dối bản thân mà thôi.

Chu Vân Mai không tiếp tục nói gì với Đinh Dao nữa, nhưng bầu không khí trong nhà ngày càng trở nên tốt hơn.

“Kiều Kiều, Vệ Hồng về rồi à? Mau lên lầu rửa tay rồi ăn cơm đi.”

Chu Vân Mai vừa rửa nồi trên ban công, vừa nhìn xuống dưới. Cuối cùng cũng thấy hai đứa con xuất hiện ở góc đường, bà lập tức vẫy tay với hai anh em.

Đinh Dao cũng cười đáp lại, còn Đinh Hồng chỉ ngẩng đầu nhìn một cái rồi im lặng không nói gì. May mà Chu Vân Mai đã quen với tính cách con trai nên cũng không để bụng.

“Ba ơi, ba đi công tác về rồi ạ?”

Vừa chạy vài bước lên lầu, Đinh Dao rửa tay ngay trên ban công, quay người vào nhà thì thấy Đinh Chấn Hoa đang ngồi đó, lập tức tươi cười chào hỏi.

“Sáng nay ba về rồi. Kiều Kiều, lại đây ngồi ăn cơm đi.” Đinh Chấn Hoa gọi con gái.

“Woa, ở đâu ra mấy hộp đồ hộp vậy ạ?”

Vừa nhìn thấy những món ngon trên bàn, Đinh Dao vui mừng reo lên, vội vàng chạy đến ngồi xuống chỗ của mình.

“Thích ăn thì ăn nhiều vào. Lần này ba đi xa, nơi đó sản xuất loại này, biết con thích nên ba mua nhiều một chút. Bên đó rẻ hơn nhiều so với ở đây. Ba còn mua quần áo cho hai đứa, lát nữa ăn xong hai con thử xem có vừa không nhé.”

Quan trọng nhất là lần này không cần phải dùng tem phiếu nhiều như trước. Hiện tại chính sách của nhà nước đã thông thoáng hơn nhiều rồi.

7

0

2 tháng trước

4 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.