TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4: Suy ngẫm (1)

Không biết đã ở đó bao lâu, một tiểu đồng của phán quan đến dẫn đường, nói rằng "đã đến lúc”.

Đinh Dao không hiểu ý nghĩa, sau khi uống một bát canh, cô bị đưa đến một nơi kỳ lạ, rồi hóa thành một đứa bé sơ sinh, mất hết ký ức.

Ba mẹ đặt tên cô là Đinh Kiều Kiều, hết mực yêu thương. Vì cô là đứa trẻ may mắn, vừa sinh ra thì ba được thăng chức, mẹ có công việc, nên cô được cưng chiều từ nhỏ.

Tiểu đồng kia rất hài lòng với tình cảnh này, vui vẻ quay về báo cáo. Phán quan lạnh lùng nghe xong chỉ gật đầu, thấy việc đã xong nên không quan tâm nữa.

Nếu sau khi Đinh Dao sống lại mà không nhớ lại quá khứ kiếp trước và kiếp này, thì tương lai của cô chắc chắn sẽ gian nan, đúng như những gì đã được viết trong cuốn sách!

Đúng vậy, Đinh Dao biết rằng hiện tại mình đang sống trong một cuốn sách – cuốn sách mà vị phán quan lạnh lùng đã ném cho cô xem. Vì quá nhàm chán, cô đã đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần, đến mức quen thuộc với từng câu chữ trong đó.

Ban đầu, theo ý định của phán quan, cô lẽ ra sẽ được đầu thai vào một gia đình khác, trở thành nữ chính trong cuốn sách này, từ đó có một cuộc sống thuận buồm xuôi gió.

Không ngờ tiểu đồng lại xảy ra sai sót, khiến Đinh Dao mất hết ký ức và không thể sống lại thành nữ chính, ngược lại trở thành nữ phụ sớm muộn gì cũng bị làm nền.

May mắn thay, vài ngày sau vị phán quan mặt lạnh phát hiện ra lỗi lầm. Lúc này Đinh Dao – tức Đinh Kiều Kiều – đã sáu tuổi. Việc cho Đinh Dao sống lại vốn là để bù đắp, giờ xảy ra chuyện như vậy, phán quan đành một lần nữa sửa sai, khôi phục ký ức kiếp trước cho cô và ban cho cô một dấu ấn hộ thân.

"Dấu ấn hộ thân... là cái này sao?"

Đinh Dao khẽ vuốt vết ấn nhạt hình cây bút lông trên cánh tay phải, nếu không nhìn kỹ sẽ không nhận ra. Cô chỉ thấy vị phán quan mặt lạnh này đúng là cố ý, sao không cho dấu ấn nào khác, lại chọn cái này. Dù gì thứ từng đè chết cô, chẳng phải là một cây bút khổng lồ hay sao, chẳng phải là trải nghiệm gì dễ chịu.

Chính vì bị khắc dấu ấn này, cô như sống lại nỗi sợ bị đè chết một lần nữa, mới hét toáng lên mà tỉnh dậy. Lúc này, vị phán quan mặt lạnh kia đã không còn tung tích.

"Không biết dấu ấn này có tác dụng gì?"

Khôi phục ký ức rồi, Đinh Dao lập tức nhớ lại toàn bộ diễn biến trong cuốn sách.

Đinh Kiều Kiều... chính là cô, trước mười mấy tuổi hoàn toàn có thể gọi là đứa trẻ may mắn. Không chỉ được ba mẹ yêu thương, điều kiện gia đình cũng ngày càng khấm khá từ khi cô chào đời. Tính cách không phải quá xấu nhưng được cưng chiều nên có phần nũng nịu, ích kỷ. Sau này không thi đỗ đại học, cô thay mẹ vào làm ở nhà máy.

Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi cô vào nhà máy. Đinh Kiều Kiều thích một người, dù bị từ chối bao nhiêu lần vẫn bám riết không buông, còn vì người ấy mà ghen tuông, đánh nhau không ít lần. Cuối cùng, khi nữ chính xuất hiện, nữ phụ là cô lập tức bị loại bỏ.

Đinh Dao rùng mình, từng chết một lần khiến cô càng trân trọng cuộc sống. Nỗi đau mất cha kiếp trước đã nguôi ngoai theo thời gian, nhưng vừa trải qua cảm giác chết chóc, cô vẫn chưa hết bàng hoàng. Sự va chạm giữa ký ức kiếp trước và hiện tại khiến lời nói, hành động của cô mang theo thói quen cũ, không biết ba mẹ có nhận ra không.

7

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.