TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36: Đổi tên (1)

Đinh Dao ra ban công lấy cốc đánh răng riêng của mình, súc miệng xong lại rửa mặt bằng nước lạnh, tinh thần lập tức phấn chấn hơn hẳn. Khi bước vào phòng lần nữa, cô đã tràn đầy năng lượng.

“Chào buổi sáng, ba mẹ.” Nói xong, cô quay sang nhìn anh trai vẫn im lặng không nói một lời nở nụ cười thật tươi: “Anh, chào buổi sáng!”

“Ừm.”

Anh trai... thực sự đáp lại sao? Chuyện này khá bất ngờ. Đinh Chấn Hoa không khỏi liếc nhìn con trai lớn một cái đầy tò mò.

Còn Đinh Dao thì hoàn toàn tự nhiên, cô đã sớm phát hiện anh trai mình thực chất rất mềm lòng, thái độ lạnh nhạt chắc chắn không kéo dài lâu đâu, cô tin chắc chắn!

“Ngồi xuống ăn đi!” Đinh Chấn Hoa mỉm cười, kéo ghế mây dành riêng cho con gái.

“Cảm ơn ba.”

Bốn phía bàn ăn hôm nay cuối cùng cũng có đủ bốn người ngồi. Đinh Dao vui vẻ đung đưa đôi chân nhỏ của mình.

Cô cầm đũa chuẩn bị ăn thì Chu Vân Mai đột nhiên kể rằng đêm qua mình nằm mơ. Không ngờ Đinh Chấn Hoa cũng gật đầu, nói ông cũng nằm mơ.

Đinh Dao lẩm bẩm trong lòng, chẳng lẽ họ cũng mơ thấy giấc mơ giống mình hôm đó sao?

Nhưng nhìn phản ứng của họ thì lại không giống. Nếu họ thực sự mơ thấy tương lai của anh trai, chắc chắn phản ứng sẽ không chỉ có vậy.

“Nhưng mà nội dung thì tôi không nhớ rõ.”

Chu Vân Mai lắc đầu. Bà thậm chí không biết vì sao mình lại nhắc đến chuyện này, nhưng vẫn cảm thấy giấc mơ ấy rất quan trọng.

Ngồi bên cạnh bà, Đinh Chấn Hoa cũng nhíu mày, vì không chỉ vợ ông, mà chính ông cũng không nhớ nổi giấc mơ ấy.

Ngước mắt nhìn con gái nhỏ ngồi đối diện, Đinh Chấn Hoa bỗng sững lại, đột nhiên nói: “Kiều Kiều sắp vào tiểu học rồi, tôi nghĩ nên đổi tên cho con.”

Đinh Dao cầm thìa, còn chưa kịp cho vào miệng thì đã sững sờ vì câu nói này. Miệng cô há ra, còn chưa kịp hỏi "Vì sao?" thì Chu Vân Mai đã gật đầu đồng tình ngay, hơn nữa còn rất tán thành.

“Tôi cũng nghĩ vậy.”

Đinh Dao thì không!

Cô chỉ muốn biết tại sao ngủ một giấc dậy, mọi người bỗng trở nên kỳ lạ như vậy?

Dù từ khi khôi phục trí nhớ, cô đã quen với cái tên Đinh Dao hơn, nhưng cô cũng không bài xích cái tên "Đinh Kiều Kiều". Sao lại nói đổi là đổi luôn thế này?!

“Cứ gọi là Đinh Dao, con thấy thế nào?”

Trong thoáng chốc, Đinh Dao suýt tưởng rằng chính mình vừa nói ra câu đó. Nhưng ngay sau đó, cô thấy Chu Vân Mai gật đầu với Đinh Chấn Hoa.

“Mẹ thấy cái tên này rất hay.” Rõ ràng bà rất tán thành cái tên mới của con gái.

Bà quay sang xoa đầu Đinh Dao, dịu dàng nói: “Ngoan nào, sau này chúng ta đổi thành Đinh Dao nhé? Hồi nhỏ con chẳng từng nói không thích gọi là Kiều Kiều sao?”

Đinh Dao: …

Cô còn chưa kịp phản ứng! Mà trước đây cô không thích cái tên “Kiều Kiều” là vì lúc bé từng bị bạn bè trêu chọc, nói rằng cái tên nghe yểu điệu quá, giống như hồ ly tinh vậy.

Thực ra chỉ là mấy đứa trẻ con, có lẽ ngay cả "hồ ly tinh" là gì cũng chẳng hiểu rõ, không biết nghe ở đâu rồi bắt chước nói theo.

Khi đó, Đinh Kiều Kiều rất tức giận, chạy về nhà làm ầm lên một trận, được Chu Vân Mai dỗ dành mãi mới nguôi ngoai, biết rằng ba mẹ đặt tên này là vì yêu thương cô, lúc đó cô mới nở nụ cười trở lại.

“Con gái ngoan, sau này Kiều Kiều sẽ là tên gọi ở nhà thôi, con đừng lo lắng không quen.”

1

0

2 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.