TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 35
Chương 35: Trở về thành phố (4)

"Yên tâm, anh đã lo liệu trước rồi. Ông Triệu bên trường nói sẽ giúp, chúng ta chỉ cần đến làm thủ tục nhập học thôi."

"Vậy thì tốt. Tiểu học vẫn chưa nghỉ hè đúng không? Vệ Hồng có phải đi học nửa tháng nữa không?"

Chu Vân Mai chợt nhớ ra con trai lớn vẫn đang học tiểu học ở đội sản xuất, vô thức nghĩ rằng nó cũng phải đợi đến tháng 9 như Kiều Kiều mới vào lớp một.

"Chưa nghỉ hè, nhưng có đi học hay không cũng không quan trọng. Ông Triệu khuyên nên cho nó học lại lớp ba."

Trường tiểu học trong đội sản xuất đương nhiên không thể so với trường trong huyện. Dù học lại lớp ba, Đinh Vệ Hồng cũng chưa chắc theo kịp bạn bè. Nhưng Đinh Chấn Hoa nghĩ rằng con trai đã mười tuổi rồi, không thể nào lại học lớp một hay lớp hai được!

"Vậy cũng được, ở nhà còn có thể chơi với Kiều Kiều nữa."

Chu Vân Mai gật đầu, không cảm thấy việc con trai không đi học để chơi với con gái có gì không ổn cả.

"Oáp..." Đinh Chấn Hoa ngáp một cái, nhìn đồng hồ trên tay, "Ngủ sớm đi, mai làm tiếp cũng được."

Sắp mười giờ, cũng khá muộn rồi.

"Em sắp xếp theo màu sắc một chút, lát nữa còn may viền bèo, Kiều Kiều chắc chắn sẽ thích. Anh cứ ngủ trước đi."

Chu Vân Mai dùng chân kéo chăn ở cuối giường lên đắp cho Đinh Chấn Hoa. Không những chẳng nhìn ông lấy một cái mà còn lườm nguýt, như thể ông đang lãng phí thời gian của bà vậy.

...

Đinh Dao có chút khó ngủ. Ngủ gần một người như vậy, dù là anh trai của mình, cô vẫn chưa quen.

Trước đây, vì lén đọc sách y học, bất kể ban ngày hay ban đêm, cô đều không cho nha hoàn ở lại phòng hầu hạ. Lâu dần, cô càng thích sự tự do một mình.

Cô cố gắng thích nghi, cũng cố gắng không trở mình để tránh làm ảnh hưởng đến anh trai.

Nhưng cô không biết rằng Đinh Vệ Hồng sớm đã nhận ra cô còn thức thông qua nhịp thở. Khu tập thể vào lúc mười giờ đêm vô cùng yên tĩnh, chỉ cần một âm thanh nhỏ cũng có thể nghe thấy.

Nghĩ đến những lời Đinh Dao nói ban ngày, Đinh Vệ Hồng tưởng rằng em gái lại sợ hãi. Cảm giác như nên nói gì đó, nhưng miệng cậu mở ra rồi lại khép vào, mấy lần cũng không thốt lên được lời nào.

“...”

Đinh Vệ Hồng cắn răng, bất chợt ngồi dậy khỏi giường, xỏ giày bước đến bên giường của Đinh Dao, nắm lấy bàn tay nhỏ đặt bên cạnh cô.

Đinh Dao giật mình mở to mắt, khẽ rụt tay trái bị nắm chặt.

“Anh?”

“Ngủ đi, anh ở đây.”

Giọng của Đinh Vệ Hồng hiếm khi nhẹ nhàng đến vậy, cậu có chút ngượng ngùng quay mặt đi.

“Dạ.”

Sự quan tâm ẩn giấu dưới vẻ ngoài lạnh lùng lại ấm áp đến thế. Đinh Dao không muốn buông tay, tham lam tận hưởng cảm giác an toàn này.

Cơn buồn ngủ tự nhiên kéo đến, trong vòng tay vỗ về của anh trai, cô dần chìm vào giấc ngủ...

Dưới ánh trăng, Đinh Vệ Hồng nhìn thấy nụ cười thoáng hiện trên môi cô. Đợi đến khi nhịp thở của cô trở nên đều đặn, cậu mới đứng dậy trở về giường mình, nhưng lại trằn trọc mãi không ngủ được.

***

“Kiều Kiều còn chưa tỉnh ngủ sao? Sao không ngủ thêm một lát?”

Đinh Dao dụi dụi mắt, mang theo chút buồn ngủ đi vào phòng khách. Bộ dạng ngơ ngác của cô khiến Chu Vân Mai vừa bưng một nồi cháo nóng từ bếp ra bật cười ngay lập tức.

“Con ngủ không được, chói mắt quá.”

Mặt trời tháng 6 mọc rất sớm, cửa kính tuy giúp căn phòng sáng sủa nhưng cũng không che được ánh nắng.

2

0

2 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.