TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25: Mặt dày (1)

Cô hiểu phản ứng của Đinh Vệ Hồng hôm nay. Có lẽ vì mình cũng chỉ là một đứa trẻ nên cảm xúc càng sâu sắc hơn. Khi đọc truyện lúc trước, cô đã cảm thấy rất cảm khái.

Dù là Đinh Chấn Hoa hay Chu Vân Mai, họ đều không cảm thấy bản thân làm sai điều gì. Dù bận rộn công việc, nhưng xung quanh cũng có không ít người gửi con cho ông bà chăm sóc.

Dù có mang con theo bên mình, thì cũng chỉ là đảm bảo ba bữa cơm mỗi ngày mà thôi.

Còn những gia đình không phải công nhân viên chức, hoặc những người làm công nhật trong xưởng, họ may mắn thì được vợ chồng ở chung một phòng, kém hơn thì phải chen chúc với người khác.

Nếu nhà không có ông bà trông giúp hoặc không muốn nhờ vả, họ mới phải dắt con theo, cùng người khác chen chúc trong ký túc xá, đôi khi còn bị than phiền.

Có lẽ là do tư duy của người lớn, họ không thấy hoàn cảnh nhà mình có gì khác biệt. Khi trước nhà chỉ có một phòng, không đón con về còn có thể hiểu, nhưng sau này cả hai vợ chồng đều có việc làm ổn định, còn được chia nhà mới.

Dù còn nhỏ, nhưng Đinh Vệ Hồng đã thấy và nhớ hết tất cả. Bao năm qua, ba mẹ không ở bên cạnh, dù là vì công việc, nhưng họ lại đích thân nuôi dưỡng em gái. Cậu là người duy nhất bị bỏ rơi.

Trong thôn luôn có những kẻ nhiều chuyện bàn tán, cộng thêm thái độ hời hợt, thờ ơ của ông bà nội.

Đinh Dao nghĩ nếu là mình, có lẽ sẽ tự chối bỏ bản thân, cho rằng ba mẹ vốn dĩ không yêu thương mình. Khi đó, cô sẽ không thể nào cười vui vẻ như bây giờ.

Người lớn thường không chú ý đến sự trưởng thành trong tâm lý của trẻ con. Họ cho rằng chỉ cần nuôi lớn là đủ.

Nếu đứa trẻ vì thế mà phản ứng tiêu cực, họ sẽ thấy nó thật bướng bỉnh, khó bảo.

Chỉ nhìn thái độ hôm nay họ dành cho anh trai, không khó để hiểu tại sao trong truyện, cuối cùng Đinh Vệ Hồng lại đi theo con đường đó, thậm chí chẳng còn tình cảm với em gái hay ba mẹ.

Có lẽ ngay từ lúc mười tuổi, trong lòng cậu đã gieo mầm oán hận. Nếu không, làm sao có đủ sức mạnh để tiếp tục bước đi?

Nhưng cậu vẫn giúp cô, điều đó khiến Đinh Dao tràn đầy hy vọng. Cô tin rằng trái tim anh trai vẫn còn chỗ mềm mại!

Cô đau lòng cho người anh trai mà đến tận hôm nay mới được gặp lần đầu. Chỉ mong rằng vẫn còn kịp, rằng trái tim anh trai chưa hoàn toàn nguội lạnh, rằng cô vẫn có thể sưởi ấm nó!

Đinh Vệ Hồng không hề thảm hại như Đinh Dao tưởng. Ít nhất thì dù không về nhà, cậu vẫn có chỗ ở.

Đinh Vệ Hồng cười khẩy, định nói rằng mình từ lâu đã không còn hy vọng, nhưng trong lòng lại có một giọng nói nhắc nhở cậu rằng cậu đang nói dối!

Cậu hiểu rõ bản tính của ba mẹ mình, nhưng hôm nay hình ảnh cô bé ngọt ngào gọi cậu là "anh trai" lại cứ nhảy nhót trong tim cậu.

Khi Chu Vân Mai mới mang thai, cậu đã rất mong chờ đó sẽ là một cô em gái. Sau này khi Đinh Dao chào đời, ba mẹ bế cô về nhà, một bé con trắng trẻo, mềm mại đáng yêu khiến Đinh Vệ Hồng vô cùng thích thú.

Cậu thầm nghĩ: "Mình có em gái rồi! Đợi em gái lớn thêm một chút, em gái sẽ gọi mình là anh trai bằng giọng ngọt ngào." Chỉ cần nghĩ đến chuyện đó, lòng cậu tràn đầy niềm vui.

Trong thôn có nhiều người nói rằng vợ chồng Đinh Chấn Hoa chỉ cưng chiều con gái, nhưng cậu không để ý.

7

0

2 tháng trước

22 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.