TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

“Nếu đã sa thải thì chúng ta cùng nhau bị sa thải đi, Châu Giai Giai, cô ở trong nhà máy dụ dỗ người khác đi vũ trường, mấy người trơ mắt nhìn tôi bị mấy gã lưu manh kéo đi nhưng lại không có bất cứ phản ứng nào, mấy người giả vờ như không thấy, hôm nay người bị hại là tôi, vậy người tiếp theo sẽ là ai?”

Tạ Anh Tử lập tức nói: “Tôi không có, tôi không có, tôi không biết…”

Lâm Tuyết Hà nhìn chăm chú vào mắt cô ta, gằn từng chữ một: “Cô, không, có?”

Đối diện với ánh mắt như muốn ăn thịt người của Lâm Tuyết Hà, Tạ Anh Tử bỗng chốc ruột gan rối bời: “Tôi không có… Tuyết Hà, tôi xin lỗi, xin lỗi.”

Châu Giai Giai vội vàng nói: “Không phải bây giờ cô vẫn còn ổn đấy sao? Trở về là tốt rồi.”

“Tôi vẫn ổn?” Lâm Tuyết Hà sấn người lên trước, từng bước một ép hỏi: “Tối hôm qua, trong các cô có người nào đi báo cảnh sát hay không? Có người nào đi tìm người đến cứu tôi hay không?”

“Tôi…”

Lâm Tuyết Hà lạnh giọng nói: “Tôi phải để cho toàn bộ công nhân nữ trong công xưởng này biết chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua.”

Châu Giai Giai và ba người còn lại lập tức tái mặt, Lâm Tuyết Hà thật sự dám làm lớn chuyện này lên ư?

Chiếu theo quy định của nhà máy điện tử, công nhân nữ không được phép đến những nơi như vũ trường, nhưng quy định chỉ là quy định, người đã muốn đi thì không thể kiểm soát được, thường nếu không nháo ra chuyện lớn thì sẽ cho qua.

Hôm nay chủ nhiệm đến kiểm tra công xưởng, nếu lúc này làm rộn lên, không phải là đang chờ bị đuổi đấy sao?

Hiện tại các nhà máy không còn sầu chuyện tuyển công nhân nữ nữa, nếu không hợp chuẩn thì sẽ không cần, ngoài kia còn rất nhiều người muốn vào nhà máy làm việc.

Châu Giai Giai ổn định lại tâm thần: “Tuyết Hà, trước tiên cô đừng làm rộn, quậy lớn chuyện rồi đối với chúng ta đều không có chỗ tốt, người cô cao như vậy, rất khó được nhận vào nhà máy. Cô không muốn kiếm tiền nuôi em gái đi học nữa sao? Hơn nữa, nếu để ‘sinh viên’ biết chuyện này cũng không tốt đâu.”

Châu Giai Giai nói xong bỗng cảm thấy buồn cười, cô ta đoán Lâm Tuyết Hà chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi, đang ở trong nhà máy sao cô ta dám làm loạn? Coi như gặp phải loại chuyện đó thì cũng chỉ có thể tự mình ngậm bồ hòn làm ngọt, còn có thể trách người khác được sao?

Châu Giai Giai tỉ mỉ quan sát Lâm Tuyết Hà từ trên xuống dưới, tò mò tối hôm qua cô có bị ‘cái đó’ hay không, nếu thật sự bị bọn lưu manh làm ô uế rồi thì vị hôn phu sinh viên đại học coi như mất.

Chuyện đi vũ trường lộ ra ngoài cũng quá sức chịu đựng với cô ta rồi.

Châu Giai Giai khẽ liếc về phía người đàn ông đứng bên cạnh Lâm Tuyết Hà, người đàn ông này quá xuất sắc, mấy cô gái đều không dám ngẩng đầu quan sát anh, Châu Giai Giai liếc anh một cái thật nhanh, âm thầm suy đoán thân phận của Phó Ngụy.

Người đàn ông dáng vẻ nghiêm chỉnh, trên người không có một chút khí chất lưu manh nào, giống như một người lính, mái tóc rất ngắn, sạch sẽ lưu loát, lớn lên rất đẹp trai, nhưng nhìn từ hình thể thì không giống một người làm sếp, đoán chừng cũng chẳng có tiền.

“Châu Giai Giai, cô tưởng rằng tôi sẽ tin cô sao?” Lâm Tuyết Hà nhìn cô ta một cái thật sâu, sau đó không nói gì nữa. Đời trước Châu Giai Giai cũng lừa cô như vậy, khuyên cô đừng làm lớn chuyện này, biến chuyện đêm qua cô không về và nghỉ việc không xin phép vào sáng nay thành lý do chăm sóc người thân bị ốm.

6

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.