TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37

Nhưng, bà Tống có lý của bà. Bà giằng lấy tờ giấy từ tay Thanh Ngọc, chạy đến giơ trước mặt cậu con trai thứ: “Thằng Hai, con nhìn đi! Chị dâu con ra phòng tín dụng vay ba trăm đồng, còn lấy danh nghĩa anh cả con để vay! Anh cả con chết rồi, chết rồi! Con bảo mẹ phải nhịn thế nào đây?”

Cậu Hai, tên thật là Tống Đình Tú. Cái tên này và tên Tống Thanh Sơn của anh Cả đều do một vị thầy đồ có tiếng trong làng đặt cho, gửi gắm hy vọng về một tương lai tươi sáng. Cầm tờ giấy vay tiền, Tống Đình Tú nhìn một lúc, chân mày anh nhíu chặt lại.

Bà Tống vẫn còn đang gào thét: “Bình thường nó làm càn thắt cổ, mẹ nhịn! Bình thường nó không muốn sống yên ổn, mẹ cũng nhịn! Nhưng nó dám lấy danh nghĩa anh con để đi vay tiền…”

“Bình thường mẹ hắt nước bẩn vào người tôi, tôi nhịn. Mẹ thiên vị Kim Quý và Tống Phúc, tôi cũng nhịn. Nhưng giấy vay nợ của hợp tác xã tín dụng là thứ gì chứ? Dùng nó làm vật chứng để vu oan cho tôi, khiến tôi suýt nữa bị đánh. Tống Đình Tú, chú thấy chưa, mẹ đã dùng mọi thủ đoạn để đuổi tôi đi, đúng không?” Tô Hướng Vãn cao giọng hỏi.

Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Tống Đình Tú.

...

“Mẹ, đừng làm ầm lên nữa. Anh cả có tên là Tống Thanh Sơn, trên này chỉ viết qua loa mấy chữ ‘Tống lão đại’, ngay cả con dấu cũng không có. Mẹ làm giả thế này, thật quá lộ liễu rồi…”

Tô Hướng Vãn thầm cười lạnh trong lòng: Bà ta luôn muốn ép con dâu trưởng phải đi, nhưng có lẽ không ngờ tới, tờ giấy vay nợ giả này chỉ là một phép thử nhỏ, một “niềm vui” lớn hơn vẫn còn đang chờ phía sau.

Thật ra, bản thân Tô Hướng Vãn vốn chẳng có ác cảm gì với bà mẹ chồng này. Nhưng chừng nào Tống lão đại chưa quay về, bà ta sẽ không bao giờ xóa được ý nghĩ rằng chính cô đã "khắc chết" con trai bà.

Ra ở riêng, lấy được tiền, nuôi ba đứa con ăn no mặc ấm. Bây giờ cô chỉ có một mục tiêu duy nhất này.

-

Trời ngả về chiều, sau khi Tô Hướng Vãn trở về, việc đầu tiên cô làm là gội đầu, sau đó kéo rèm xuống để lau người qua một lượt.

Thấy Cẩu Đản và Lư Đản cứ lượn lờ ngoài cửa, cô gọi hai đứa vào, ấn vào chậu tắm gội cho sạch sẽ. Hai đứa trẻ như giấu cả đất cát trong người, tắm xong trong chậu đọng lại một lớp bùn dày.

Bộ quần áo vải thô của cô cũng dính đầy bùn, mà cô cũng chỉ có hai bộ để thay đổi, giặt bộ này đi thì không còn gì để mặc.

3

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.