TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 33

Nó vốn tưởng Kim Quý sẽ nhào đến đánh mình, nhưng không ngờ ông nội lại “hừ” lên một tiếng đầy giận dữ. Kim Quý sợ đến mức không dám hó hé. Cô út Tống Thanh Ngọc đang bưng canh trong bếp, thấy con trai bị bắt nạt định lên tiếng, nhưng nghe thấy tiếng cha thì cũng không dám nói gì nữa.

Chắc là do cái bánh vòng chiên hôm qua đã tiêu hóa hết. Tô Hướng Vãn cầm bánh ngô lên cắn một miếng lớn, gắp thêm một đũa khoai tây sợi. Món ăn này không khác mấy so với những bữa cơm ở vùng quê nơi cô từng dạy học. Cô đã có hai năm kinh nghiệm ở đó và rất thích những món ăn dân dã thế này.

Cô ăn no, lại thấy Thanh Ngọc bưng canh ra. Trong bát canh của mỗi đứa trẻ đều có một quả trứng gà. Tô Hướng Vãn khều đũa, phát hiện trong bát của mình cũng có trứng. Cô biết rõ đây là do bà Tống sợ con trai thứ hai về thấy mình khắt khe với chị dâu nên mới bày trò. Nhưng có đồ ăn ngon tội gì không ăn. Cô cắn một miếng trứng lớn, cười nói: “Dạo này hợp tác xã làm ăn khấm khá hơn nhiều so với mấy năm trước nhỉ, còn phát cả trứng gà nữa.”

“Trứng gà mỗi tháng mỗi đứa trẻ được cấp ba quả, nhưng đều bị chuột ăn trộm mất nên nhà mình mới thiếu.” Tống Thanh Ngọc đáp.

Tô Hướng Vãn quay sang con gái: “Chi Chi, cô út con nói trứng gà bị chuột ăn trộm hết rồi. Con chuột đó thật đáng ghét, dám ăn trộm trứng của Chi Chi nhà ta, phải không con?”

“Mẹ tôi không đáng ghét, các người mới đáng ghét, hừ!” Kim Quý ngu ngốc, tự mình nhảy vào bẫy.

Tô Hướng Vãn cười nhạt: “Cô có nói mẹ cháu ăn trộm đâu, cô đang mắng con chuột cơ mà.”

“Trứng gà chính là mẹ tôi ăn! Cô mắng con chuột tức là mắng mẹ tôi!”

Tống Thanh Ngọc không nhịn được nữa, tát vào miệng Kim Quý: “Có ăn cũng không chặn được cái miệng mày à!”

Kim Quý ném đũa xuống đất, la lên: “Sao hôm nay ai cũng đánh con thế?” Nó vừa nói vừa định lao vào đánh Cẩu Đản, nhưng thấy ánh mắt sắc lẻm của Tô Hướng Vãn đang lườm mình, nó vội rụt tay lại.

“Được rồi, được rồi, tất cả ăn cơm đi! Chỉ có quỷ đói mới cãi nhau ầm ĩ trên bàn ăn.” Ông Tống gắp quả trứng trong bát mình bỏ vào bát của Kim Quý rồi nói: “Ăn nhanh lên, đừng cãi nữa.”

Cẩu Đản không biết diễn tả niềm vui của mình thế nào, cứ rúc vào lòng mẹ, lí nhí gọi: "Mẹ, mẹ."

Thằng bé Tống Phúc nhà cậu Ba, vốn trắng tròn mập mạp, cằm hai ngấn, thản nhiên nói: “Hứ, ở nhà ông ngoại, con ăn một bữa ba quả trứng gà. Chưa thấy ai vì một quả trứng mà cãi nhau như mấy người.”

3

0

1 tuần trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.