0 chữ
Chương 11
Chương 11
Hai mắt bé Chi Chi thì sáng như hai hạt nhãn, chăm chú nhìn miệng mẹ. Thấy mẹ húp một ngụm, nó cũng chép chép đôi môi nhỏ xíu theo. Đứa bé đã một tuổi nhưng vì thiếu dinh dưỡng nên trông chỉ nhỏ như đứa trẻ bảy, tám tháng. Tô Hướng Vãn chấm một chút cháo vào miệng con, cái miệng nhỏ nhắn liền liếʍ mυ"ŧ không ngừng.
Ăn xong phần của mình, Tô Hướng Vãn về phòng nằm xuống. Cô lẳng lặng nằm đó, nghe tiếng vợ chồng ông bà Tống cãi nhau bên ngoài. Dĩ nhiên là vì chuyện cô con dâu làm loạn đòi tự sát.
Bà Tống thấy con dâu làm chuyện mất mặt, dứt khoát đòi đuổi cô về nhà mẹ đẻ, nếu không chờ Tống Nhị trở về, không biết cô còn làm ra chuyện điên rồ gì nữa. Bà ta còn cay nghiệt cho rằng, chính vì Tô Hướng Vãn đòi đi thăm chồng nên Tống Đại mới gặp chuyện mà hy sinh, vậy nên cô chính là kẻ khắc chồng.
Ông Tống thì không ngừng khuyên can. Ông nói, dẫu sao việc chăm hai con lừa cũng quá nặng nhọc với con dâu. Ý của ông là gọi cậu Ba đang ở bên nhà vợ về, ban đêm phụ chị dâu một tay, như vậy chẳng phải cô sẽ không gây chuyện nữa sao?
Nhưng bà Tống không muốn, con trai bà ta ở nhà vợ là để đỡ tốn một miệng ăn, sao có thể gọi về làm việc được? Còn chuyện "khắc chồng" kia, dù vô lý nhưng người ngoài có nói thế nào bà ta cũng không nghe.
Ông Tống bình thường ít nói nhưng thân hình cao lớn khỏe mạnh, là người đàn ông duy nhất trong nhà có thể kiếm được 12 công điểm một ngày. Giữa trưa, ông gọi thêm Lư Đản cùng lên núi san lại mấy thửa ruộng bậc thang để kiếm thêm 5 công điểm nữa.
Trước khi đi, ông còn dặn dò: “Phải bớt việc cho con Hướng Vãn đi, nó còn đang cho con bú. Mấy người cũng đừng có lôi chuyện khắc chồng này nọ ra nói nữa. Sinh tử có số, thằng Cả mất sao có thể trách nó được?”
Bà Tống bĩu môi không nói gì.
Lư Đản tranh thủ chạy vào phòng, an ủi mẹ: “Mẹ, buổi chiều con có thể kiếm được 3 công điểm. Mẹ cứ yên tâm ngủ, mọi chuyện đã có con lo.”
Một đứa trẻ mới sáu tuổi, đeo cái giỏ tre trên lưng, cố bước đi vững chãi như người lớn, theo ông nội đi làm.
Ở nông thôn, giữa trưa hè oi ả, ai nấy đều tranh thủ chợp mắt một lát. Nhưng khi Tô Hướng Vãn đang ôm con gái nhỏ thiu thiu ngủ thì nghe tiếng bà Tống oang oang bên ngoài: “Buổi chiều phân chia công việc thế này: tao đi cuốc đất kiếm 3 công điểm, con Hướng Vãn dắt thằng Cẩu Đản đi xới ruộng kê kiếm 2 công. Cậu Ba đưa vợ đi khám bệnh không có nhà, không cần chia việc. Con Thanh Ngọc với thằng Kim Quý ở nhà nấu cơm. Cứ thế nhé!”
Ăn xong phần của mình, Tô Hướng Vãn về phòng nằm xuống. Cô lẳng lặng nằm đó, nghe tiếng vợ chồng ông bà Tống cãi nhau bên ngoài. Dĩ nhiên là vì chuyện cô con dâu làm loạn đòi tự sát.
Bà Tống thấy con dâu làm chuyện mất mặt, dứt khoát đòi đuổi cô về nhà mẹ đẻ, nếu không chờ Tống Nhị trở về, không biết cô còn làm ra chuyện điên rồ gì nữa. Bà ta còn cay nghiệt cho rằng, chính vì Tô Hướng Vãn đòi đi thăm chồng nên Tống Đại mới gặp chuyện mà hy sinh, vậy nên cô chính là kẻ khắc chồng.
Nhưng bà Tống không muốn, con trai bà ta ở nhà vợ là để đỡ tốn một miệng ăn, sao có thể gọi về làm việc được? Còn chuyện "khắc chồng" kia, dù vô lý nhưng người ngoài có nói thế nào bà ta cũng không nghe.
Ông Tống bình thường ít nói nhưng thân hình cao lớn khỏe mạnh, là người đàn ông duy nhất trong nhà có thể kiếm được 12 công điểm một ngày. Giữa trưa, ông gọi thêm Lư Đản cùng lên núi san lại mấy thửa ruộng bậc thang để kiếm thêm 5 công điểm nữa.
Trước khi đi, ông còn dặn dò: “Phải bớt việc cho con Hướng Vãn đi, nó còn đang cho con bú. Mấy người cũng đừng có lôi chuyện khắc chồng này nọ ra nói nữa. Sinh tử có số, thằng Cả mất sao có thể trách nó được?”
Lư Đản tranh thủ chạy vào phòng, an ủi mẹ: “Mẹ, buổi chiều con có thể kiếm được 3 công điểm. Mẹ cứ yên tâm ngủ, mọi chuyện đã có con lo.”
Một đứa trẻ mới sáu tuổi, đeo cái giỏ tre trên lưng, cố bước đi vững chãi như người lớn, theo ông nội đi làm.
Ở nông thôn, giữa trưa hè oi ả, ai nấy đều tranh thủ chợp mắt một lát. Nhưng khi Tô Hướng Vãn đang ôm con gái nhỏ thiu thiu ngủ thì nghe tiếng bà Tống oang oang bên ngoài: “Buổi chiều phân chia công việc thế này: tao đi cuốc đất kiếm 3 công điểm, con Hướng Vãn dắt thằng Cẩu Đản đi xới ruộng kê kiếm 2 công. Cậu Ba đưa vợ đi khám bệnh không có nhà, không cần chia việc. Con Thanh Ngọc với thằng Kim Quý ở nhà nấu cơm. Cứ thế nhé!”
2
0
4 ngày trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
