TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Lâm Kiến Tuyết giữ lấy tay Tống Thải Hà, mỉm cười rạng rỡ.

“Vả lại con còn có việc quan trọng hơn muốn nhờ dì giúp đây.”

Bị cô kéo lại không cho đi, Tống Thải Hà chỉ đành gượng cười hỏi: “Chuyện gì vậy con?”

“Làm phiền dì Tống giúp con thay tã cho em trai con nhé. Con vẫn chưa quen tay lắm.”

“À... được thôi.”

Bị nụ cười tươi rói của Lâm Kiến Tuyết ép đến mức không thể từ chối, Tống Thải Hà đành gật đầu đồng ý.

Sau đó Lâm Kiến Tuyết bắt đầu xoay hai người họ như chong chóng.

Lúc thì bảo đi mua đồ, lúc lại bắt đi lấy nước, khi thì sai đi pha sữa cho em bé...

Giang Vũ Bạch và Tống Thải Hà bị cô sai bảo liên tục, bận đến mức không có cả thời gian thở.

Đến tận nửa đêm, Lâm Kiến Tuyết cũng bắt đầu đuối sức, mí mắt cứ trĩu xuống, cuối cùng cô mới chịu buông tha cho hai người.

“Bố à, hôm nay ốa cũng mệt cả ngày rồi. Để con bảo Vũ Bạch mượn tạm giường gấp của y tá cho bố nằm nghỉ một lát nhé.”

Cô dụi dụi đôi mắt mỏi nhừ, dịu dàng nói tiếp: “Con với Vũ Bạch về nhà nghỉ một chút, tiện thể nấu chút đồ bổ đem vào cho bố với mẹ sáng mai.”

Lâm Khâu Phong nhìn con gái vẻ mệt mỏi mà vẫn chu đáo, liền xua tay, thương xót bảo:

“Kiến Tuyết, hôm nay con cũng cực lắm rồi, tranh thủ nghỉ đi. Còn đồ ăn thì khỏi nấu, bố ra ngoài mua chút gì đó là được.”

Nhưng Lâm Kiến Tuyết lắc đầu, kiên quyết nói: “Bố ơi, đồ ngoài hàng làm sao bổ bằng đồ nhà nấu được? Mẹ vừa sinh xong, người còn yếu, phải tẩm bổ cho thật tốt mới được.”

Thấy cô nói có lý, Lâm Khâu Phong quay đầu nhìn Thẩm Vụ vẫn còn đang ngủ say trên giường, ông không nói thêm gì nữa, chỉ dặn họ cẩn thận khi về.

Vừa về đến nhà, Tống Thải Hà đã không kìm được, sốt sắng chuẩn bị nấu một nồi canh gà cho Thẩm Vụ.

Bà ta vẫn luôn thấy khó hiểu. Rõ ràng Thẩm Vụ đã uống hết nồi canh gà mà bà ta tự tay nấu, tại sao bà lại chẳng hề hấn gì còn thuận lợi sinh con bình an?

Rõ ràng bà ta đã cho không ít thuốc vào trong nồi canh ấy cơ mà, sao lại chẳng có chút tác dụng nào?

Chẳng lẽ... lượng thuốc vẫn chưa đủ mạnh?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Tống Thải Hà lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Xem ra lần này nhất định phải cho thêm liều mạnh hơn mới được.

Vừa quyết định xong, bà ta lập tức chạy vào bếp.

Nhưng vừa mới lấy con gà ra khỏi tủ, Lâm Kiến Tuyết đã bước vào, nở nụ cười rạng rỡ: “Dì Tống, dì định nấu canh gà à? Để con phụ dì nhé!”

3

0

1 tuần trước

15 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.