TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

Nhưng ngoài mặt cô vẫn giữ nguyên nụ cười ngọt ngào, như thể chưa từng nhận ra bất kỳ điều gì.

Khoảng thời gian sau đó, Giang Vũ Bạch và Tống Thải Hà trở nên bồn chồn không yên, cứ ngồi rồi lại đứng, đi tới đi lui, thỉnh thoảng lại ngó chừng cánh cửa phòng sinh.

Lâm Khâu Phong thấy hai người họ căng thẳng như vậy, còn tưởng họ đang lo cho Thẩm Vụ, trong lòng không khỏi cảm động.

Ông bước đến, vỗ nhẹ vai Giang Vũ Bạch, an ủi: “Vũ Bạch à, đừng lo. Mẹ vợ của con khỏe mạnh, sẽ không sao đâu.”

Nghe vậy, Giang Vũ Bạch cố gắng gượng cười, gật đầu đáp: “Vâng, con biết rồi. Bố cũng đừng lo quá.”

Tống Thải Hà cũng vội phụ họa theo: “Đúng đó, ông thông gia à. Cô Thẩm là người tốt, trời sẽ phù hộ, chắc chắn mẹ tròn con vuông.”

Chỉ là nụ cười của hai người bọn họ trông thế nào cũng thấy cứng đờ, gượng gạo.

...

Đúng 12 giờ đêm, cửa phòng sinh cuối cùng cũng mở ra.

Bác sĩ đẩy giường bệnh của Thẩm Vụ ra, còn y tá thì bế theo một bé trai đang cất tiếng khóc vang.

“Chúc mừng, chúc mừng! Mẹ con đều khỏe mạnh! Em bé nặng 3.3kg, là bé trai!” Y tá tươi cười thông báo.

“Mẹ!”

Lâm Kiến Tuyết gần như nhào tới, ánh mắt cô dán chặt lên người Thẩm Vụ.

Kiếp trước, mẹ cô vì mất máu quá nhiều mà suýt mất mạng. Cả người bà như bị rút cạn sinh lực, yếu ớt đến mức không nói nên lời.

Nhưng lúc này đây dù sắc mặt Thẩm Vụ còn hơi tái, trán vẫn lấm tấm mồ hôi lạnh nhưng tinh thần lại khá hơn rất nhiều.

Quả tim treo lơ lửng của Lâm Kiến Tuyết cuối cùng cũng nhẹ nhõm trở lại.

Lâm Khâu Phong cũng vội vàng chạy tới, nắm chặt tay Thẩm Vụ. Mắt ông đỏ hoe, giọng nghẹn ngào: “A Vụ, em vất vả rồi, thật sự vất vả rồi...”

Thẩm Vụ lắc đầu, khẽ siết tay chồng, cố gắng nở một nụ cười yếu ớt.

Y tá nhẹ nhàng đặt đứa bé vào lòng Thẩm Vụ, vừa mỉm cười vừa nói: “Bé trai này đẹp trai quá, giống mẹ như đúc. Tôi làm nghề bao nhiêu năm, mà đây là lần đầu tiên thấy một em bé dễ thương như thế này đấy!”

Lâm Kiến Tuyết cũng nghiêng đầu nhìn sang. Ở kiếp trước, em trai cô vừa chào đời chưa kịp khóc vài tiếng đã tắt thở. Vì bị ngạt quá lâu trong bụng mẹ, khi sinh ra thì toàn thân tím tái.

Nhưng bây giờ cậu bé nằm ngoan ngoãn trong vòng tay mẹ, hơi thở đều đặn. Làn da hồng hào, gương mặt nhỏ nhắn trông rất khỏe mạnh.

Thấy mẹ và em trai đều bình an vô sự, Lâm Kiến Tuyết nhẹ nhõm thở phào. Cảm giác như tảng đá lớn đè nặng trong lòng suốt bao ngày cuối cùng cũng được gỡ bỏ.

3

0

2 tuần trước

15 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.