TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21

Thực ra ông cũng muốn nhanh chóng gả Lục Bình cho Chu Thanh Vân, bởi hôm nay mới biết Lục Thiến cũng thích Chu Thanh Vân, nghĩ lại lúc trước bị Thôi Minh Lệ và Lục Ngọc Hà hết lần này đến lần khác khuyên nhủ, ông đã hạ quyết tâm không đồng ý cho Lục Bình gả cho Chu Thanh Vân, trong lòng hối hận không thôi.

Chu Thanh Vân chính là “bánh trái vàng” đấy!

Nếu ông không đồng ý, thì người được gả cho Chu Thanh Vân chính là Lục Thiến, người hưởng được “bánh trái vàng” là nhà Lục Thiết Ngưu, và cả nhà họ sẽ sống sung sướиɠ!

May mà Bình Bình nhà ông tranh đua, làm cho Chu Thanh Vân chỉ một lòng một dạ với nó. Nếu hôm nay Chu Thanh Vân không tự mình mang lễ vật đến tận nhà, lại còn hứa hẹn như thế, thì làm sao ông biết Chu Thanh Vân thực sự tốt như vậy?

Trong thôn Đại Liễu Thụ này, những người có suy nghĩ như Lục Thiến chỉ sợ không ít, cho nên ông phải nhanh chóng gả Bình Bình đi, để chuyện này thành ván đã đóng thuyền, không thể thay đổi nữa!

Lục Thiết Lâm như thể mất trí nhớ, chẳng buồn nhớ lại trước đó đã cãi nhau thế nào với con gái, cười hớn hở gắp miếng củ cải hầm đặt vào chén của Lục Bình.

“Bình Bình à, ngày mai con cũng đừng ra ngoài nữa, chuyện cắt cỏ heo để A Phượng làm thay một ngày, con ở nhà chờ đi.”

Lục Bình nhìn miếng củ cải trong chén, tâm không gợn sóng, chỉ khẽ đáp: “Vâng.”

Điền Quế Hoa nhìn chồng, lại nhìn con gái lớn, cũng cười tươi nói: “Bình Bình à, con đừng trách ba mẹ trước đây không đồng ý nhé, tại lúc đó ba mẹ chưa gặp Chu Thanh Vân, không biết cậu ấy thật lòng với con như vậy, người làm ba mẹ trên đời này ai chẳng mong con cái mình có được hạnh phúc? Lúc trước ba mẹ không đồng ý là vì sợ sau này con chịu khổ thôi!”

Lục Thiết Lâm tiếp lời: “Đúng vậy, bọn ta sợ sau này Thanh Vân thi đậu đại học rồi sẽ bỏ rơi con. Nhưng giờ nó đã chịu hứa hẹn, còn nói sẽ để lại địa chỉ nhà và trường đại học, bọn ta cũng yên tâm rồi, không còn lo lắng nữa.”

Khi cần thì Lục Bình đáp một câu cho có, lúc không cần thì tai này nghe tai kia ra, coi như không nghe thấy gì.

Trong lòng bọn họ thật sự nghĩ gì, cô đều biết rõ cả, dù bọn họ có nói lời hay đến đâu cũng vô ích.

Có điều cô cũng chẳng cần phải tranh luận với bọn họ làm gì, điều quan trọng bây giờ là nhanh chóng gả cho Chu Thanh Vân, hoàn toàn thay đổi số phận cả đời này của cô!

Sáng hôm sau, khi Lục Bình vừa dậy thì Điền Quế Hoa đã bận rộn trong bếp, Lục Bình nhanh chóng rửa mặt chải đầu, chuẩn bị vào bếp giúp như thường lệ.

Nhưng Điền Quế Hoa lại xua tay cười nói:

“Không cần con giúp đâu, cơm sáng đơn giản lắm, mẹ sắp làm xong rồi. Con quay về phòng chải tóc lại cho gọn, thay bộ quần áo khác nữa, năm ngoái mẹ may cho con cái áo ngắn đỏ ấy, con mặc cái đó đi, còn quần thì mặc cái quần màu đen ấy nhé!”

“Hôm nay Chu Thanh Vân đến cầu hôn, con nhất định phải ăn diện cho đẹp vào!”

Lục Bình thấy cũng đúng, hôm nay là ngày tốt của mình, mặc đồ đỏ cũng hợp không khí vui mừng.

Lúc Tào Hiểu Cầm đến, Lục Bình đang thay quần áo trong phòng, cô ấy chào Điền Quế Hoa trước rồi cười tươi bước vào gian nhà chính nhà họ Lục, gõ cửa phòng Lục Bình.

Lục Bình đã nghe thấy giọng Tào Hiểu Cầm từ sớm, thay đồ thật nhanh rồi mở cửa.

Vừa thấy Lục Bình, Tào Hiểu Cầm lập tức nhìn ngắm từ trên xuống dưới, rồi ghé lại gần nói nhỏ: “Chà, đúng là người sắp đính hôn có khác, chính là rất xinh đẹp!”

Dù sao Lục Bình cũng không phải là cô gái 18 tuổi thật sự, cho nên dù đôi lúc ở trước mặt Chu Thanh Vân vẫn không khống chế được mà thẹn thùng, nhưng đối với lời trêu ghẹo của Tào Hiểu Cầm thì chẳng sao cả.

“Chẳng phải cậu cũng sắp tới lượt sao?” Cô không ra ngoài nữa mà mời Tào Hiểu Cầm vào phòng ngồi.

Nhắc đến chuyện của mình, Tào Hiểu Cầm không nhịn được thở dài. Nhưng cô ấy cũng hiểu rõ, không gả chồng là chuyện không thể, dù ba mẹ cô ấy có thật sự đồng ý, thì bản thân cô ấy cũng không chịu nổi người ngoài chỉ chỉ trỏ trỏ, nói cô ấy là gái lỡ thì không ai lấy.

Trong phòng Lục Bình chỉ có một cái ghế dài, nên Tào Hiểu Cầm ngồi luôn xuống mép giường.

“Mẹ mình đồng ý để mình lần lượt gặp mặt Tống Thanh Sơn và Vương Vinh Hà rồi. Đáng ra hai ngày này sẽ gặp, nhưng chiều hôm qua Chu Thanh Vân đến nhà nhờ ba mẹ mình làm người mai mối, nên chuyện gặp mặt bị hoãn lại.”

Lục Bình yên tâm hơn chút, xem ra nhà họ Tào cũng có thể nghe vào lời Tào Hiểu Cầm nói, không giống như nhà cô.

Nhưng cuối cùng Tào Hiểu Cầm sẽ gả cho ai thì vẫn chưa biết, cô nhất định phải theo sát tin tức, bằng mọi giá ngăn Tào Hiểu Cầm gả cho Vương Vinh Hà mới được!

“Hiểu Cầm, nếu hôm cậu đi xem mắt thuận tiện thì cho mình đi cùng được không?” Lục Bình nói: “Tụi mình là chị em tốt mà, mình cũng giúp cậu nhìn người một chút.”

“Được chứ!” Tào Hiểu Cầm đồng ý ngay: “Có gì mà không tiện, tiện quá đi chứ!”

Nhớ lại lời ba mẹ và anh chị dâu nói trên bàn cơm tối qua, Tào Hiểu Cầm kể: “Nhà mình ai cũng nói cậu có mắt nhìn người, liếc mắt một cái liền nhìn trúng Chu Thanh Vân, một người vừa tốt vừa tài giỏi. Bọn họ còn bảo mình học hỏi cậu, cũng tìm một người đàn ông đối tốt với mình như vậy.”

“Bình Bình à, đến lúc đó cậu đi với mình, xem thử Tống Thanh Sơn có thể gả được hay không.”

Lục Bình không dám chắc Tống Thanh Sơn có thể gả, nhưng Vương Vinh Hà thì tuyệt đối không được!

Cô hỏi Tào Hiểu Cầm: “Cậu không tính đến Vương Vinh Hà nữa à?”

Tào Hiểu Cầm: “Tính gì chứ, nhìn mặt đã không thích nổi rồi, lại còn ghê tởm chuyện rình trộm con gái đi vệ sinh, mình tình nguyện không gả cũng không muốn gả cho anh ta!”

Lục Bình cuối cùng cũng yên tâm, nở nụ cười: “Ừ, mình cũng nghĩ vậy. Nhưng cậu cũng đừng vội, ba cậu là trưởng thôn mà, cậu lớn lên xinh đẹp, tính tình lại tốt, chắc chắn có rất nhiều người muốn cưới cậu!”

Tào Hiểu Cầm không nhịn được bật cười:

“Cậu còn khen mình đẹp, ở thôn chúng ta ai đẹp hơn cậu chứ! Không đúng, không chỉ thôn chúng ta, mấy thôn bên cạnh cũng chưa từng thấy ai đẹp hơn cậu đâu!”

“Nói thật thì cũng không chỉ là cậu có mắt nhìn người, Chu Thanh Vân cũng có mắt nhìn người lắm, cậu vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, đừng nói là anh ấy, nếu mình mà là đàn ông thì cũng sẽ cưới cậu, đối tốt với cậu!”

“Nhưng mà Bình Bình, Chu Thanh Vân thật lòng thích cậu đó, hôm qua ba mẹ cậu vừa gật đầu xong là anh ấy vội đi tìm ba mẹ mình làm người mai mối liền, quả thực là gấp không chờ nổi muốn cưới cậu!”

“Nhưng mình thấy lạ, chẳng phải ba mẹ cậu trước đây không đồng ý chuyện của cậu với anh ấy sao? Sao lại đột nhiên đồng ý vậy?”

Tào Hiểu Cầm vốn đã nhiều lời, một khi ở cùng Lục Bình thì chuyện gì cũng muốn nói, cũng chẳng đợi cô trả lời, đã tiếp tục nói: “Hôm qua mình mới biết, Lục Thiến đúng là đáng ghét! Thích Chu Thanh Vân thì cứ im lặng mà thích, lại còn phá rối muốn cản trở cậu và Chu Thanh Vân ở bên nhau!”

“Cũng may ba mẹ cậu không nghe lời bác gái và cô út cậu, bằng không nhân duyên tốt như vậy bị phá hỏng, lỡ như Chu Thanh Vân không biết nhìn người thật sự cùng cô ta ở bên nhau, vậy thì tức chết mình rồi!”

4

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.