TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5: Trong Nhà Có Một Kiều Kiều Là Đủ Rồi (1)

Sau khi Kỷ Du Ninh quay người rời đi, Giang Nhất Tiêu gọi Lôi Kiều Kiều lại: “Cô ta thật sự là chị của cậu à?”

Lôi Kiều Kiều lạnh lùng liếc anh ta một cái: “Làm sao tôi biết được.”

Nói xong, cô lập tức cùng Giang Diễm khiêng nước vào nhà.

Cũng vào lúc này, trong đầu Lôi Kiều Kiều vang lên tiếng hệ thống, nhắc nhở cô đã hoàn thành nhiệm vụ, cần phải chọn một trong ba phần thưởng.

Lôi Kiều Kiều đau lòng từ bỏ một trăm nhân dân tệ, một lần nữa chọn phần thưởng thứ hai, nhận được một miếng mặt nạ tối ưu hóa và phục hồi ngũ quan.

Hết cách rồi, kết cục của cô trong mơ quá thê thảm, cô thật sự không muốn có ngoại hình giống Kỷ Du Ninh chút nào.

Sau khi hai người mang nước vào bếp cho bà ngoại, Giang Diễm liền về trước, còn Lôi Kiều Kiều thì rửa mặt qua loa rồi vào phòng mình, đắp mặt nạ tối ưu hóa và phục hồi ngũ quan.

Miếng mặt nạ này khác với mặt nạ mắt lần trước, không có cảm giác mát lạnh mà là cảm giác hơi căng, thậm chí còn hơi châm chích.

Nhưng vì muốn khác biệt với Kỷ Du Ninh, cô đã cố gắng chịu đựng không tháo mặt nạ ra.

Khoảng hai mươi phút sau, cảm giác châm chích biến mất, cảm giác căng trên mặt cũng không còn, thay vào đó là một cảm giác mát lạnh.

Sau đó, cô phát hiện mặt nạ cũng hóa thành một dòng nước, rửa mặt cho cô xong rồi biến mất.

Lúc này, bên ngoài vang lên mấy giọng nói, là các cậu và mợ đi làm về.

Lôi Kiều Kiều vừa ngồi dậy khỏi giường, một củ cải nhỏ đã chạy vào.

“Ủa, chị Kiều Kiều, chị khóc à?”

Lời này vừa dứt, bên ngoài lập tức có hai người bước vào.

“Kiều Kiều, ai bắt nạt con, nói cho cậu út biết.” Lôi Hải Quân vừa đau lòng vừa tức giận nói.

“Em vừa nghe người ta nói, cái cô họ Kỷ ở điểm thanh niên trí thức đến nhà mình, có phải đến gặp Kiều Kiều không?” Mợ út Tống Ngọc Mai đoán.

Bà ngoại Lâm từ bếp bưng thức ăn ra, vừa hay nghe thấy lời họ nói, liền đi vào.

“Kiều Kiều, ra ăn cơm trước đã.”

“Vâng ạ.” Lôi Kiều Kiều vội lau vết nước trên mặt, cùng mọi người đi ăn cơm.

“Kiều Kiều, lúc nãy cái cô họ Kỷ có đến trước cửa nhà phải không?” Bà ngoại Lâm hỏi.

Lúc nãy bà ở trong bếp, hình như có nghe thấy tiếng Kiều Kiều nói chuyện với ai đó.

Lôi Kiều Kiều gật đầu: “Vâng, đến cùng với Giang Nhất Tiêu. Kỷ Du Ninh kia nói, tối nay cô ta sẽ đến nhà thăm mọi người. Cô ta nói, cha cô ta đã nói với cô ta về sự tồn tại của con. Cô ta…”

Nói đến đây, Lôi Kiều Kiều có chút nghẹn ngào không nói tiếp được, trông rất tủi thân.

Lôi Hải Quân nghe vậy nắm đấm cũng cứng lại: “Cái con họ Kỷ đó còn có mặt mũi nói với con như vậy, năm đó nếu không phải vì thằng khốn đó, mẹ con đã không chết, con…”

“Được rồi, thằng tư im đi. Kỷ Du Ninh còn nói gì với con nữa?” Bà ngoại Lâm ngắt lời con trai, dịu dàng hỏi Lôi Kiều Kiều.

Lôi Kiều Kiều khẽ sụt sịt, nói nhỏ: “Con nghe ý cô ta là, điểm thanh niên trí thức không đủ chỗ ở, cô ta muốn ở nhà chúng ta. Tối nay có lẽ sẽ nói với mọi người.”

Lôi Hải Quân tức đến bật cười: “Cô ta nghĩ hay thật. Cậu chỉ nhận con là cháu gái thôi, nó được nhà họ Kỷ nuôi lớn, với chúng ta không có tình cảm, cũng chẳng có quan hệ gì.”

Tống Ngọc Mai gật đầu: “Đúng vậy, nhà chúng ta làm gì có nhiều phòng cho cô ta ở. Cô ta lại không mang họ Lôi.”

“Con cũng chỉ có một chị gái thôi.” Củ cải nhỏ Lôi Tống Minh giơ tay nói.

“Tiểu Minh ngoan quá!” Lôi Kiều Kiều xoa đầu cậu bé, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp hạnh phúc.

Cô có bốn người cậu, các cậu thực ra vẫn luôn rất tốt với cô, chỉ tiếc là sau này đã thay đổi.

Cô thật sự hy vọng sau khi họ gặp Kỷ Du Ninh sẽ không thay đổi!

Lúc này, cậu ba Lôi Hải Dương cũng ngồi lại gần: “Chiều nay lúc cậu chia lương thực cho đám thanh niên trí thức mới đến, có gặp Kỷ Du Ninh kia rồi, trông có vẻ là một đứa nhiều tâm cơ, cậu cũng không đồng ý cho nó đến nhà ở đâu.”

6

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.