TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18: Anh Có Tiền Nuôi Em (2)

Ngoài Lôi Kiều Kiều ra, Cố Húc Niên chính là đối tượng mà cô ta muốn trả thù nhất.

Vậy mà sao hai người họ lại ở bên nhau được?

“Sao lại không thể? Còn bày đặt thần giao cách cảm sinh đôi nữa, suốt ngày nói năng vớ vẩn, chẳng biết có ý đồ gì. Đúng là một người đàn bà độc ác.” Giang Diễm mắng một tràng rồi bỏ đi.

Đi được một đoạn, cô ấy mới nhớ ra mình phải đi báo cho các thanh niên trí thức biết là trưởng thôn bảo họ mai dậy sớm xuống đồng.

Thôi kệ, không báo thì họ cũng phải dậy sớm, nếu không chắc chắn sẽ bị mắng.

Ngược lại, cô ấy còn rất mong Kỷ Du Ninh và Tạ Thanh Phong kia bị mắng.



Bên kia.

Lôi Kiều Kiều vốn tưởng Cố Húc Niên sẽ đưa cô đi xem phim ở huyện, ai ngờ anh lại đưa cô lên xe khách, đi đến tận thành phố.

Đến thành phố, họ cũng không đi xem phim ngay mà đến cửa hàng bách hóa.

Cố Húc Niên vừa nhìn đã trông thấy một chiếc đồng hồ nữ hiệu Hoa Mai rất đẹp, không nói hai lời liền mua ngay, đeo lên cổ tay cho Lôi Kiều Kiều.

“Chúng ta còn chưa đính hôn, cũng chưa kết hôn, anh không cần mua quà đắt tiền như vậy cho em đâu.” Lôi Kiều Kiều bất đắc dĩ nhìn Cố Húc Niên.

Cô cảm thấy anh đặc biệt thích mua đồ cho cô, kiểu như không mua là không chịu được.

Đáy mắt Cố Húc Niên lóe lên ý cười, giọng nói có vài phần vui vẻ: “Dù sao cũng phải mua, mua sớm mua muộn cũng như nhau cả.”

“Thật sự không giống nhau mà!” Lôi Kiều Kiều thở dài.

“Chúng ta đã xác định mối quan hệ, là hướng đến hôn nhân rồi. Anh bằng lòng mua cho em.” Đây là lần đầu tiên Cố Húc Niên thích một cô gái nhỏ đến vậy.

Anh chỉ muốn đem tất cả những gì mình có cho cô, cho cô những thứ tốt nhất!

Nhân viên bán hàng bên cạnh nhìn Lôi Kiều Kiều với vẻ mặt ngưỡng mộ, có người yêu tốt như vậy mà còn thở dài cái gì chứ!

Phải là cô ấy thì đã cười không khép được miệng rồi.

Không lay chuyển được Cố Húc Niên, sau khi mua đồng hồ, anh còn mua cho Lôi Kiều Kiều một chiếc xe đạp nữ hiệu Phượng Hoàng, nói là để cô đi lại cho tiện.

Nghĩ đến trời sắp nóng, Cố Húc Niên còn mua cho cô một chiếc quạt điện.

Lôi Kiều Kiều rất tò mò: “Anh chuẩn bị sẵn nhiều tem phiếu vậy sao?”

Cố Húc Niên ho khẽ một tiếng: “Cha mẹ anh vẫn luôn mong anh kết hôn nên đã chuẩn bị sẵn mọi thứ rồi. Anh còn có cả phiếu mua máy may nữa, chỉ là cửa hàng bách hóa tạm thời hết hàng, phải đến thứ tư tuần sau mới có. Thứ tư tuần sau anh sẽ bảo Giang Cố đến mua cho em.”

Lôi Kiều Kiều vừa nghe, vội vàng lắc đầu: “Không cần, không cần, không cần vội như vậy. Đợi lần sau anh về rồi mua cho em cũng được. Anh đừng tiêu hết tiền, anh ở đơn vị cũng cần dùng mà!”

“Không sao, anh có tiền trợ cấp. Sau này mỗi tháng anh sẽ gửi cho em ba mươi tệ tiền tiêu vặt.”

Lôi Kiều Kiều cạn lời luôn rồi: “Không cần đâu, anh cứ để dành tiền, đợi đến khi kết hôn rồi dùng! Cứ tiêu như anh thế này, em sợ đến lúc kết hôn anh thành kẻ trắng tay mất.”

Cố Húc Niên nghe vậy không khỏi bật cười thành tiếng: “Anh có tiền nuôi em.”

Kiều Kiều thật sự đáng yêu quá!

“Đừng mua nữa! Không phải nói đi xem phim sao?” Lôi Kiều Kiều chuyển chủ đề.

“Được. Vậy chúng ta đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm rồi đi xem phim.” Cố Húc Niên đạp chiếc xe đạp mới mua, chở Lôi Kiều Kiều đến tiệm cơm quốc doanh.

Hai người gọi ba món mặn một món canh, ăn no nê rồi mới đến rạp chiếu phim.

Ánh sáng trong rạp rất tối, người khác thì xem phim, còn Cố Húc Niên thì ngắm Lôi Kiều Kiều.

Ngày mai phải đi rồi, thật không nỡ xa cô nhóc này!

Phim chiếu được nửa, bàn tay cô gái nhỏ bỗng chạm vào tay anh, anh thuận thế nắm luôn lấy.

Lôi Kiều Kiều đột nhiên hoảng hốt.

Cô vừa định rụt tay về thì tiếng thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên.

5

0

4 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.