TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13: Con Chỉ Thích Cái Mặt Của Cậu Ấy Thôi Sao (1)

Lôi Kiều Kiều ho nhẹ một tiếng: “Tem phiếu lương thực cũng là do đồng đội của anh Giang Cố đổi giúp, con và Giang Diễm đã cùng nhau đi mua. Bánh bông lan là con mua cho bà ngoại, còn vải lỗi là con muốn dùng để may quần áo cho bà ạ.”

Bà ngoại Lâm ánh mắt trở nên dịu dàng, bà khẽ xoa đầu cô: “Bà biết con hiếu thảo, nhưng lần sau không cần dùng tiền của mình để mua lương thực đâu. Bánh bông lan con cứ để trong phòng tự mình ăn.”

Lôi Kiều Kiều lại lắc đầu: “Không ạ. Con muốn cho bà ngoại ăn. Đúng rồi, mợ cả, mợ chia cho con nửa cân thịt trong đó ra nhé, đó là của Giang Diễm, bọn con mua chung ạ.”

“Được.” Lúc này Lý Xuân Hoa lại tỏ ra dễ nói chuyện, bà ấy cầm ngay một cái cân nhỏ vào bếp để cân thịt.

Đã nói là nửa cân thì đúng là nửa cân, bà ấy sẽ không cắt thêm cho Giang Diễm dù chỉ nửa lạng.

Buổi trưa có thịt, cả nhà họ Lôi ai cũng vui mừng, ngay cả Lý Xuân Hoa nhìn Lôi Kiều Kiều cũng ngày càng thấy thuận mắt.

Lúc nghỉ trưa, Lôi Kiều Kiều đóng cửa phòng lại, lấy số thịt lợn còn lại trong không gian ra, cắt thành mười miếng.

Không biết thịt để trong không gian lưu trữ của hệ thống có bị hỏng không!

Đang nghĩ ngợi, hệ thống liền cho cô câu trả lời.

[Thời gian trong không gian lưu trữ của hệ thống là tĩnh, thực phẩm sẽ không bao giờ bị biến chất, ký chủ cứ yên tâm sử dụng!]

Nghe vậy, Lôi Kiều Kiều lập tức vui mừng ra mặt.

Thế này thì tốt quá rồi!

Buổi chiều, sau khi mọi người trong nhà đi làm, trong nhà chỉ còn lại Lôi Kiều Kiều và cậu em họ năm tuổi.

Vì bà ngoại đã dặn đi dặn lại không cho cô lên núi, nên Lôi Kiều Kiều ra giếng múc nước, đun nước gội đầu tắm rửa.

Dùng dầu gội Vân Nhu mà hệ thống thưởng, Lôi Kiều Kiều cảm thấy tóc mình suôn mượt vô cùng, sờ vào đặc biệt dễ chịu.

Vừa sấy khô tóc ngoài sân, cô đã thấy Cố Húc Niên đang dắt xe đạp, đứng ở cổng nhà mình.

Cô sững người một lúc rồi vội chạy ra ngoài.

Cố Húc Niên nhìn cô gái nhỏ đang chạy về phía mình, trái tim đập thình thịch liên hồi, hít sâu mấy hơi cũng không tài nào bình tĩnh lại được.

“Kiều Kiều, phích nước mua được rồi.”

“Cảm… cảm ơn anh! Anh có muốn vào nhà ngồi chơi không ạ?” Lôi Kiều Kiều nhỏ giọng mời.

“Ừm. Anh giúp em mang đồ vào trong.” Cố Húc Niên nhanh chóng dỡ hết những thứ treo đầy trên xe vào trong sân.

Lôi Kiều Kiều lập tức ngây người: “Sao lại nhiều thế này ạ?”

Cô chỉ nhờ anh mua một cái phích nước thôi mà!

“Giang Cố vừa hay phải mua lương thực, anh tiện thể mua giúp em một ít, sau này phải ăn uống cho tốt vào. Em gầy quá, anh giúp em mua hai hộp sữa bột, còn lại là mấy món ăn vặt, em ăn cho vui…”

Lôi Kiều Kiều: “…”

“Vậy em đưa tiền cho anh, tổng cộng hết bao nhiêu ạ?” Lôi Kiều Kiều cảm thấy Cố Húc Niên quá hào phóng, cô có chút không dám nhận!

Cố Húc Niên nhìn đôi mắt xinh đẹp như sao lấp lánh của Lôi Kiều Kiều, nghiêm túc nói: “Đồng chí Kiều Kiều, vào khoảnh khắc em ngã vào lòng anh, anh cảm thấy giữa chúng ta rất có duyên phận. Anh cũng không biết mình bị sao nữa, lúc đó nhìn thấy em, trong lòng anh đã có một ý nghĩ mãnh liệt, muốn cưới em về nhà.”

Lôi Kiều Kiều khẽ nuốt nước bọt, tim cũng đập loạn xạ, trong lòng có chút hoang mang.

Anh, vẫn thẳng thắn quá!

“Cái đó…”

Lôi Kiều Kiều vừa nói được hai chữ, Cố Húc Niên đã nói tiếp: “Anh tặng đồ cho em không phải muốn gây áp lực cho em, anh biết em còn nhỏ. Anh chỉ muốn nói với em, nếu gia đình bảo em tìm đối tượng, em có thể ưu tiên suy xét đến anh được không?”

“Anh năm nay hai mươi ba tuổi, đang giữ chức đại đội trưởng trong quân đội, không có thói hư tật xấu, nhà ở Thịnh Kinh. Anh và Giang Cố là anh em tốt, tuyệt đối trung thành và đáng tin cậy.”

“Anh vừa nhận được tin, sáng ngày kia phải trở về đơn vị sớm hơn dự định, đợi anh về đơn vị rồi, có thể viết thư cho em được không?”

6

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.