TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Tháng Ba năm 1970, tại Xí nghiệp Dệt 316 Thượng Hải, hôm đó lãnh đạo thành phố đột ngột đến kiểm tra công việc. Xưởng trưởng, trợ lý xưởng trưởng, quản lý phân xưởng và các cán bộ khác đều nghiêm nghị đi cùng đoàn đến phân xưởng.

“Ngành dệt là trụ cột kinh tế của thành phố... không thể lơ là được.”

“Đồng chí Chu trước đây từng làm công nhân phân xưởng, còn từng nhận danh hiệu lao động tiên tiến toàn thành phố...”

Người phụ nữ trung niên mặc bộ đồng phục công nhân xanh lam, tóc cắt ngắn, dù nay đã làm cán bộ, vẫn giữ dáng vẻ thời còn là nữ công nhân. Bà có gương mặt trái xoan rất đẹp, vì thói quen mím môi nên trông hơi vuông, đôi mắt hạnh nhân to tròn sắc sảo, dù đã có tuổi vẫn ánh lên thần thái sáng rõ.

“Bên kia là phân xưởng kéo sợi.”

“Con gái của đồng chí Chu hiện cũng đang làm việc tại phân xưởng, là công nhân đứng máy.”

“Vậy sao? Tên là gì?”

“Tần Tưởng Tưởng.”

Nhà máy dệt là nơi cực kỳ ồn ào, âm thanh máy móc rền vang khắp nơi, đến mức người nghe có cảm giác tai mình cũng rung lên. Muốn trò chuyện trong phân xưởng, ai cũng phải hét lên. Mỗi khi máy trục trặc, các nữ công nhân sẽ đập mạnh lên thiết bị, phát ra tiếng động lớn để gọi thợ sửa máy đến.

Vì thế, phần lớn nữ công nhân làm lâu năm đều có vấn đề về tai, tuổi càng lớn thì thính lực càng giảm, phải gọi to họ mới nghe thấy. Chính họ cũng quen hét lớn, vì môi trường làm việc đã tôi luyện như vậy.

Bên ngoài lúc này có một đoàn người đông nghịt, nhưng trong phân xưởng chẳng ai hay biết chuyện gì đang xảy ra, vẫn là âm thanh máy móc đều đều, các nữ công nhân làm việc liên tục, từng ống sợi còn nóng được gỡ ra rồi thay bằng ống mới.

Một số nữ công nhân ngồi trên xe đường ray, kiểm tra từng con thoi, phát hiện kịp thời các vấn đề để đảm bảo máy móc vận hành liên tục suốt 24 giờ, sản xuất sợi chất lượng cao.

Cũng có vài người làm việc thiếu tích cực, lén lút lười biếng, sợi ra không đạt chuẩn thì bị quản lý đứng máy mắng cho một trận tơi bời, lại còn không phục.

“Tiểu Tần à, hôm nay cô làm tốt lắm!”

“Sau này vẫn phải trông vào lớp công nhân trẻ như các cô thôi, người ta không thể không chấp nhận mình đã già rồi.”

“Thời vàng son” của một nữ công nhân nhà máy dệt thường không kéo dài, lúc còn trẻ thì nhanh mắt lẹ tay, nhưng chỉ vài năm là thể lực và thị lực suy giảm, không theo kịp thế hệ sau.

Lúc đoàn lãnh đạo đi đến phân xưởng kéo sợi, đúng lúc nghe quản lý đứng máy khen một nữ công nhân trẻ tuổi, xinh đẹp.

Cô gái này để tóc ngắn giống hệt bí thư Đoàn ủy Chu, gương mặt đầy đặn thanh tú, mắt hạnh to tròn lấp lánh, sống mũi cao, miệng nhỏ xinh, dù mặc đồng phục vải thô xanh lam cũng không che nổi dáng người thanh thoát.

5

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.