0 chữ
Chương 1
Chương 1
“Đỗ Nguyệt Nhiêu đúng là không biết xấu hổ, làm mẹ rồi mà còn ngang nhiên lôi lôi kéo kéo với đàn ông lạ ở ngoài đường, chẳng để tâm gì đến thể diện nhà họ Cố, thật đáng khinh.”
“Bị người ta bắt gặp còn lao đầu vào tường, đúng là cái kiểu sĩ diện của đám mọt sách!”
“Nuôi hai đứa con đến nửa sống nửa chết, nếu không có ông bà Cố lo liệu thì liệu hai đứa nhỏ có sống nổi tới giờ không?”
“Này này, đừng nói nữa, cô ta tỉnh rồi kìa.”
Tiếng xì xào bàn tán vang lên trong đám đông khiến thái dương Đỗ Nguyệt Nhiêu nhói đau. Trán cô như vừa bị vật nặng đập mạnh vào, cơn đau âm ỉ truyền đến khiến cô bực bội không thôi.
“Im miệng!”
Cô quát to, đám người ồn ào lập tức câm bặt.
Mở mắt ra, ánh nắng chói chang khiến cô nhất thời sững người, rõ ràng cô đang bận rộn chạy dự án mà, đây là đâu?
Đỗ Nguyệt Nhiêu đảo mắt nhìn xung quanh, không thấy có chút dấu hiệu nào của thế giới hiện đại. Những căn nhà đất xây bằng bùn và rơm, con đường quê toàn đất vàng mịn, khung cảnh không khác gì phim truyền hình về nông thôn những năm sáu mươi bảy mươi.
Người xung quanh ăn mặc cũ kỹ đơn sơ, làn da ngăm đen đặc trưng của dân lao động đang vây quanh nhìn cô với ánh mắt đầy hiếu kỳ và hóng chuyện.
Một người đàn ông trông như bác sĩ, mồ hôi nhễ nhại dưới cái nắng gay gắt, cúi xuống kiểm tra tình trạng của cô. Thấy cô tỉnh lại, ông ta lập tức đưa gương mặt to kề sát mặt cô.
“Cô hai nhà họ Cố, cô còn thấy khó chịu ở đâu không?”
Cô hai nhà họ Cố?
Ai cơ?
Một cơn đau nhói bắn qua thái dương rồi ký ức như thác lũ tràn về.
Tất cả trùng khớp hoàn toàn với cuốn tiểu thuyết niên đại văn mà cô từng đọc trước khi xuyên qua.
Đỗ Nguyệt Nhiêu lập tức hiểu ra, cô đã xuyên thành nhân vật đỡ đạn trùng tên trùng họ trong truyện!
Nguyên chủ xuất thân từ gia đình trí thức, vì muốn bảo vệ cô ta mà cha mẹ đã cắt đứt quan hệ rồi sắp xếp để cô ta đi lao động ở nông thôn, tới thôn Thanh Nguyên.
Sau một lần ngã xuống nước, nguyên chủ được Cố Tứ, nam phụ nổi tiếng hung dữ trong truyện cứu mạng. Để bảo vệ danh tiếng cho cô ta, Cố Tứ chủ động đến cầu hôn.
Đúng lúc nguyên chủ đang giận dỗi với gia đình, trong cơn bốc đồng liền đồng ý lấy anh.
Sau khi kết hôn, trong một lần say rượu cô ta đã vô tình phát sinh quan hệ với Cố Tứ và mang thai.
Do thể trạng yếu không thể phá thai, nguyên chủ đành phải sinh đôi hai đứa trẻ.
Từ đó tâm lý bắt đầu lệch lạc, cô ta đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu Cố Tứ và hai đứa con, cho rằng chính họ đã giam cầm cô ta ở nơi khỉ ho cò gáy này rồi bắt đầu trượt dài trong sự hủy hoại bản thân.
Hai đứa trẻ thường xuyên bị đánh chửi đến mức tính cách vặn vẹo. Đứa lớn đến bốn tuổi vẫn chưa biết nói, còn đứa nhỏ thì nóng nảy cáu bẩn, ai gặp cũng sợ.
Không chỉ vậy, nguyên chủ còn thường xuyên qua lại với người ở trấn trên, ôm mộng cô ta sẽ được họ đưa về thành phố. Những lần vượt rào liên tục khiến nhà họ Cố trở thành trò cười của cả thôn Thanh Nguyên.
Đỗ Nguyệt Nhiêu ngồi dậy, sờ lên cục u to bằng quả trứng gà trên trán, cảm thấy choáng váng hoa mắt.
Hôm nay, nguyên chủ bị bắt gặp lúc đang dây dưa với đàn ông lạ, để giúp hắn ta trốn thoát, cô ta liền giở trò khóc lóc ăn vạ rồi đâm đầu vào tường, ngất xỉu tại chỗ.
Còn cô đã xuyên tới vào thời khắc đó.
Nhớ lại nội dung trong sách, Đỗ Nguyệt Nhiêu biết sau hôm nay nguyên chủ sẽ bị bắt giam rồi nhiễm bệnh mà chết trong ngục tù.
Lúc ấy, nữ chính Lý Phỉ Phỉ thỉnh thoảng đến thăm Cố Tứ và hai đứa trẻ.
Sau này, Cố Tứ bằng nỗ lực của mình trở thành đại phú hào khét tiếng cả nước, để trả ơn Lý Phỉ Phỉ, anh hiến dâng cả đời cho cô ấy, trở thành nam phụ si tình được mọi người ca ngợi.
Hai đứa con cũng tận tâm tận lực giúp đỡ con cái của Lý Phỉ Phỉ.
Khi đọc đến đoạn đó, Đỗ Nguyệt Nhiêu từng vô cùng thương xót cho nguyên chủ.
Rõ ràng truyện viết rằng cô ta xinh đẹp tuyệt trần, xuất thân danh giá, chỉ riêng một điều đó thôi đã là át chủ bài đủ sức “đè bẹp” nữ chính mười con phố.
Vậy mà dưới bàn tay tác giả đầu đất, cô ta lại trở thành nữ phụ mù quáng, cuối cùng chết thảm trong tù.
Không ngờ vừa chợp mắt một cái, cô lại xuyên thành chính nhân vật ấy.
Nhưng mà...
Đỗ Nguyệt Nhiêu cúi nhìn cổ tay mình, nhẹ nhàng chạm vào nốt ruồi đỏ nhỏ bằng đầu kim nơi đó, trong lòng mới thấy yên tâm phần nào.
Đó chính là không gian mang theo người mà cô có từ khi sinh ra, bên trong chứa hàng tỷ vật tư mà kiếp trước cô đã dốc sức tích trữ.
Có không gian này trong tay, ít nhất cô không phải lo lắng chuyện ăn mặc, sinh tồn trong thời đại lạc hậu này.
Hồi tưởng lại tình tiết trong nguyên tác, tim Đỗ Nguyệt Nhiêu bỗng thót lên, hôm nay chính là bước ngoặt lớn trong cuộc đời của cậu cả nhà họ Cố, Cố Ánh Hàn!
Hôm nay, Cố Ánh Hàn sẽ lên cơn sốt cao liên tục, sốt đến mức tổn thương não, từ đó trở thành đứa trẻ ngốc nghếch.
“Bị người ta bắt gặp còn lao đầu vào tường, đúng là cái kiểu sĩ diện của đám mọt sách!”
“Nuôi hai đứa con đến nửa sống nửa chết, nếu không có ông bà Cố lo liệu thì liệu hai đứa nhỏ có sống nổi tới giờ không?”
“Này này, đừng nói nữa, cô ta tỉnh rồi kìa.”
Tiếng xì xào bàn tán vang lên trong đám đông khiến thái dương Đỗ Nguyệt Nhiêu nhói đau. Trán cô như vừa bị vật nặng đập mạnh vào, cơn đau âm ỉ truyền đến khiến cô bực bội không thôi.
“Im miệng!”
Cô quát to, đám người ồn ào lập tức câm bặt.
Mở mắt ra, ánh nắng chói chang khiến cô nhất thời sững người, rõ ràng cô đang bận rộn chạy dự án mà, đây là đâu?
Người xung quanh ăn mặc cũ kỹ đơn sơ, làn da ngăm đen đặc trưng của dân lao động đang vây quanh nhìn cô với ánh mắt đầy hiếu kỳ và hóng chuyện.
Một người đàn ông trông như bác sĩ, mồ hôi nhễ nhại dưới cái nắng gay gắt, cúi xuống kiểm tra tình trạng của cô. Thấy cô tỉnh lại, ông ta lập tức đưa gương mặt to kề sát mặt cô.
“Cô hai nhà họ Cố, cô còn thấy khó chịu ở đâu không?”
Cô hai nhà họ Cố?
Ai cơ?
Một cơn đau nhói bắn qua thái dương rồi ký ức như thác lũ tràn về.
Tất cả trùng khớp hoàn toàn với cuốn tiểu thuyết niên đại văn mà cô từng đọc trước khi xuyên qua.
Nguyên chủ xuất thân từ gia đình trí thức, vì muốn bảo vệ cô ta mà cha mẹ đã cắt đứt quan hệ rồi sắp xếp để cô ta đi lao động ở nông thôn, tới thôn Thanh Nguyên.
Sau một lần ngã xuống nước, nguyên chủ được Cố Tứ, nam phụ nổi tiếng hung dữ trong truyện cứu mạng. Để bảo vệ danh tiếng cho cô ta, Cố Tứ chủ động đến cầu hôn.
Đúng lúc nguyên chủ đang giận dỗi với gia đình, trong cơn bốc đồng liền đồng ý lấy anh.
Sau khi kết hôn, trong một lần say rượu cô ta đã vô tình phát sinh quan hệ với Cố Tứ và mang thai.
Do thể trạng yếu không thể phá thai, nguyên chủ đành phải sinh đôi hai đứa trẻ.
Từ đó tâm lý bắt đầu lệch lạc, cô ta đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu Cố Tứ và hai đứa con, cho rằng chính họ đã giam cầm cô ta ở nơi khỉ ho cò gáy này rồi bắt đầu trượt dài trong sự hủy hoại bản thân.
Không chỉ vậy, nguyên chủ còn thường xuyên qua lại với người ở trấn trên, ôm mộng cô ta sẽ được họ đưa về thành phố. Những lần vượt rào liên tục khiến nhà họ Cố trở thành trò cười của cả thôn Thanh Nguyên.
Đỗ Nguyệt Nhiêu ngồi dậy, sờ lên cục u to bằng quả trứng gà trên trán, cảm thấy choáng váng hoa mắt.
Hôm nay, nguyên chủ bị bắt gặp lúc đang dây dưa với đàn ông lạ, để giúp hắn ta trốn thoát, cô ta liền giở trò khóc lóc ăn vạ rồi đâm đầu vào tường, ngất xỉu tại chỗ.
Còn cô đã xuyên tới vào thời khắc đó.
Nhớ lại nội dung trong sách, Đỗ Nguyệt Nhiêu biết sau hôm nay nguyên chủ sẽ bị bắt giam rồi nhiễm bệnh mà chết trong ngục tù.
Lúc ấy, nữ chính Lý Phỉ Phỉ thỉnh thoảng đến thăm Cố Tứ và hai đứa trẻ.
Sau này, Cố Tứ bằng nỗ lực của mình trở thành đại phú hào khét tiếng cả nước, để trả ơn Lý Phỉ Phỉ, anh hiến dâng cả đời cho cô ấy, trở thành nam phụ si tình được mọi người ca ngợi.
Hai đứa con cũng tận tâm tận lực giúp đỡ con cái của Lý Phỉ Phỉ.
Khi đọc đến đoạn đó, Đỗ Nguyệt Nhiêu từng vô cùng thương xót cho nguyên chủ.
Rõ ràng truyện viết rằng cô ta xinh đẹp tuyệt trần, xuất thân danh giá, chỉ riêng một điều đó thôi đã là át chủ bài đủ sức “đè bẹp” nữ chính mười con phố.
Vậy mà dưới bàn tay tác giả đầu đất, cô ta lại trở thành nữ phụ mù quáng, cuối cùng chết thảm trong tù.
Không ngờ vừa chợp mắt một cái, cô lại xuyên thành chính nhân vật ấy.
Nhưng mà...
Đỗ Nguyệt Nhiêu cúi nhìn cổ tay mình, nhẹ nhàng chạm vào nốt ruồi đỏ nhỏ bằng đầu kim nơi đó, trong lòng mới thấy yên tâm phần nào.
Đó chính là không gian mang theo người mà cô có từ khi sinh ra, bên trong chứa hàng tỷ vật tư mà kiếp trước cô đã dốc sức tích trữ.
Có không gian này trong tay, ít nhất cô không phải lo lắng chuyện ăn mặc, sinh tồn trong thời đại lạc hậu này.
Hồi tưởng lại tình tiết trong nguyên tác, tim Đỗ Nguyệt Nhiêu bỗng thót lên, hôm nay chính là bước ngoặt lớn trong cuộc đời của cậu cả nhà họ Cố, Cố Ánh Hàn!
Hôm nay, Cố Ánh Hàn sẽ lên cơn sốt cao liên tục, sốt đến mức tổn thương não, từ đó trở thành đứa trẻ ngốc nghếch.
7
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
