0 chữ
Chương 68
Chương 45: Chuyến đi lên huyện 1
Cô cho miếng lòng đỏ cuối cùng vào miệng, sau đó bước tới thùng rác, ném vỏ trứng vào, rồi cười hỏi: "Bác gái ơi, có phải cháu dậy muộn không ạ?"
Lý Tú Phân cười đáp: "Không đâu, anh hai cháu còn đang ngủ, hôm nay không đi làm, cả thôn hầu như chưa ai dậy cả."
Phó Hiểu kêu lên: "Anh Hai còn chưa dậy à? Thế còn anh Cả?"
Lý Tú Phân: "Anh Cả cháu dậy sớm rồi, giờ này chắc đang đọc sách."
Cô ồ lên một tiếng rồi không nói gì nữa, nhìn bác gái cho gà ăn thấy thích thú, bèn nhận lấy thức ăn trong tay bác gái, từng nắm từng nắm rải vào chuồng gà.
Lý Tú Phân thấy cô chơi vui vẻ cũng không quản nữa, trước tiên vào phòng ngủ chính gọi Phó Khải dậy, rồi đi đến cửa phòng hai anh em Phó Dục, không thèm gõ cửa mà trực tiếp mở cửa đi vào, đến bên giường vỗ vào người Phó Hồng một cái.
"Bốp"
Đánh người dậy rồi, lại quay sang nói với cậu con trai cả đang ngồi đọc sách: "Con trai, con ăn sáng chưa?"
Phó Dục ngẩng đầu khỏi sách nhìn cô ấy: "Mẹ, con ăn rồi, mẹ đi làm việc đi."
Lý Tú Phân dịu dàng gật đầu: "Con trai, về trường rồi hãy đọc sách tiếp, ở nhà thì cứ nghỉ ngơi cho thoải mái đi." Rồi lại nhìn Phó Hồng đã mặc quần áo xong, nói với hai người: "Em gái con mới đến, hai đứa dẫn em đi dạo quanh thôn, làm quen một chút đi."
Phó Dục: "Mẹ yên tâm, con biết rồi."
Phó Hồng cũng gật đầu ra hiệu đã hiểu.
Sau khi Lý Tú Phân đi ra, Phó Hồng bĩu môi liếc nhìn anh trai đang mải mê đọc sách, vươn vai ngáp dài rồi bước ra khỏi phòng.
Đi đến sân sau, thấy Phó Hiểu đang ngồi xổm bên chuồng gà, cậu ấy nhón chân lại gần, ngồi xuống cạnh cô, cười tủm tỉm hỏi: "Em gái, em đang làm gì thế?"
Phó Hiểu giơ một ngón tay lên, đặt trước miệng:
"Suỵt..."
Cô ra hiệu cho cậu ấy im lặng, rồi chỉ vào con gà mái trong chuồng. Phó Hồng nhìn theo hướng tay cô, chỉ thấy một con gà mái đang ấp trứng, bèn cười bất lực: "Gà mái đẻ trứng có gì mà xem."
Gà mái đẻ trứng đúng là không có gì đáng xem, nhưng con gà mái này lại khác. Vừa nãy cô nổi hứng cho nó uống nước suối linh tuyền, con gà uống xong liền chui vào ổ. Cô chỉ hơi tò mò, muốn quan sát xem, gà mái uống nước linh tuyền sẽ có gì thay đổi.
Đương nhiên không thể nói với cậu ấy điều này, chỉ đành phớt lờ, chăm chú nhìn con gà mái.
"Đúng là con nít." Phó Hồng lắc đầu, đứng dậy đi vào bếp, ăn hết chỗ trứng còn lại trong nồi, rồi ra sân trước bắt chước ông nội tập võ một cách nghiêm túc.
Không lâu sau, Phó Hiểu chạy ra sân trước với vẻ mặt vui mừng, nói với Lý Tú Phân đang bận rộn trong bếp: "Bác gái ơi, có một con gà mái đẻ một lúc hai quả trứng..."
Lý Tú Phân nghe vậy cũng vui mừng khôn xiết. Thời buổi này, số lượng gà được nuôi là có hạn, nhà cô ấy có tổng cộng ba con gà mái, trứng đẻ ra đều để dành ăn trong nhà, đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Phó Hồng đang tập võ thấy hơi khó hiểu, gà đẻ một lần hai quả trứng có gì mà vui đến thế?
Tuy có thắc mắc, nhưng cậu ấy không ngốc, sẽ không hỏi những câu như vậy, hỏi ra kiểu gì cũng bị ăn đòn.
Phó Hiểu rất hài lòng với kết quả thử nghiệm, có vẻ như nước linh tuyền không chỉ có tác dụng với thực vật mà còn có tác dụng rõ rệt với động vật. Cô vẫn luôn muốn cải thiện điều kiện gia đình, nhưng đồ đạc trong không gian của cô đều không có cơ hội lấy ra, giờ thì tốt rồi, sau này gà mái trong nhà đều được cho uống nước linh tuyền, như vậy ít nhất có thể đảm bảo lượng trứng sử dụng trong nhà.
Lý Tú Phân cười đáp: "Không đâu, anh hai cháu còn đang ngủ, hôm nay không đi làm, cả thôn hầu như chưa ai dậy cả."
Phó Hiểu kêu lên: "Anh Hai còn chưa dậy à? Thế còn anh Cả?"
Lý Tú Phân: "Anh Cả cháu dậy sớm rồi, giờ này chắc đang đọc sách."
Cô ồ lên một tiếng rồi không nói gì nữa, nhìn bác gái cho gà ăn thấy thích thú, bèn nhận lấy thức ăn trong tay bác gái, từng nắm từng nắm rải vào chuồng gà.
Lý Tú Phân thấy cô chơi vui vẻ cũng không quản nữa, trước tiên vào phòng ngủ chính gọi Phó Khải dậy, rồi đi đến cửa phòng hai anh em Phó Dục, không thèm gõ cửa mà trực tiếp mở cửa đi vào, đến bên giường vỗ vào người Phó Hồng một cái.
Đánh người dậy rồi, lại quay sang nói với cậu con trai cả đang ngồi đọc sách: "Con trai, con ăn sáng chưa?"
Phó Dục ngẩng đầu khỏi sách nhìn cô ấy: "Mẹ, con ăn rồi, mẹ đi làm việc đi."
Lý Tú Phân dịu dàng gật đầu: "Con trai, về trường rồi hãy đọc sách tiếp, ở nhà thì cứ nghỉ ngơi cho thoải mái đi." Rồi lại nhìn Phó Hồng đã mặc quần áo xong, nói với hai người: "Em gái con mới đến, hai đứa dẫn em đi dạo quanh thôn, làm quen một chút đi."
Phó Dục: "Mẹ yên tâm, con biết rồi."
Phó Hồng cũng gật đầu ra hiệu đã hiểu.
Sau khi Lý Tú Phân đi ra, Phó Hồng bĩu môi liếc nhìn anh trai đang mải mê đọc sách, vươn vai ngáp dài rồi bước ra khỏi phòng.
Đi đến sân sau, thấy Phó Hiểu đang ngồi xổm bên chuồng gà, cậu ấy nhón chân lại gần, ngồi xuống cạnh cô, cười tủm tỉm hỏi: "Em gái, em đang làm gì thế?"
"Suỵt..."
Cô ra hiệu cho cậu ấy im lặng, rồi chỉ vào con gà mái trong chuồng. Phó Hồng nhìn theo hướng tay cô, chỉ thấy một con gà mái đang ấp trứng, bèn cười bất lực: "Gà mái đẻ trứng có gì mà xem."
Gà mái đẻ trứng đúng là không có gì đáng xem, nhưng con gà mái này lại khác. Vừa nãy cô nổi hứng cho nó uống nước suối linh tuyền, con gà uống xong liền chui vào ổ. Cô chỉ hơi tò mò, muốn quan sát xem, gà mái uống nước linh tuyền sẽ có gì thay đổi.
Đương nhiên không thể nói với cậu ấy điều này, chỉ đành phớt lờ, chăm chú nhìn con gà mái.
"Đúng là con nít." Phó Hồng lắc đầu, đứng dậy đi vào bếp, ăn hết chỗ trứng còn lại trong nồi, rồi ra sân trước bắt chước ông nội tập võ một cách nghiêm túc.
Không lâu sau, Phó Hiểu chạy ra sân trước với vẻ mặt vui mừng, nói với Lý Tú Phân đang bận rộn trong bếp: "Bác gái ơi, có một con gà mái đẻ một lúc hai quả trứng..."
Phó Hồng đang tập võ thấy hơi khó hiểu, gà đẻ một lần hai quả trứng có gì mà vui đến thế?
Tuy có thắc mắc, nhưng cậu ấy không ngốc, sẽ không hỏi những câu như vậy, hỏi ra kiểu gì cũng bị ăn đòn.
Phó Hiểu rất hài lòng với kết quả thử nghiệm, có vẻ như nước linh tuyền không chỉ có tác dụng với thực vật mà còn có tác dụng rõ rệt với động vật. Cô vẫn luôn muốn cải thiện điều kiện gia đình, nhưng đồ đạc trong không gian của cô đều không có cơ hội lấy ra, giờ thì tốt rồi, sau này gà mái trong nhà đều được cho uống nước linh tuyền, như vậy ít nhất có thể đảm bảo lượng trứng sử dụng trong nhà.
8
0
1 tháng trước
22 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
