0 chữ
Chương 49
Chương 49
Nhân viên phục vụ bên trong cửa sổ nghe thấy câu này, ngẩng đầu có chút kinh ngạc nhìn về phía Dương Thường Tùng, ngay sau đó trong mắt xuất hiện một tia kinh diễm, rồi lại lắc đầu.
Vào giờ khắc này, Sở Tương và Dương Thường Tùng đang đứng bên cạnh hình như đều hiểu rõ ý của nhân viên phục vụ, Sở Tương còn chưa kịp nói gì, đã nghe thấy nhân viên phục vụ này bĩu môi nói.
"Nữ đồng chí tìm đối tượng phải mở to mắt ra, có những người à, nhìn nhân mô cẩu dạng, nhưng biết người biết mặt khó biết lòng, ai biết bên trong là người như thế nào đâu."
Nghe thấy câu này, mặt Sở Tương trầm xuống, cô lạnh mặt nhìn nhân viên phục vụ hỏi: "Chị nói ai là nhân mô cẩu dạng?"
Dương Thường Tùng cà lơ phất phơ liếc nhìn nhân viên phục vụ một cái, ngay sau đó nghĩa chính ngôn từ nói: "Nữ đồng chí này mắt mũi để đâu vậy, coi thường ai đấy, cái gì mà nhân mô cẩu dạng, tôi thấy cô ghen tị tôi tìm được đối tượng vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang thì có."
Sở Tương vốn còn đang tức giận: “...”
Cô nhìn Dương Thường Tùng với ánh mắt có chút khó nói, người này sao lại hỗn như vậy chứ, rõ ràng là bầu không khí khá nghiêm túc, bị một câu của anh làm cho rối loạn.
Nhân viên phục vụ cũng không mang theo tâm trạng hóng chuyện nữa, thậm chí cô ta còn không rảnh quan tâm đến lời chất vấn vừa rồi của Sở Tương, chỉ là không dám tin nhìn Dương Thường Tùng, run rẩy nói: "Nói bậy, tôi mới không ghen tị với anh đâu, tôi đang nói anh keo kiệt."
"Ồ, cô không keo kiệt, cho nên cô và đối tượng của cô đến đây gọi món còn nhiều hơn chúng tôi, vậy thì đúng là không phải gia đình bình thường rồi. Ôi, những nhà giàu như vậy, đúng là không phải loại bần nông tám đời như tôi có thể đến gần được." Dương Thường Tùng xua tay, dựa vào cửa sổ có chút ưu thương nói.
Nhìn Dương Thường Tùng đang làm bộ làm tịch, Sở Tương lùi lại phía sau hai bước, sức sát thương này lớn quá rồi, nhìn nhân viên phục vụ kia xem, sợ đến mức mặt cũng trắng bệch cả ra rồi, cô không khỏi nói: "May mà tôi không phải là người mắt cho coi thường người."
Nhân viên phục vụ mắt chó coi thường người: “...”
Cuối cùng cuộc tranh cãi bên ngoài đã làm kinh động đến đầu bếp bên trong và quản lý tiệm cơm nhà nước. Vẫn là quản lý làm chủ, bữa cơm này để nhân viên phục vụ mời hai người bọn họ, lúc này Dương Thường Tùng mới không tình nguyện trở về chỗ ngồi chờ ăn.
Vào giờ khắc này, Sở Tương và Dương Thường Tùng đang đứng bên cạnh hình như đều hiểu rõ ý của nhân viên phục vụ, Sở Tương còn chưa kịp nói gì, đã nghe thấy nhân viên phục vụ này bĩu môi nói.
"Nữ đồng chí tìm đối tượng phải mở to mắt ra, có những người à, nhìn nhân mô cẩu dạng, nhưng biết người biết mặt khó biết lòng, ai biết bên trong là người như thế nào đâu."
Nghe thấy câu này, mặt Sở Tương trầm xuống, cô lạnh mặt nhìn nhân viên phục vụ hỏi: "Chị nói ai là nhân mô cẩu dạng?"
Dương Thường Tùng cà lơ phất phơ liếc nhìn nhân viên phục vụ một cái, ngay sau đó nghĩa chính ngôn từ nói: "Nữ đồng chí này mắt mũi để đâu vậy, coi thường ai đấy, cái gì mà nhân mô cẩu dạng, tôi thấy cô ghen tị tôi tìm được đối tượng vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang thì có."
Cô nhìn Dương Thường Tùng với ánh mắt có chút khó nói, người này sao lại hỗn như vậy chứ, rõ ràng là bầu không khí khá nghiêm túc, bị một câu của anh làm cho rối loạn.
Nhân viên phục vụ cũng không mang theo tâm trạng hóng chuyện nữa, thậm chí cô ta còn không rảnh quan tâm đến lời chất vấn vừa rồi của Sở Tương, chỉ là không dám tin nhìn Dương Thường Tùng, run rẩy nói: "Nói bậy, tôi mới không ghen tị với anh đâu, tôi đang nói anh keo kiệt."
"Ồ, cô không keo kiệt, cho nên cô và đối tượng của cô đến đây gọi món còn nhiều hơn chúng tôi, vậy thì đúng là không phải gia đình bình thường rồi. Ôi, những nhà giàu như vậy, đúng là không phải loại bần nông tám đời như tôi có thể đến gần được." Dương Thường Tùng xua tay, dựa vào cửa sổ có chút ưu thương nói.
Nhân viên phục vụ mắt chó coi thường người: “...”
Cuối cùng cuộc tranh cãi bên ngoài đã làm kinh động đến đầu bếp bên trong và quản lý tiệm cơm nhà nước. Vẫn là quản lý làm chủ, bữa cơm này để nhân viên phục vụ mời hai người bọn họ, lúc này Dương Thường Tùng mới không tình nguyện trở về chỗ ngồi chờ ăn.
13
0
3 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
