TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Nếu có thể bãi quan, thì đối với nàng mà nói chẳng phải là trong cái rủi có cái may hay sao? Làm quan hai năm nay, mỗi đêm khuya thanh vắng, nàng đều hối hận vì đã tham gia khoa cử năm Thái Sơ thứ bảy đó. Năm ấy, Thái Sơ Đế ra bài không theo lẽ thường phá lệ chọn nàng làm Thám Hoa. Từ đó nàng bắt đầu những ngày tháng lo lắng như đi trên dây trong Hàn Lâm Viện.

Vốn định làm quan ba năm rồi tìm cớ cáo quan về quê. Nhưng cả nhà bọn họ chưa kịp nghĩ ra lý do chu toàn, ai biết Thái Sơ Đế kia lại là người đoản mệnh, vào năm Thái Sơ thứ chín đã về chầu trời.

Kinh thành bắt đầu những tháng ngày hỗn loạn.

Các chư hầu khắp nơi nổi lên tranh giành quyền lực. Cuối cùng Duyện Vương từ Tây Bắc dẫn binh về dẹp loạn.

Nghĩ đến đây, Trần Kim Chiêu không khỏi nhớ lại những tháng ngày kinh hoàng vừa qua.

Tiên Hoàng cưỡi rồng về trời, Bát Vương hỗn chiến. Sau khi Duyện Vương vào kinh cần vương đại khai sát giới thì hoàng thành biến thành cái lò sát sinh. Khói lửa mịt mù, tiếng chém gϊếŧ rung trời. Mấy tháng liền kinh thành chìm trong mùi máu tanh, từng giờ từng khắc đều có người chết. Những người còn sống sót đều trở nên nhát gan, chỉ một chút gió thổi cỏ lay cũng trông gà hoá cuốc.

Hôm qua có thái giám đến báo, triều chính được khôi phục, các quan viên giữ nguyên chức vụ. Duyện Vương ra lệnh cho mọi người sáng hôm sau đúng giờ lâm triều. Thái giám vừa đi, người nhà nàng đều sợ hãi. Trĩ Ngư còn bị dọa khóc òa lên.

Bọn họ sợ điều gì, tất nhiên là sợ nàng đi rồi sẽ không còn mạng trở về.

Dù sao bên ngoài đang đồn ầm lên, lần này Duyện Vương vào kinh là để thanh trừng chứ không phải phò tá. Đã là thanh trừng, thì nhóm cựu thần* của Tiên Hoàng chắc chắn sẽ nằm trong danh sách bị gϊếŧ. Không ai nghi ngờ tính chân thực của tin đồn. Vì sau khi Duyện Vương tiêu diệt thế lực cuối cùng của Bát Vương, hắn không lập tức chỉnh đốn binh mã vào cung làm chủ triều cương mà lại đao không vào vỏ, ngựa không dừng vó trực tiếp quay đầu san bằng phố Tây!

(*Cựu thần: Quan của triều trước còn lại.)

Trong một đêm, phố Tây sụp đổ. Trên phố đầy xương trắng quan lại!

Ở kinh thành thì Đông phú Tây quý, Nam nghèo Bắc hèn. Phố Tây là nơi ở của các đại thần, dòng dõi quý tộc. Nói nửa giang sơn Cửu Châu đều ở đây cũng không quá. Ai ngờ chỉ trong giây lát lại gặp phải tai họa ngập đầu.

Nghe đồn quân của Duyện Vương san bằng phủ Quốc Cữu đầu tiên. Tấm biển vàng được Vua đích thân ban trên cổng bị hắn chém làm đôi. Sau đó hắn chỉ đao vào phủ, gϊếŧ sạch cả phủ gà chó không tha.

Lại nghe đồn hắn cầm sổ sinh tử, cứ theo tên mà gϊếŧ. Từ đầu đường đến cuối phố, mỗi khi gϊếŧ một phủ đệ, hắn lại dùng bút chấm máu gạch tên trong sổ. Cuối cùng, cả quyển sổ đều thấm đẫm máu.

Giờ bên ngoài đều đồn phố Tây không còn người sống, đã thành vùng đất chết. Nghe nói máu ở phố Tây chảy tràn ra cả đường lớn Xương Bình.

Đủ lời đồn đại nghe rợn cả người. Sát khí của Duyện Vương làm người ta kinh hãi.

Nay Duyện Vương đột nhiên truyền lệnh triệu tập, ai biết hắn có ý định gϊếŧ hết cựu thần của Tiên Hoàng hay không?

Tuy lời đồn rất đáng sợ, nhưng Trần Kim Chiêu lại cho rằng, khả năng này là có, nhưng rất nhỏ. Đã tàn sát phố Tây, nếu lại gϊếŧ hết cựu thần thì sẽ khiến thiên hạ bất ổn.

Nghe nói Duyện Vương có chút tiếng tốt ở Tây Bắc. Nếu vậy, hẳn là hắn sẽ không có ý định làm như Đổng Trác. Chỉ cần Duyện Vương còn muốn ổn định triều cương, muốn cai trị đất nước, thì sẽ không chọn con đường gϊếŧ chóc.

Nghĩ vậy, sắc mặt Trần Kim Chiêu cũng hồng hào trở lại.

5

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.