0 chữ
Chương 14
Chương 14
Tìm được xe của mình, hai bên vội vàng hẹn nhau điểm tập kết sáng mai rồi chẳng kịp nói thêm gì đã chui vội vào xe của mình trở về phủ. Thực tình là cả một ngày lao tâm khổ tứ, cả hai vừa mệt vừa đói, vừa lạnh vừa rã rời, họ chỉ mong nhanh chóng về nhà ăn bữa cơm nóng, ngâm mình rồi chui vào chăn ấm ngủ một giấc ngon lành, còn chuyện gì khác thì cứ để mai tính.
Xe la vào đến đầu ngõ Vĩnh Ninh, mấy người Trần gia đang nhón chân đứng dưới mái hiên ngóng trông từ xa đã hiện mờ mờ trong màn mưa.
Ngay cả phu xe Trường Canh dường như cũng vui vẻ hơn hẳn.
Chưa đợi xe ngừng hẳn trước cửa, mấy người Trần gia đã vội vàng ùa ra, đến khi thấy Trần Kim Chiêu nguyên vẹn cúi người vén rèm bước xuống xe, cả nhà lập tức mừng đến rơi lệ.
"Về là tốt rồi, về là tốt rồi." Trần mẫu vừa che ô kéo nàng nhanh chân vào phủ, vừa tự trách: "Cũng tại ta, sáng sớm chẳng biết bận rộn chuyện gì mà lại quên chuẩn bị ô cho con mang theo. Mau vào nhà thay đồ, uống bát nước gừng cho ấm người, xua tan khí lạnh đi."
Trĩ Ngư chạy líu ríu theo sau, tiếng mưa rơi rào rào đập vào ô cũng không át được tiếng tíu tít vui mừng: "Ca ca, nước gừng hôm nay là muội nấu đấy, chính tay muội nấu luôn! Mẫu thân còn coi thường muội, bảo muội chỉ biết phá rối rồi đuổi ra ngoài, muội nhất quyết không chịu! Lát nữa huynh phải nếm thử xem có ngon bằng mẫu thân nấu không nhé."
Trần Kim Chiêu khen ngay: "Vậy à, Trĩ Ngư nhà ta giỏi quá! Lát nữa huynh nhất định phải nếm thử tay nghề của muội."
Tiểu Trình An phía sau cũng không chịu thua lớn tiếng nói: "Phụ thân, hôm nay con cũng giúp nữa đó! Con châm củi vào lò nha!"
Trần Kim Chiêu cũng vội vàng khen: "Tiểu Trình An cũng giỏi lắm, quả nhiên là nam tử hán đại trượng phu rồi."
Tiểu Trình An lập tức ưỡn ngực đầy tự hào.
Vào nhà xong, nàng bước qua lò than để trừ xui, tiếp đó Trần mẫu dùng lá xương bồ phủi sạch khắp người nàng để trừ tà xua uế. Nghi lễ xong xuôi, Trần Kim Chiêu mới vào phòng thay bộ y phục khô ráo.
Vừa ra khỏi phòng đã thấy Trĩ Ngư bưng một chén nước gừng tới như muốn khoe thành tích, vẻ mặt nàng kiêu hãnh tự đắc: "Ca ca, tranh thủ lúc còn nóng huynh mau uống đi."
Trần Kim Chiêu cầm lấy uống liền nửa chén, vừa dứt chén một luồng khí nóng ngay lập tức xộc thẳng lêи đỉиɦ đầu.
"Ca ca thấy sao?"
"Ừm vị gừng đậm đấy."
Trĩ Ngư cười tươi rạng rỡ, Trần mẫu liếc mắt qua nói ngay: "Con cho gần nửa rổ gừng vào nấu mà trà không đậm vị gừng mới lạ đấy."
Xe la vào đến đầu ngõ Vĩnh Ninh, mấy người Trần gia đang nhón chân đứng dưới mái hiên ngóng trông từ xa đã hiện mờ mờ trong màn mưa.
Ngay cả phu xe Trường Canh dường như cũng vui vẻ hơn hẳn.
Chưa đợi xe ngừng hẳn trước cửa, mấy người Trần gia đã vội vàng ùa ra, đến khi thấy Trần Kim Chiêu nguyên vẹn cúi người vén rèm bước xuống xe, cả nhà lập tức mừng đến rơi lệ.
"Về là tốt rồi, về là tốt rồi." Trần mẫu vừa che ô kéo nàng nhanh chân vào phủ, vừa tự trách: "Cũng tại ta, sáng sớm chẳng biết bận rộn chuyện gì mà lại quên chuẩn bị ô cho con mang theo. Mau vào nhà thay đồ, uống bát nước gừng cho ấm người, xua tan khí lạnh đi."
Trần Kim Chiêu khen ngay: "Vậy à, Trĩ Ngư nhà ta giỏi quá! Lát nữa huynh nhất định phải nếm thử tay nghề của muội."
Tiểu Trình An phía sau cũng không chịu thua lớn tiếng nói: "Phụ thân, hôm nay con cũng giúp nữa đó! Con châm củi vào lò nha!"
Trần Kim Chiêu cũng vội vàng khen: "Tiểu Trình An cũng giỏi lắm, quả nhiên là nam tử hán đại trượng phu rồi."
Tiểu Trình An lập tức ưỡn ngực đầy tự hào.
Vào nhà xong, nàng bước qua lò than để trừ xui, tiếp đó Trần mẫu dùng lá xương bồ phủi sạch khắp người nàng để trừ tà xua uế. Nghi lễ xong xuôi, Trần Kim Chiêu mới vào phòng thay bộ y phục khô ráo.
Trần Kim Chiêu cầm lấy uống liền nửa chén, vừa dứt chén một luồng khí nóng ngay lập tức xộc thẳng lêи đỉиɦ đầu.
"Ca ca thấy sao?"
"Ừm vị gừng đậm đấy."
Trĩ Ngư cười tươi rạng rỡ, Trần mẫu liếc mắt qua nói ngay: "Con cho gần nửa rổ gừng vào nấu mà trà không đậm vị gừng mới lạ đấy."
4
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
