TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11

Giờ cơm tối, Kiều Thư Dung đến dùng bữa cùng thái hậu.

Bà cười hiền từ nói: “Hôm nay đều là những món Dung nhi thích, con phải ăn thật nhiều nhé.”

Nàng mỉm cười, đáp lại: “Vâng ạ.”

Sau khi ăn tối xong, Kiều Thư Dung dìu thái hậu đi dạo cho tiêu thực.

Lúc hai người đang đi dạo trước vườn, thì hoàng thượng bất ngờ đến thăm.

Kiều Thư Dung lập tức khuỵu gối hành lễ: “Tham kiến hoàng thượng.”

Hoàng thượng nhìn nàng hỏi: “Chiêu Nghi đến từ khi nào thế?”

Nàng cẩn trọng trả lời: “Bẩm hoàng thượng, thần nữ vừa đến hoàng cung vào sáng nay ạ.”

Ông ấy gật đầu: “Có con ở bên cạnh cũng tốt, bầu bạn với mẫu hậu để người bớt buồn chán.”

Thái hậu lúc này mới lên tiếng: “Sao hôm nay con lại có thời gian đến thăm ta vậy?”

Hoàng thượng im lặng vài giây rồi bỗng nhiên thở dài: “Là vì chuyện của Dực nhi.”

Hai tay Kiều Thư Dung khẽ siết chặt.

Dưới mái hiên.

Thái hậu và hoàng thượng ngồi đối diện nhau.

Tôn ma ma dâng cho hoàng thượng một tách trà.

Ông cầm lấy nhưng không uống, đặt nó xuống bàn.

Kiều Thư Dung cảm thấy mình không nên nán lại đây.

Nhưng khi nàng vừa mở miệng xin phép thì thái hậu lại nói: “Dung nhi cứ ở lại nghe đi, dù gì thái tử cũng là biểu ca của con.”

Kiều Thư Dung đặt mông trở lại vị trí cũ, thấp giọng đáp: “Vâng ạ.”

Hoàng thượng bắt đầu nói: “Sau khi nữ tử đó qua đời, nó suốt ngày cấm mặt xử lý công vụ”

“Toàn thân cứ phát ra một loại khí thế đáng sợ, làm việc thì vô cùng tàn nhẫn.”

“Hôm nay nhiều đại thần đến cầu cứu trẫm nhưng trẫm không thể nói được nó.”

“Mẫu hậu có cách nào giúp trẫm không?”

Thái hậu nghe xong thì bỗng thở dài nói một câu: “Không phải khi hoàng hậu mất, con cũng như thế sao?”

Lời nói của bà khiến hoàng thượng phải đứng hình nhưng cũng hiểu ra vài phần.

“Mất đi người mình yêu, có thể vượt qua được hay không đều phải dựa vào ý chí của thằng bé.”

“Cho dù chúng ta có nói gì thì cũng không thể khuyên được.”

Kiều Thư Dung ngồi ở bên cạnh lẳng lặng nghe từ đầu đến cuối.

Hoàng thượng bỗng nhiên quay đầu nhìn nàng: “Chiêu Nghi, con có cách nào không?”

Nàng giật mình một cái, ngẩng đầu nhìn ông, lắp bắp nói: “Con… con không có thưa hoàng thượng.”

Ông ấy lại thở dài: “Ta nhớ trước đây con rất thích bám theo A Dực có phải không?”

Kiều Thư Dung ngạc nhiên.

Có chuyện này nữa sao?

Thái hậu lên tiếng cắt ngang lời hoàng thượng: “Ta mệt rồi, con về đi.”

“Chuyện của Dực nhi, ta thấy vẫn chưa nghiêm trọng mấy.”

“Chúng ta cứ quan sát thêm, không chừng một thời gian nữa thằng bé sẽ tỉnh táo lại thôi.”

8

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.