TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Nghĩ một lúc, Ophie lại hỏi Lucia và Bright: “Tháng này cha mẹ của hai em đã làm bài kiểm tra tâm lý chưa?”

“Chưa ạ, đến cuối tháng mới là thời gian kiểm tra định kỳ.”

Lần này thì đến lượt Loika kinh ngạc nhìn hai người kia.

“Vậy thì ngày mai chúng tôi sẽ cử người đến hỗ trợ tư vấn tâm lý cho họ, đồng thời kiểm tra tâm lý sớm hơn một chút. Tâm trạng bất ổn của phụ huynh là điều tuyệt đối không thể xem nhẹ...”

Nói đến đây, cô ấy như vừa nhớ ra điều gì, đồng tử đột nhiên co rút: “...Mọi người biết trong khóa này còn những ai được phân vào Học viện Tư tế không?”

Ba người nhìn nhau rồi lắc đầu.

Người cùng khu mà bọn họ còn không quen mặt hết thì nói gì là các khu khác.

Kỵ sĩ Ophie đưa ba người ra khỏi công viên, giao bọn họ cho một Kỵ sĩ tuần tra khác đi ngang qua rồi rảo bước rời đi với vẻ mặt đầy nghiêm trọng.

Người dẫn đường cho họ là một Kỵ sĩ rất trẻ, trông chưa đến hai mươi tuổi, có lẽ mới tốt nghiệp Học viện Kỵ sĩ không lâu. Khi cười còn có lúm đồng tiền, trông vừa nhút nhát vừa dễ bị bắt nạt.

Hoàn toàn khác biệt với khí thế sắc lạnh của Orphie lúc nãy.

Bright vẫn còn đang buồn rầu vì mất đi cái hang bí mật của mình. Loika thì cứ lo lắng không biết vị Kỵ sĩ kia có đem chuyện của cô ấy mách lại với mẹ không.

“Anh Kỵ sĩ, ngài Ophie bận rộn như vậy là vì có chuyện gì gấp à?” Chỉ có Lucia là đủ bình tĩnh để mở miệng thăm dò.

“Lúc nào ngài Ophie cũng bận rộn mà. Ngài ấy là Đội trưởng của Đội Kỵ sĩ Hoa Tulip, bình thường luôn ở ngoài thành, muốn gặp một lần không dễ đâu.”

Trên gương mặt của vị Kỵ sĩ trẻ tuổi hiện rõ vẻ ngưỡng mộ: “Nếu không phải vụ hỏa hoạn lần này quá nghiêm trọng thì cũng không đến mức phải điều bọn họ từ Quân Phòng thủ thành sang để tham gia tuần tra trong trong nội thành.”

Quân Phòng thủ thành được chia làm hai nhóm: nội thành và ngoại thành. Với cư dân của Vương thành, Quân Phòng thủ nội thành luôn bị xem là kém hơn Quân Phòng thủ ngoại thành. Trong khi Quân Phòng thủ ngoại thành lại không huy hoàng bằng Quân Viễn Chinh đi chinh chiến ở Tây đại lục.

“Vụ hỏa hoạn lần này là...”

“Trước khi có kết quả điều tra chính thức, bọn anh không thể tiết lộ bất kỳ manh mối nào cho người ngoài.” Vị Kỵ sĩ trẻ cúi đầu nói rất nghiêm túc: “Đây là nội dung bài học đầu tiên của Học viện Kỵ sĩ.”

Lucia bĩu môi đầy tiếc nuối: “Em đâu phải học viên của Học viện Kỵ sĩ.”

“Học viện Pháp sư cũng dạy điều này.”

“Chúng em đều là học viên của Học viện Tư tế.”

“Ồ...” Vị Kỵ sĩ trẻ ngẩn người, như vừa hiểu ra: “Mọi người có họ hàng là quý tộc.”

“Chúng em là dân khu Thành Đông, không có họ hàng quý tộc nào cả.”

“Người thân của em cũng không phải quý tộc đâu.” Loika cũng nhỏ giọng giải thích.

“... Mình chỉ vừa rời thành có một năm thôi mà.” Kỵ sĩ trẻ gãi gãi chiếc mũ giáp, lẩm bẩm: “Bọn lừa đảo đó lại đang làm trò gì nữa đây...”

“Anh cũng có ý kiến với việc làm Tư tế sao?” Lucia tai thính lắm, lập tức bắt được câu đó.

“Không, không có. Anh chỉ nghĩ họ không hoạt động hiệu quả bằng Pháp sư hay Kỵ sĩ thôi, không có ý xem thường đâu.”

Chàng Kỵ sĩ trẻ không dám tiếp tục chủ đề đó nữa.

Bởi vì lúc này họ đã đi đến doanh trại đóng quân của Đội tuần tra tại khu Thành Đông. Ngay đối diện doanh trại là cổng chính của Thần điện Sinh Mệnh.

“Điền thông tin ở chỗ này, ghi rõ địa chỉ, ngài Ophie đã căn dặn anh, phải cử người đến hỗ trợ tư vấn tâm lý cho cha mẹ của hai em.”

“Đây cũng là nhiệm vụ thường ngày của Đội tuần tra sao?” Loika ngạc nhiên hỏi, cô ấy chưa từng nghe nói có dịch vụ như vậy.

“Nghe nói tháng nào Kỵ sĩ khu Thành Đông cũng đều phải làm việc này một lần, chi tiết thì anh cũng không rõ.” Kỵ sĩ trẻ giải thích: “Anh là người khu Thành Bắc được điều tạm sang đây thôi.”

“Mỗi tháng đều có đánh giá, thông thường là trò chuyện trực tiếp, đôi khi sẽ có Tư tế Sinh Mệnh tham gia.”

Bright vừa điền thông tin vừa giải thích cho Loika: “Mẹ mình nghĩ rằng nên phổ cập bài kiểm tra này toàn Vương thành. Có những người không phù hợp để làm cha mẹ, nếu để họ nuôi con thì sẽ không thể dạy dỗ tốt đứa trẻ ấy được.”

“Nếu không vượt qua thì sao?” Loika tò mò.

“Vậy thì sẽ có một cặp cha mẹ mới đến thay thế. Nhưng cha mẹ mình luôn giữ trạng thái ổn định, từ lúc mình được nhận nuôi đến giờ chưa từng bị thay đổi. Còn cậu thì sao, Lucia?”

“Nhà mình cũng chưa từng bị đổi. Thực tế thì rất hiếm có người bị đánh rớt. Mỗi lần nhận nuôi đều phải trải qua kiểm tra, cha mẹ mình đã có khá nhiều kinh nghiệm rồi.”

Cô vừa nói vừa đưa cuốn sổ đăng ký đã ghi xong cho Kỵ sĩ trẻ. Loika liếc nhìn nội dung một cách ngẫu nhiên rồi bất giác thắc mắc:

“Tại sao không ghi tên?”

“Tên gì cơ?”

“Tại sao các cậu phải viết cả một đoạn dài miêu tả địa chỉ và ngoại hình của cha mẹ mà không trực tiếp ghi tên họ lên?”

4

0

3 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.