0 chữ
Chương 27
Chương 27
Lần trước trong căn hộ ấm cúng, nếu có sáu người thì việc đối phó với con mắt khổng lồ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Mà hiện tại trên xe có tổng cộng mười người.
Hạ Lăng Tử đứng dậy, nói lớn: “Mọi người, ở thế giới thực các bạn đã chết rồi. Bây giờ các bạn đang ở trong Dị Tượng Tà Thần, chỉ khi sống sót ở đây thì các bạn mới có thể sống lại. Hiện tại không còn thời gian để giải thích, tất cả hãy nhắm mắt lại, tập trung cảm nhận cơ thể. Sẽ có một luồng ý thức xuất hiện, nó có thể giúp mọi người cường hóa bản thân.”
Chỉ là lời của Hạ Lăng Tử lập tức làm dấy lên sự nghi hoặc.
“Cường hóa là gì? Chuyện hoang đường thế này sao có thật được?”
“Các người đang đùa à? Tôi chỉ ngủ một giấc thôi mà, sao lại bảo tôi chết rồi? Tôi không tin!”
Con người thường phản ứng bản năng trước những điều vượt quá hiểu biết.
Họ không muốn tin, nhưng lại không thể không tò mò, vì thế bắt đầu truy hỏi tới tấp.
Thế nhưng thời gian không chờ đợi ai.
Vài người theo bản năng làm theo lời Hạ Lăng Tử nói, sau đó bỗng mở bừng mắt, kinh ngạc nhìn nhau.
“Tôi cường hóa thính giác! Bây giờ tôi nghe rất rõ, luồng ý thức đó nói tôi có thể nghe thấy cả lời thì thầm của thần linh!” Một chàng trai tai hơi vểnh lên, hào hứng hét to.
Một cô gái tóc dài cũng vội la lên: “Tôi cũng cảm nhận được! Tôi cường hóa mái tóc! Hiện tại tóc tôi có thể kéo dài, còn cứng như thép nữa!”
Mắt Hạ Lăng Tử sáng rực.
Năng lực này rõ ràng là loại khống chế cường đại.
Ngay lúc đó, đến cả bác tài ngồi ở đầu xe cũng không kìm được hét lớn: “Tôi đã cường hóa tay, bây giờ sức mạnh ở cả hai cánh tay đều rất lớn.”
“Được rồi, để tiện xưng hô, nếu ai không muốn lộ tên thật thì cứ đặt cho mình một biệt danh nhé. Tôi là Minh Tinh, còn đây là Tổng Tài. Cả hai chúng tôi từng trải qua một lần Dị Tượng Tà Thần. Từ giờ trở đi mọi người có thể sẽ phải đối mặt với nguy hiểm bất cứ lúc nào.”
Đúng lúc này một người đàn ông trung niên bụng phệ hầm hầm chửi bới: “Minh tinh với chả tổng tài, mấy người tưởng đang quay chương trình thực tế chắc? Một dự án của tôi trị giá mấy triệu, không rảnh chơi mấy trò vớ vẩn này đâu. Mở cửa xe ra, tôi muốn xuống!”
Ông ta sải bước đến trước mặt tài xế, trừng mắt quát lớn: “Mở cửa cho tôi!”
Tài xế nhìn bộ dạng dữ dằn kia, theo phản xạ bấm nút mở cửa.
Không ngờ xe buýt thật sự có thể hoạt động, cửa xe “soạt” một tiếng mở ra.
Bên ngoài tối đen như mực.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy rất kỳ lạ, bên trong xe không có đèn nhưng vẫn có thể thấy rõ mọi thứ, còn bên ngoài lại chìm trong bóng tối. Cảm giác quái đản ấy rõ ràng không bình thường chút nào.
Dù vậy vẫn có người thà tin tình huống này là giả, hấp tấp tìm đường thoát thân.
Người đàn ông bụng phệ móc điện thoại, bật đèn pin rồi bước xuống xe. Cả thân hình to lớn bị bóng tối nuốt chửng, hoàn toàn biến mất.
“Xẹt...”
Anh chàng tai vểnh khi nãy chợt giật giật tai, vẻ mặt kinh ngạc.
“Lạ thật, ông ta đi rồi mà tôi không nghe thấy tiếng bước chân, thế nhưng tôi lại nghe thấy tiếng cầu cứu, nghe như vọng lên từ dưới nước vậy.”
Dưới nước sao?
Hạ Lăng Tử lập tức kích hoạt Đôi Mắt Chân Thật quét một vòng xung quanh.
Cảnh vật lập tức biến đổi.
Chiếc xe buýt mới tinh trước mặt bỗng hóa thành một chiếc xe cũ kỹ rỉ sét, bám đầy bùn đất và rong rêu, dường như đã bị ngâm lâu ngày dưới nước.
Mà hiện tại trên xe có tổng cộng mười người.
Hạ Lăng Tử đứng dậy, nói lớn: “Mọi người, ở thế giới thực các bạn đã chết rồi. Bây giờ các bạn đang ở trong Dị Tượng Tà Thần, chỉ khi sống sót ở đây thì các bạn mới có thể sống lại. Hiện tại không còn thời gian để giải thích, tất cả hãy nhắm mắt lại, tập trung cảm nhận cơ thể. Sẽ có một luồng ý thức xuất hiện, nó có thể giúp mọi người cường hóa bản thân.”
Chỉ là lời của Hạ Lăng Tử lập tức làm dấy lên sự nghi hoặc.
“Cường hóa là gì? Chuyện hoang đường thế này sao có thật được?”
“Các người đang đùa à? Tôi chỉ ngủ một giấc thôi mà, sao lại bảo tôi chết rồi? Tôi không tin!”
Họ không muốn tin, nhưng lại không thể không tò mò, vì thế bắt đầu truy hỏi tới tấp.
Thế nhưng thời gian không chờ đợi ai.
Vài người theo bản năng làm theo lời Hạ Lăng Tử nói, sau đó bỗng mở bừng mắt, kinh ngạc nhìn nhau.
“Tôi cường hóa thính giác! Bây giờ tôi nghe rất rõ, luồng ý thức đó nói tôi có thể nghe thấy cả lời thì thầm của thần linh!” Một chàng trai tai hơi vểnh lên, hào hứng hét to.
Một cô gái tóc dài cũng vội la lên: “Tôi cũng cảm nhận được! Tôi cường hóa mái tóc! Hiện tại tóc tôi có thể kéo dài, còn cứng như thép nữa!”
Mắt Hạ Lăng Tử sáng rực.
Năng lực này rõ ràng là loại khống chế cường đại.
Ngay lúc đó, đến cả bác tài ngồi ở đầu xe cũng không kìm được hét lớn: “Tôi đã cường hóa tay, bây giờ sức mạnh ở cả hai cánh tay đều rất lớn.”
Đúng lúc này một người đàn ông trung niên bụng phệ hầm hầm chửi bới: “Minh tinh với chả tổng tài, mấy người tưởng đang quay chương trình thực tế chắc? Một dự án của tôi trị giá mấy triệu, không rảnh chơi mấy trò vớ vẩn này đâu. Mở cửa xe ra, tôi muốn xuống!”
Ông ta sải bước đến trước mặt tài xế, trừng mắt quát lớn: “Mở cửa cho tôi!”
Tài xế nhìn bộ dạng dữ dằn kia, theo phản xạ bấm nút mở cửa.
Không ngờ xe buýt thật sự có thể hoạt động, cửa xe “soạt” một tiếng mở ra.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy rất kỳ lạ, bên trong xe không có đèn nhưng vẫn có thể thấy rõ mọi thứ, còn bên ngoài lại chìm trong bóng tối. Cảm giác quái đản ấy rõ ràng không bình thường chút nào.
Dù vậy vẫn có người thà tin tình huống này là giả, hấp tấp tìm đường thoát thân.
Người đàn ông bụng phệ móc điện thoại, bật đèn pin rồi bước xuống xe. Cả thân hình to lớn bị bóng tối nuốt chửng, hoàn toàn biến mất.
“Xẹt...”
Anh chàng tai vểnh khi nãy chợt giật giật tai, vẻ mặt kinh ngạc.
“Lạ thật, ông ta đi rồi mà tôi không nghe thấy tiếng bước chân, thế nhưng tôi lại nghe thấy tiếng cầu cứu, nghe như vọng lên từ dưới nước vậy.”
Dưới nước sao?
Hạ Lăng Tử lập tức kích hoạt Đôi Mắt Chân Thật quét một vòng xung quanh.
Cảnh vật lập tức biến đổi.
Chiếc xe buýt mới tinh trước mặt bỗng hóa thành một chiếc xe cũ kỹ rỉ sét, bám đầy bùn đất và rong rêu, dường như đã bị ngâm lâu ngày dưới nước.
5
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
