TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 18.3: Nhận xe gặp trở ngại

Ánh mắt cô ta đảo qua Mặc Dư mặc đồ thể thao năng độc, tóc dài buộc cao, khuôn mặt mộc mạc mà sáng sủa, trong lòng dâng lên chút ghen tị.

Một cô gái trẻ như vậy mà đã có khả năng mua xe, trong khi bản thân phải cô ta hết lời nũng nịu mới khiến Đổng Bằng Phi chịu chi.

“Cô là cái thá gì, đòi trả gấp đôi? Đầu óc cô có vấn đề à?”

Nếu không phải tận thế sắp đến, chắc chắn Mặc Dư đã bán xe cho kẻ ngu xuẩn này rồi.

Giọng nói lạnh lùng của cô khiến Dương Lệ Lệ khựng lại, biểu cảm vặn vẹo méo mó, vừa định nổi giận thì Đổng Bằng Phi đã chen vào: “Cô nói chuyện kiểu gì thế? Vừa mở miệng đã chửi người khác, ba mẹ cô không dạy cô cách làm người à?”

“Anh là ai chứ? Cướp xe người khác còn vênh váo dạy đời, không biết xấu hổ à?”

Mặc Dư lườm gã một cái, quay sang giục nhân viên quầy: “Làm nhanh lên, tôi còn có việc.”

“Dạ, vâng, xin cô chờ một chút.”

Nhân viên cuống quýt thao tác.

“Cô!”

Đổng Bằng Phi đỏ mặt tía tai, chỉ thẳng tay vào Mặc Dư.

Thân là công tử tập đoàn nhà họ Đổng, bao nhiêu người thấy gã đều cung kính khúm núm.

Đời này gã chưa từng bị ai mắng, nay lại bị một cô gái trẻ xỉa xói ngay mặt, bảo gã là kẻ cướp.

“Cô cứ chờ đấy!”

Gã hậm hực để lại một câu rồi kéo Dương Lệ Lệ bỏ đi.

“Chờ thì chờ, tưởng tôi sợ chắc.”

Mặc Dư chẳng buồn quan tâm.

Cô liếc sang Ngô Bân đang tức sôi máu, tặng thêm cho gã một cái nhìn khinh bỉ rồi không nói nữa.

Hoàn tất thủ tục, cô mua thêm vài bộ lọc gió, lọc dầu, dầu máy và một số phụ kiện dễ hao mòn.

Tiện thể, cô cũng mua trọn bộ dụng cụ sửa xe từ Hoàng Kim Hạo. Trước khi rời đi, cô vỗ nhẹ cánh tay hắn ta: “Cảm ơn anh nhé.”

“Ôi, khách sáo gì chứ.”

Hoàng Kim Hạo càng thêm quý mến cô gái này, tính tình rất hợp ý hắn ta.

“À, phải rồi, bạn tôi làm ở Cục Khí tượng, nói mấy ngày tới sẽ có mưa lớn kéo dài, có thể mất điện, mất mạng. Anh nên chuẩn bị thêm lương thực dự trữ đi.”

Nói xong, Mặc Dư lái xe rời đi, bỏ lại Hoàng Kim Hạo đứng ngẩn người tại chỗ.

Nhớ tới ánh mắt nghiêm túc của cô gái, hắn ta hơi bán tín bán nghi, nhưng tích thêm lương thực cũng chẳng hại gì.

Vậy là sau giờ làm, Hoàng Kim Hạo thật sự đi siêu thị mua thêm mấy bao gạo, dầu muối mì chính, rau củ dễ bảo quản, cả mì ăn liền, đồ hộp,... thậm chí hắn ta còn mua thêm vài bình ga.

Trong khi đó, Mặc Dư vừa lái xe ra khỏi cửa hàng vừa trầm ngâm.

[Dương Lệ Lệ xuất hiện, đúng là một lời cảnh tỉnh cho mình.]

1

0

1 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.