0 chữ
Chương 22
Chương 8.1: Quả thế giới
Khi Mặc Dư tỉnh lại, trời đã sáng rõ.
Trong đầu cô vang lên giọng nói máy móc quen thuộc của Tiểu Ngải: [Chúc mừng chủ nhân đã nâng cấp không gian thành công. Hiện tại các chức năng có thể sử dụng bao gồm lưu trữ, linh tuyền, trồng trọt, chăn nuôi.
Tính năng mới được kích hoạt là dịch chuyển tức thời, mỗi lần có thể di chuyển tối đa 500 mét.
Kỹ năng phụ trợ mới là không gian thị lực.
Không gian thị lực cho phép chủ nhân quan sát và nghe được mọi chuyển động trong phạm vi 500 mét bên ngoài không gian.
Linh tuyền được nâng cấp thêm công dụng, phục hồi nhanh chóng 80% thể lực và dị năng đã tiêu hao của con người và sinh vật biến dị.
Không gian kích hoạt thêm chức năng chăn nuôi, có thể nuôi các loài động vật nhỏ, bao gồm cả sinh vật biến dị.]
Mặc Dư cảm nhận rõ ràng sự phấn khích trong giọng của Tiểu Ngải.
[Chẳng lẽ Tiểu Ngải cũng có cảm xúc giống con người sao?]
Nghĩ vậy, cô liền cất tiếng hỏi: [Tiểu Ngải, cậu có cảm xúc giống con người à?]
[Chủ nhân, tôi là linh thể, đôi khi có cảm xúc như con người cũng là điều rất bình thường mà.]
Nếu cô có thể, chắc chắn sẽ nhìn thấy một khối năng lượng trắng muốt đang xoay vòng trong không trung.
Cô lập tức chui vào không gian, không ngờ mọi thứ đã thay đổi rất nhiều.
Trước mắt cô, bên phải mảnh đất trống bỗng xuất hiện một hồ nước rộng lớn, không nhìn thấy điểm tận cùng, chẳng rõ sâu bao nhiêu.
Phía đối diện hồ nước thấp thoáng một cánh rừng, bên cạnh cánh rừng lại có thêm bãi cỏ xanh mướt.
Cô quay người nhìn về bức tường lưới trong suốt bày đầy đủ các loại vật tư.
Một phía tường mờ ảo như có như không, không nhìn thấy ranh giới.
Lẽ nào là không gian vô hạn?
Cô có thể thoải mái tích trữ rồi sao?
[Ha ha ha, ông trời thật không phụ lòng người!]
Mảnh ruộng đất đen cũng được mở rộng ra gấp nhiều lần, ước chừng rộng đến hơn 300 mẫu.
Mặc Dư không khỏi mừng rỡ khi thấy mấy cây ngô mình trồng hôm qua giờ đã cao ngang người!
Mới hơn một ngày mà đã lớn thế này?
Tốc độ sinh trưởng khủng khϊếp khiến cô vừa ngỡ ngàng vừa sung sướиɠ.
Khi khí quyển bị phá hủy, chất phóng xạ lan tràn khắp nơi, cô không còn lo chuyện thiếu lương thực nữa!
Giếng cổ, cây cổ thụ và căn nhà gỗ vẫn giữ nguyên trạng thái cũ, không có gì thay đổi nhiều.
Nhưng như vậy đã quá đủ rồi.
Giờ đây không gian có thể tích trữ vật tư không giới hạn, cô không còn phải lo chuyện không đủ chỗ nữa.
Đây thật sự là một niềm hạnh phúc to lớn.
Cô đi về phía cây cổ thụ mà bao lâu nay vẫn không biết tên.
Mỗi lần đến gần, cô đều cảm nhận được nguồn sinh khí dồi dào phát ra từ đó.
[Tiểu Ngải, cây này là cây gì vậy?]
[Chủ nhân, đây là cây thế giới. Hiện tại nó vẫn chưa kết quả.
Chỉ cần chủ nhân chăm chỉ trồng trọt và chăn nuôi trong không gian, sức sống của cây thế giới sẽ dần mạnh lên và bắt đầu kết trái.
Mỗi lần nó kết được ba quả. Một quả có thể giúp người hoặc sinh vật biến dị vừa mới chết sống lại một lần. Vì thế chủ nhân phải cố gắng nhé!]
Trong đầu cô vang lên giọng nói máy móc quen thuộc của Tiểu Ngải: [Chúc mừng chủ nhân đã nâng cấp không gian thành công. Hiện tại các chức năng có thể sử dụng bao gồm lưu trữ, linh tuyền, trồng trọt, chăn nuôi.
Tính năng mới được kích hoạt là dịch chuyển tức thời, mỗi lần có thể di chuyển tối đa 500 mét.
Kỹ năng phụ trợ mới là không gian thị lực.
Không gian thị lực cho phép chủ nhân quan sát và nghe được mọi chuyển động trong phạm vi 500 mét bên ngoài không gian.
Linh tuyền được nâng cấp thêm công dụng, phục hồi nhanh chóng 80% thể lực và dị năng đã tiêu hao của con người và sinh vật biến dị.
Không gian kích hoạt thêm chức năng chăn nuôi, có thể nuôi các loài động vật nhỏ, bao gồm cả sinh vật biến dị.]
Mặc Dư cảm nhận rõ ràng sự phấn khích trong giọng của Tiểu Ngải.
Nghĩ vậy, cô liền cất tiếng hỏi: [Tiểu Ngải, cậu có cảm xúc giống con người à?]
[Chủ nhân, tôi là linh thể, đôi khi có cảm xúc như con người cũng là điều rất bình thường mà.]
Nếu cô có thể, chắc chắn sẽ nhìn thấy một khối năng lượng trắng muốt đang xoay vòng trong không trung.
Cô lập tức chui vào không gian, không ngờ mọi thứ đã thay đổi rất nhiều.
Trước mắt cô, bên phải mảnh đất trống bỗng xuất hiện một hồ nước rộng lớn, không nhìn thấy điểm tận cùng, chẳng rõ sâu bao nhiêu.
Phía đối diện hồ nước thấp thoáng một cánh rừng, bên cạnh cánh rừng lại có thêm bãi cỏ xanh mướt.
Cô quay người nhìn về bức tường lưới trong suốt bày đầy đủ các loại vật tư.
Một phía tường mờ ảo như có như không, không nhìn thấy ranh giới.
Cô có thể thoải mái tích trữ rồi sao?
[Ha ha ha, ông trời thật không phụ lòng người!]
Mảnh ruộng đất đen cũng được mở rộng ra gấp nhiều lần, ước chừng rộng đến hơn 300 mẫu.
Mặc Dư không khỏi mừng rỡ khi thấy mấy cây ngô mình trồng hôm qua giờ đã cao ngang người!
Mới hơn một ngày mà đã lớn thế này?
Tốc độ sinh trưởng khủng khϊếp khiến cô vừa ngỡ ngàng vừa sung sướиɠ.
Khi khí quyển bị phá hủy, chất phóng xạ lan tràn khắp nơi, cô không còn lo chuyện thiếu lương thực nữa!
Giếng cổ, cây cổ thụ và căn nhà gỗ vẫn giữ nguyên trạng thái cũ, không có gì thay đổi nhiều.
Nhưng như vậy đã quá đủ rồi.
Giờ đây không gian có thể tích trữ vật tư không giới hạn, cô không còn phải lo chuyện không đủ chỗ nữa.
Đây thật sự là một niềm hạnh phúc to lớn.
Mỗi lần đến gần, cô đều cảm nhận được nguồn sinh khí dồi dào phát ra từ đó.
[Tiểu Ngải, cây này là cây gì vậy?]
[Chủ nhân, đây là cây thế giới. Hiện tại nó vẫn chưa kết quả.
Chỉ cần chủ nhân chăm chỉ trồng trọt và chăn nuôi trong không gian, sức sống của cây thế giới sẽ dần mạnh lên và bắt đầu kết trái.
Mỗi lần nó kết được ba quả. Một quả có thể giúp người hoặc sinh vật biến dị vừa mới chết sống lại một lần. Vì thế chủ nhân phải cố gắng nhé!]
3
0
1 tuần trước
7 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
