TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 5.2: Tiễn lên đường

Bên cạnh đó còn có một con dao chuyên dùng để mổ lợn, nhưng kích thước quá lớn, không phù hợp với vóc dáng cô. Ngoài ra còn một thanh đao dài vừa khó mang theo vừa bất tiện khi hành động.

Mười năm sinh tồn trong tận thế đã giúp cô rèn luyện bản thân, nhưng cô chưa bao giờ học qua võ thuật.

Cô có thể sống sót không phải nhờ kỹ năng chiến đấu điêu luyện, mà là nhờ vào sức mạnh dị năng vượt trội và sự quyết đoán lạnh lùng của mình.

Cân nhắc một lúc, cô quyết định sử dụng dao găm làm vũ khí chính.

Siết chặt chuôi dao, cảm giác lạnh lẽo lan từ lòng bàn tay đến toàn thân như tiếp thêm động lực cho cô.

Cô giấu dao trong tay áo, chuẩn bị sẵn sàng tung ra đòn chí mạng bất cứ lúc nào.

Ngay lúc đó, cô thấy Mặc Thiếu Quân đi về phía bãi đỗ xe ngầm.

Không chần chừ, cô nhanh chóng đội mũ lưỡi trai đen, đeo khẩu trang trắng che đi gương mặt để tránh bị phát hiện.

Sau đó cô bước đi nhẹ như mèo, âm thầm bám theo phía sau hắn ta.

Sở hữu dị năng khiến cô có khả năng kiểm soát mọi chuyển động của bản thân một cách hoàn hảo. Cô có thể di chuyển mà không gây ra chút tiếng động, tựa như bóng ma ẩn mình trong đêm tối.

Khi bước vào bãi đỗ xe rộng lớn thiếu sáng, cô lập tức quét mắt quan sát hệ thống camera giám sát.

Cô khẽ nâng tay, một quả cầu băng trong suốt liền xuất hiện bay vυ"t về phía các góc tường, nhanh chóng đóng băng toàn bộ ống kính của những chiếc camera.

Mặc dù không thể vô hiệu hóa hoàn toàn hệ thống giám sát, nhưng hình ảnh thu lại giờ đây đã trở nên mờ mịt, khó lòng nhận diện rõ nhân vật bên trong.

Làm xong tất cả, cô bước nhanh hơn, lặng lẽ áp sát mục tiêu.

Chỉ trong chốc lát, cô đã đứng ngay phía sau Mặc Thiếu Quân.

Ngay khoảnh khắc hắn đưa tay định mở cửa xe, cô lao đến như một con báo săn!

Động tác nhanh như tia chớp, tay trái bịt chặt miệng hắn khiến hắn không kịp kêu cứu.

Cùng lúc đó, con dao găm trên tay phải lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, đường lưỡi sắc bén xẹt qua cổ hắn.

Chỉ trong khoảnh khắc, máu đỏ phun trào tung tóe, văng đầy mặt đất và thân xe.

Mặc Vũ không hề hoảng loạn. Cô dùng sức đẩy mạnh, khiến thi thể Mặc Thiếu Quân gục xuống ghế lái.

Trước khi máu chảy tràn lan, cô khẽ động tâm niệm. Một luồng sức mạnh vô hình lập tức bao trùm mọi thứ, cuốn lấy thi thể hắn cùng toàn bộ dấu vết tại hiện trường, đưa tất cả vào không gian riêng của cô.

Mọi thứ diễn ra gọn gàng, không để lại dù chỉ một chút dấu vết hay manh mối.

Cô nhanh chóng ngồi vào ghế lái, đóng cửa xe.

Mặc Thiếu Quân chết không kịp kêu lấy một tiếng, đôi mắt vẫn trợn trừng đầy kinh hoàng.

Trái tim Mặc Vũ như cơn sóng dữ cuộn trào, mãi không thể bình ổn.

3

0

1 tuần trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.