TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Suốt quãng đường này, cô luôn có cảm giác có thứ gì đó đang theo dõi mình nhưng mỗi khi quay đầu lại thì chẳng thấy gì.

Liên Họa trong lòng đã có phỏng đoán, cô rung rung lá cây, hướng về phía sau hét lên.

"Còn dám bám theo nữa là ta đánh đó!"

Trong một góc khuất, có một đôi mắt đen láy ló ra rồi nhanh chóng thu lại.

Liên Họa vừa định tiếp tục đi, bỗng cảm thấy mặt đất phát ra những chấn động nhẹ, rồi chấn động càng lúc càng lớn, càng lúc càng gần.

Đây là... tiếng xe hơi?

Có người sao?

Mắt Liên Họa sáng lên, cô nhanh chóng nép mình vào lề đường.

Mười phút sau, một chiếc xe việt dã màu đen xộc xệch rung lắc tiến đến theo con đường gồ ghề.

Đó là một chiếc xe cũ nát, cửa sổ hai bên ghế sau đã vỡ nát. Trên xe có ba người trẻ tuổi và một ông lão tóc bạc, trên nóc xe chất đầy túi vật dụng.

Đường đi gập ghềnh, xe chạy rất khó khăn, thậm chí có nguy cơ lật bất cứ lúc nào. Nhưng dù vậy, xe vẫn không hề giảm tốc, ngược lại còn tăng tốc.

Bởi vì phía sau xe có tới sáu con tang thi đang đuổi theo.

Bình thường lũ tang thi di chuyển rất chậm nhưng khi nhìn thấy con mồi, chúng như thể mở máy tăng tốc, vừa chạy vừa điên cuồng đập vào cửa xe.

Sáu con tang thi, hai con ở bên phải, một con bên trái, số còn lại bám sát ngay phía sau xe.

Lúc này, hai người ngồi ghế sau đang cầm vũ khí chống lại lũ tang thi.

Người ngồi bên trái là một người đàn ông mặc áo thể thao màu đen, tóc hơi dài, tay cầm một chiếc rìu cán dài, không chút do dự chém xuống con tang thi đang bám chặt cửa xe.

Gã chém rất chuẩn xác, nhắm thẳng vào cổ tang thi nhưng đáng tiếc là cổ không đứt hẳn, tang thi vẫn chưa chết. Úc Chập bình tĩnh giơ rìu lên, thêm vài nhát nữa mới kết thúc được con tang thi.

Liên Họa không nhịn được vươn dây leo ra vỗ tay tán thưởng, chuỗi thao tác này rất dứt khoát, ý thức chiến đấu cũng rất tốt.

Người ngồi ghế bên phải là một gã thanh niên da trắng nhợt nhạt, đeo kính. Tay gã cũng cầm rìu nhưng có vẻ không quen thuộc với vũ khí này, mấy nhát chém đều không trúng yếu điểm tang thi. Cuối cùng, gã dứt khoát buông rìu, giơ tay lên, trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ thành một cơn gió, hóa thành lưỡi cắt bay thẳng đến cổ tang thi. Lần này trúng rồi nhưng vẫn không gϊếŧ chết được nó.

Gã tức giận chửi thề, trong lòng bàn tay lại ngưng tụ ra lưỡi gió.

Tang thi cuối cùng ngã xuống nhưng nụ cười của gã thanh niên đeo kính chưa kịp nở thì một con tang thi khác đã xông đến.

“Mẹ kiếp, rốt cuộc có hết chưa đây!”

Kính cửa sổ đã vỡ, không còn vật cản, mấy con tang thi thậm chí cậy được cửa xe bên cạnh gã thanh niên.

Đường vốn không bằng phẳng, xe đột ngột rung lắc mạnh, suýt nữa thì lật nhào, may mắn là xe vẫn giữ được thăng bằng.

Nhưng cú rung lắc đó khiến Tưởng Hưng Văn – gã thanh niên đeo kính – bị hất ra khỏi xe qua cánh cửa vừa bị cạy. Lũ tang thi chờ đợi đã lâu, lập tức xông tới.

Gã kinh hoàng, cố gắng bám chặt cửa xe, tiếng hét thảm thiết vì sợ hãi vang lên: “A a a! Khốn kiếp, cứu tôi với! Úc Chập, mau cứu tôi!”

Úc Chập chính là người đàn ông tóc dài kia. Vừa mới chém chết con tang thi thứ hai, anh lập tức buông rìu, không chút do dự vươn tay kéo Tưởng Hưng Văn lại.

Úc Chập rất khỏe, trước khi mạt thế, anh là khách quen của phòng gym, thường xuyên tham gia marathon, còn học cả quyền anh. Dù chưa thức tỉnh dị năng nhưng chẳng ai dám coi thường anh.

5

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.