TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 49
Chương 49

Miệng giếng đã bị sụt lở từ lâu, chỉ còn lộ ra một khe nhỏ để nước rỉ ra. Phải đợi nửa canh giờ mới hứng được một chén. Dân trong thôn xếp hàng lấy nước, mỗi người chỉ được một chén. Lấy xong phải xếp hàng lại, và mỗi hộ gia đình chỉ được lấy số lần nhất định, không được vượt quá.

Ngụy Cảnh Hòa đã sớm biết chỉ dựa vào cái giếng này thì không ổn, sớm muộn sẽ xảy ra chuyện.

Khi hai huynh đệ vội vã chạy tới, Ngụy lão thái đang ngồi dưới đất khóc lóc thảm thiết. Không còn chút dáng vẻ của một phu nhân giàu có ngày xưa, chỉ như một bà lão nghèo khổ đang diễn vai thật nhuần nhuyễn. Bên cạnh bà là Đại Nha và Nhị Nha đang nắm chặt tay, giận dữ trừng mắt nhìn Lý thị. Phía trước, Ngụy lão đầu đang đề phòng huynh đệ Vương gia động thủ.

Xung quanh có vài người dân trong thôn đứng vây xem thưa thớt, ai nấy đều gầy trơ xương.

"Nãi!" Bình An tụt khỏi lòng cha, chạy bằng đôi chân ngắn ngủn đến trước mặt nãi nãi: "Nãi đừng khóc, Bình An sẽ bảo vệ nãi!"

Nói xong, bé còn dùng thân hình nhỏ bé che chắn phía trước bà, khuôn mặt nhỏ xíu trông thật dữ dằn!

Ngụy lão thái nghẹn lời, không thể gào khóc nữa. Thấy đứa cháu nhỏ lo lắng cho mình, lòng bà ấm áp vô cùng.

Bà ôm Bình An vào lòng, trừng mắt nhìn Lý thị, nghiến răng ken két: "Nãi không khóc đâu, nãi chỉ là tức giận thôi! Tức những kẻ vô lương tâm, không những để bọn trộm cướp đoạt hết lương thực trong nhà, giờ còn muốn cắt luôn cả nước uống của cả nhà ta! Phải độc ác đến mức nào mới làm được việc này chứ!"

Tất nhiên, bà nói vậy cũng có dụng ý. Khi Lý thị tiết lộ chuyện lương thực bị cướp, bà lập tức nắm lấy cơ hội này để cho thôn dân biết nhà họ bị mất hết lương thực, mà nguyên nhân chính là vì Lý thị.

Thời buổi này, không có lương thực đồng nghĩa với cái chết. Bà muốn mọi người đều hiểu rằng Ngụy gia đuổi Lý thị đi là có lý do chính đáng.

"Hai hôm trước Lý thị đến lấy nước, còn nói trước mặt mọi người là lương thực trong nhà đã bị cướp hôm kia."

"Ngụy thẩm hiền lành quá, nếu là ta, đã đánh chết con mụ ấy rồi, chứ không để yên cho về nhà chồng khác đâu."

"Phải đấy, thời buổi này ngay cả rễ cây ăn được cũng khó tìm, huống chi là lương thực nuôi cả nhà."

"Lý thị vừa bị đuổi đã đi theo lão nhị Vương gia, chắc là đã tìm sẵn nhà mới từ lâu rồi nhỉ?"

"Này thì đúng, hôm ấy ta còn thấy nàng ta liếc mắt đưa tình với Vương gia lão nhị, chắc đã có ý đồ từ trước."

3

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.