0 chữ
Chương 1049
Chương 1039: Bạo loạn!
“Ơ… Lỡ lời... lỡ lời thôi!”
Thấy mọi người nhìn chằm chằm, Hồ Nham cười gượng gạo.
Đó không phải là lỡ lời đâu nha, chỉ đơn giản là ông ta nói thật thôi...
Ban đầu ông ta cứ tưởng mình đủ điên rồi, nhưng so với Bạch Uyên thì còn xa lắm...
Cái tên này thật sự muốn tiêu diệt hết thế lực của Ngũ Triều quốc...
Bạch Uyên mỉm cười gật đầu, không để ý đến lời lỡ miệng của đối phương, ngược lại, ánh mắt hắn hướng về ba người còn lại.
"Nếu đã thế thì cứ tiếp tục nào!"
Ba người Kỷ Trầm chẳng còn lý do gì để từ chối, đành phải cắn răng làm tới.
May mà họ chỉ cần cầm chân quỷ linh nhân cùng cấp, chẳng lo nguy hiểm tính mạng gì sất...
Một người lên tiếng:
"Nhưng chúng ta đi hết, Quỷ Hoả sơn không cần trông nom sao?"
“Danh tiếng của phe ta đang lên như diều gặp gió, làm gì có ai dám đến gây chuyện. Hơn nữa khu vực này làm gì còn thế lực nào khác, chẳng cần bận tâm.”
"Vậy thì triển thôi!"
Mọi người nhìn nhau, sau đó đồng loạt rời khỏi Quỷ Hoả sơn...
Họ thậm chí còn chưa kịp kiểm kê kỹ lưỡng tài nguyên linh dị mang theo, vậy mà đã lập tức lên đường đến khu vực tiếp theo...
Phải nói rằng, ngay cả ở Ngũ Triều quốc loạn lạc này, đây vẫn là một hành động điên rồ.
Lúc này, mọi người đang bay vυ"t trên không.
"Anh Bạch, anh đang có cả đống tài nguyên thế này, sao không tìm cơ hội đột phá đi?"
Hồ Nham khẽ động, cười hỏi:
"Nếu anh đột phá lên Ngũ chú, sức mạnh của Quỷ Hoả sơn phe ta chắc chắn sẽ tăng vọt đúng không?"
Giữa Tứ chú và Ngũ chú là một bước ngoặt về chất.
Một khi Bạch Uyên đột phá, đối phó với Ngũ chú hẳn là dễ dàng hơn nhiều.
"Hửm?"
Bạch Uyên khẽ sững sờ, sau đó nét mặt trở nên kỳ quái:
"Anh Hồ mong tôi đột phá lắm hả?"
"..."
Hồ Nham nghe vậy, cười đáp:
"Chúng ta đều là người của Quỷ Hoả sơn, ta đương nhiên hy vọng anh Bạch ngày càng mạnh lên!"
"Thật sao..."
Bạch Uyên nhướng mày, cười mà như không cười.
Thấy vậy, Hồ Nham xoa xoa mũi, chẳng nói thêm gì.
Trên thực tế, ông ta đương nhiên không mong Bạch Uyên có thể đột phá ngay lúc này.
Bạch Uyên hiện tại vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Một khi hắn đột phá lên Ngũ chú, e rằng sẽ còn gây nguy hiểm cho ông ta nữa.
Đến lúc đó, nội bộ phe họ e rằng sẽ có biến cố...
"Đã phụ sự kỳ vọng của anh Hồ rồi."
Bạch Uyên lắc đầu nói:
"Tôi chưa tìm được quỷ dữ phù hợp, quyết không đột phá Ngũ chú!"
Trên thực tế, việc hắn đột phá chẳng cần dung hợp quỷ dữ.
Sở dĩ hắn nói vậy là lười giải thích nhiều, với lại, hắn cũng không muốn để lộ chuyện mình không phải quỷ linh nhân...
"Chí lớn của anh Bạch thật đáng nể, ta xin bái phục!"
Hồ Nham vừa nghe lời này, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại quỷ dữ ở Ngũ Triều quốc này cơ bản đều ẩn náu cả rồi, nhất là những con quỷ dữ cấp bậc cao thì càng hiếm thấy.
Đối phương muốn dung hợp một con quỷ dữ phù hợp, cơ bản là chuyện không thực tế.
Đa số Ngũ chú mới thăng cấp ở Ngũ Triều quốc đều đột phá vội vàng bằng cách dung hợp bừa một con quỷ dữ nào đó...
Dẫu sao thì Ngũ chú cũng là sức mạnh đỉnh phong ở đây.
Cứ đột phá được là một bước lên tiên, ai mà rảnh hơi đi lo sau này có đột phá được Lục chú hay không...
Lúc này, Bạch Uyên nhìn đối phương thật sâu, nhưng chẳng nói thêm gì nữa.
Liên minh của những kẻ ở Quỷ Hoả sơn nhìn qua có vẻ chỉ là không chắc chắn thôi, nhưng thực tế lại cực kỳ mong manh, có thể tan vỡ bất cứ lúc nào…
……
Nửa tháng thấm thoắt trôi qua.
Tin từng thế lực một bị diệt vong cứ thế lan truyền với tốc độ tên lửa, khiến cả Ngũ Triều quốc chấn động.
Ngay cả các thế lực ở khu vực trung tâm cũng bồn chồn lo sợ, chỉ sợ tai họa giáng xuống đầu mình...
Chẳng ai ngờ rằng, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, lại có tới hơn ba mươi thế lực bị tiêu diệt liên tiếp.
Điều này đồng nghĩa với việc mỗi ngày lại có hai thế lực bốc hơi khỏi bản đồ...
Nhất thời, bầu trời cả Ngũ Triều quốc như bị nhuộm một màu máu...
Ai nấy ban đầu cứ ngỡ là quỷ dữ nào đó ra tay tác quái, nhưng tin tức lan đi rồi, họ mới tá hỏa biết được, hóa ra kẻ chủ mưu lại là một thế lực vô danh tiểu tốt!
Khi tin tức càng được phơi bày.
Sự tồn tại của Bạch Uyên cũng được vô số người biết đến...
Một quỷ linh nhân Tứ chú lại có thể nhanh chóng gϊếŧ chết quỷ linh nhân Ngũ chú, cái tin động trời này khiến cả Ngũ Triều quốc dậy sóng lần nữa!
Các thế lực khắp nơi chẳng do dự giây nào, đồng loạt phái người ra đi, ai nấy đều muốn tìm cho ra Bạch Uyên, có kẻ thì thèm thuồng tài nguyên linh dị khủng bố trên người hắn, lại có kẻ muốn lôi kéo hắn nhập bọn, mượn sức hắn để diệt sạch toàn bộ thế lực trong Ngũ Triều quốc, từ đó thống nhất hoàn toàn!
Lúc mọi người đổ xô ra ngoài, không ít kẻ thù cũ đυ.ng mặt nhau, đương nhiên bộc phát ra từng trận huyết chiến đẫm máu!
Nhất thời, Ngũ Triều quốc vốn đã loạn nay càng thêm không thể kiểm soát, gϊếŧ chóc nghiễm nhiên trở thành giai điệu chính ở nơi này...
Thế nhưng Bạch Uyên cùng những người khác, những kẻ đã châm ngòi cho cơn bão lớn này, lúc này lại chẳng hề sốt sắng gì, đang tụ tập trong một ngọn núi cao, hí hửng kiểm kê tài nguyên trong tay.
“Giàu rồi, giàu thật rồi...”
Nét mặt Kỷ Trầm kích động đến tột cùng, ngay cả người cũng đang run lẩy bẩy.
Những người còn lại cũng chẳng khác là bao, bộ dạng hưng phấn đến mức điên cuồng, ngay cả nằm mơ họ cũng chẳng dám nghĩ mình lại vớ được nhiều tài nguyên linh dị đến thế...
Mỗi lần chia tài nguyên Kỷ Trầm cùng hai người kia nhận được chẳng nhiều nhặn gì, nhưng cộng dồn lại, đã lên tới hơn chục triệu, thậm chí là gần hai chục triệu.
Phải biết rằng, đa số quỷ linh nhân Ngũ chú cấp đỉnh phong còn chẳng có được gia tài khổng lồ đến vậy...
Còn Hồ Nham, với tư cách lão đại Quỷ Hoả sơn, lúc này trên mặt ông ta cũng nở nụ cười không tài nào giấu được.
Trước đó mọi người mải miết chiến đấu, không có thời gian kiểm kê, nhưng giờ đây dừng lại, ông ta mới hay mình đã vớ được số tài nguyên khủng đến mức nào...
Đó lại là số tài nguyên quỷ tinh trị giá hơn một trăm triệu!
Số tài nguyên khủng bố như vậy, tuyệt đối không phải thứ Ngũ chú có thể sở hữu!
Nếu số tài nguyên linh dị trên người ông ta bị bại lộ, e rằng vô số quỷ linh nhân sẽ phát điên lên vì nó, mà điều khiến người ta sốc nhất, là ông ta còn không phải kẻ lấy phần lớn!
Lúc này, ánh mắt Hồ Nham nhìn về phía Bạch Uyên, đồng tử liên tục co rút, sự tham lam trong lòng ông ta đang điên cuồng dâng trào...
“Anh Hồ sao thế?”
Bạch Uyên lại thoáng cái đã nhận ra, mỉm cười lên tiếng.
“Không... Không có gì...”
Ánh mắt tham lam của Hồ Nham thoáng chốc tan thành mây khói, hóa thành một nụ cười hiền lành, ông ta nói:
“Lần này có được thành quả thế này, đều là nhờ anh Bạch đây cả!”
Kỷ Trầm cùng những người khác liên tục gật đầu, ánh mắt đầy sự biết ơn, không thể phủ nhận, sự xuất hiện của Bạch Uyên quả thực đã thay đổi vận mệnh của họ...
“Đâu có đâu, chúng ta cũng chỉ là cùng nhau tương trợ lẫn nhau mà thôi...”
Bạch Uyên lại cười đáp, bộ dạng cũng hiền lành chẳng kém.
Hắn thừa sức nhìn ra ý đồ bất chính của Hồ Nham cùng những kẻ khác, trong lòng hắn, sát ý lạnh lẽo cũng đang dâng trào.
Cơn tham lam trong lòng hắn thậm chí còn mãnh liệt hơn bất kỳ ai khác!
Thấy mọi người nhìn chằm chằm, Hồ Nham cười gượng gạo.
Đó không phải là lỡ lời đâu nha, chỉ đơn giản là ông ta nói thật thôi...
Ban đầu ông ta cứ tưởng mình đủ điên rồi, nhưng so với Bạch Uyên thì còn xa lắm...
Cái tên này thật sự muốn tiêu diệt hết thế lực của Ngũ Triều quốc...
Bạch Uyên mỉm cười gật đầu, không để ý đến lời lỡ miệng của đối phương, ngược lại, ánh mắt hắn hướng về ba người còn lại.
"Nếu đã thế thì cứ tiếp tục nào!"
Ba người Kỷ Trầm chẳng còn lý do gì để từ chối, đành phải cắn răng làm tới.
May mà họ chỉ cần cầm chân quỷ linh nhân cùng cấp, chẳng lo nguy hiểm tính mạng gì sất...
Một người lên tiếng:
"Nhưng chúng ta đi hết, Quỷ Hoả sơn không cần trông nom sao?"
“Danh tiếng của phe ta đang lên như diều gặp gió, làm gì có ai dám đến gây chuyện. Hơn nữa khu vực này làm gì còn thế lực nào khác, chẳng cần bận tâm.”
Mọi người nhìn nhau, sau đó đồng loạt rời khỏi Quỷ Hoả sơn...
Họ thậm chí còn chưa kịp kiểm kê kỹ lưỡng tài nguyên linh dị mang theo, vậy mà đã lập tức lên đường đến khu vực tiếp theo...
Phải nói rằng, ngay cả ở Ngũ Triều quốc loạn lạc này, đây vẫn là một hành động điên rồ.
Lúc này, mọi người đang bay vυ"t trên không.
"Anh Bạch, anh đang có cả đống tài nguyên thế này, sao không tìm cơ hội đột phá đi?"
Hồ Nham khẽ động, cười hỏi:
"Nếu anh đột phá lên Ngũ chú, sức mạnh của Quỷ Hoả sơn phe ta chắc chắn sẽ tăng vọt đúng không?"
Giữa Tứ chú và Ngũ chú là một bước ngoặt về chất.
Một khi Bạch Uyên đột phá, đối phó với Ngũ chú hẳn là dễ dàng hơn nhiều.
"Hửm?"
Bạch Uyên khẽ sững sờ, sau đó nét mặt trở nên kỳ quái:
"Anh Hồ mong tôi đột phá lắm hả?"
Hồ Nham nghe vậy, cười đáp:
"Chúng ta đều là người của Quỷ Hoả sơn, ta đương nhiên hy vọng anh Bạch ngày càng mạnh lên!"
"Thật sao..."
Bạch Uyên nhướng mày, cười mà như không cười.
Thấy vậy, Hồ Nham xoa xoa mũi, chẳng nói thêm gì.
Trên thực tế, ông ta đương nhiên không mong Bạch Uyên có thể đột phá ngay lúc này.
Bạch Uyên hiện tại vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Một khi hắn đột phá lên Ngũ chú, e rằng sẽ còn gây nguy hiểm cho ông ta nữa.
Đến lúc đó, nội bộ phe họ e rằng sẽ có biến cố...
"Đã phụ sự kỳ vọng của anh Hồ rồi."
Bạch Uyên lắc đầu nói:
"Tôi chưa tìm được quỷ dữ phù hợp, quyết không đột phá Ngũ chú!"
Trên thực tế, việc hắn đột phá chẳng cần dung hợp quỷ dữ.
Sở dĩ hắn nói vậy là lười giải thích nhiều, với lại, hắn cũng không muốn để lộ chuyện mình không phải quỷ linh nhân...
Hồ Nham vừa nghe lời này, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại quỷ dữ ở Ngũ Triều quốc này cơ bản đều ẩn náu cả rồi, nhất là những con quỷ dữ cấp bậc cao thì càng hiếm thấy.
Đối phương muốn dung hợp một con quỷ dữ phù hợp, cơ bản là chuyện không thực tế.
Đa số Ngũ chú mới thăng cấp ở Ngũ Triều quốc đều đột phá vội vàng bằng cách dung hợp bừa một con quỷ dữ nào đó...
Dẫu sao thì Ngũ chú cũng là sức mạnh đỉnh phong ở đây.
Cứ đột phá được là một bước lên tiên, ai mà rảnh hơi đi lo sau này có đột phá được Lục chú hay không...
Lúc này, Bạch Uyên nhìn đối phương thật sâu, nhưng chẳng nói thêm gì nữa.
Liên minh của những kẻ ở Quỷ Hoả sơn nhìn qua có vẻ chỉ là không chắc chắn thôi, nhưng thực tế lại cực kỳ mong manh, có thể tan vỡ bất cứ lúc nào…
……
Nửa tháng thấm thoắt trôi qua.
Tin từng thế lực một bị diệt vong cứ thế lan truyền với tốc độ tên lửa, khiến cả Ngũ Triều quốc chấn động.
Ngay cả các thế lực ở khu vực trung tâm cũng bồn chồn lo sợ, chỉ sợ tai họa giáng xuống đầu mình...
Chẳng ai ngờ rằng, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, lại có tới hơn ba mươi thế lực bị tiêu diệt liên tiếp.
Điều này đồng nghĩa với việc mỗi ngày lại có hai thế lực bốc hơi khỏi bản đồ...
Nhất thời, bầu trời cả Ngũ Triều quốc như bị nhuộm một màu máu...
Ai nấy ban đầu cứ ngỡ là quỷ dữ nào đó ra tay tác quái, nhưng tin tức lan đi rồi, họ mới tá hỏa biết được, hóa ra kẻ chủ mưu lại là một thế lực vô danh tiểu tốt!
Khi tin tức càng được phơi bày.
Sự tồn tại của Bạch Uyên cũng được vô số người biết đến...
Một quỷ linh nhân Tứ chú lại có thể nhanh chóng gϊếŧ chết quỷ linh nhân Ngũ chú, cái tin động trời này khiến cả Ngũ Triều quốc dậy sóng lần nữa!
Các thế lực khắp nơi chẳng do dự giây nào, đồng loạt phái người ra đi, ai nấy đều muốn tìm cho ra Bạch Uyên, có kẻ thì thèm thuồng tài nguyên linh dị khủng bố trên người hắn, lại có kẻ muốn lôi kéo hắn nhập bọn, mượn sức hắn để diệt sạch toàn bộ thế lực trong Ngũ Triều quốc, từ đó thống nhất hoàn toàn!
Lúc mọi người đổ xô ra ngoài, không ít kẻ thù cũ đυ.ng mặt nhau, đương nhiên bộc phát ra từng trận huyết chiến đẫm máu!
Nhất thời, Ngũ Triều quốc vốn đã loạn nay càng thêm không thể kiểm soát, gϊếŧ chóc nghiễm nhiên trở thành giai điệu chính ở nơi này...
Thế nhưng Bạch Uyên cùng những người khác, những kẻ đã châm ngòi cho cơn bão lớn này, lúc này lại chẳng hề sốt sắng gì, đang tụ tập trong một ngọn núi cao, hí hửng kiểm kê tài nguyên trong tay.
“Giàu rồi, giàu thật rồi...”
Nét mặt Kỷ Trầm kích động đến tột cùng, ngay cả người cũng đang run lẩy bẩy.
Những người còn lại cũng chẳng khác là bao, bộ dạng hưng phấn đến mức điên cuồng, ngay cả nằm mơ họ cũng chẳng dám nghĩ mình lại vớ được nhiều tài nguyên linh dị đến thế...
Mỗi lần chia tài nguyên Kỷ Trầm cùng hai người kia nhận được chẳng nhiều nhặn gì, nhưng cộng dồn lại, đã lên tới hơn chục triệu, thậm chí là gần hai chục triệu.
Phải biết rằng, đa số quỷ linh nhân Ngũ chú cấp đỉnh phong còn chẳng có được gia tài khổng lồ đến vậy...
Còn Hồ Nham, với tư cách lão đại Quỷ Hoả sơn, lúc này trên mặt ông ta cũng nở nụ cười không tài nào giấu được.
Trước đó mọi người mải miết chiến đấu, không có thời gian kiểm kê, nhưng giờ đây dừng lại, ông ta mới hay mình đã vớ được số tài nguyên khủng đến mức nào...
Đó lại là số tài nguyên quỷ tinh trị giá hơn một trăm triệu!
Số tài nguyên khủng bố như vậy, tuyệt đối không phải thứ Ngũ chú có thể sở hữu!
Nếu số tài nguyên linh dị trên người ông ta bị bại lộ, e rằng vô số quỷ linh nhân sẽ phát điên lên vì nó, mà điều khiến người ta sốc nhất, là ông ta còn không phải kẻ lấy phần lớn!
Lúc này, ánh mắt Hồ Nham nhìn về phía Bạch Uyên, đồng tử liên tục co rút, sự tham lam trong lòng ông ta đang điên cuồng dâng trào...
“Anh Hồ sao thế?”
Bạch Uyên lại thoáng cái đã nhận ra, mỉm cười lên tiếng.
“Không... Không có gì...”
Ánh mắt tham lam của Hồ Nham thoáng chốc tan thành mây khói, hóa thành một nụ cười hiền lành, ông ta nói:
“Lần này có được thành quả thế này, đều là nhờ anh Bạch đây cả!”
Kỷ Trầm cùng những người khác liên tục gật đầu, ánh mắt đầy sự biết ơn, không thể phủ nhận, sự xuất hiện của Bạch Uyên quả thực đã thay đổi vận mệnh của họ...
“Đâu có đâu, chúng ta cũng chỉ là cùng nhau tương trợ lẫn nhau mà thôi...”
Bạch Uyên lại cười đáp, bộ dạng cũng hiền lành chẳng kém.
Hắn thừa sức nhìn ra ý đồ bất chính của Hồ Nham cùng những kẻ khác, trong lòng hắn, sát ý lạnh lẽo cũng đang dâng trào.
Cơn tham lam trong lòng hắn thậm chí còn mãnh liệt hơn bất kỳ ai khác!
12
0
3 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
