TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1035
Chương 1025: Ô Nhiễm Tinh Thần Quỷ Dị...

Nhanh chóng, nhóm người vào một gian gác tĩnh mịch.

Hồ Nham ra hiệu Bạch Uyên ngồi xuống, đồng thời nói:

"Chắc hẳn anh Bạch đây có nhiều thắc mắc về tình hình Ngũ Triều quốc hiện tại. Bây giờ anh bạn có thể tha hồ hỏi, coi như quà mừng chào đón anh bạn gia nhập Quỷ Hoả sơn!"

Là quỷ linh nhân Ngũ chú đỉnh phong, ông ta biết hầu hết tình hình trên đảo.

Bạch Uyên điềm nhiên ngồi xuống, cũng không khách sáo, nói:

"Tôi muốn hỏi một chút, có bao nhiêu thế lực tương tự Quỷ Hoả sơn chúng ta?"

Kẻ lúc nãy bảo hắn toàn bộ Ngũ Triều quốc không có thế lực, tất cả đều hành động cá nhân, rõ ràng chỉ là chuyện nhảm nhí.

Mục đích là để giảm bớt cảnh giác của hắn.

Giờ nhờ thông tin Hồ Nham và đồng đội cung cấp, hắn biết Ngũ Triều quốc vẫn đầy rẫy thế lực!

Hồ Nham sờ cằm, nói:

"Bao nhiêu à? Nếu tính cả người từ đảo nhỏ, e là gần trăm..."

"Nhiều thế sao?!"

Sắc mặt Bạch Uyên chấn động, thật sự kinh ngạc, nói:

"Vậy là, các người có năm sáu trăm Ngũ chú hả?!"

Một trong những điều kiện để Trung Châu xin làm cường quốc linh dị, là cần năm mươi Ngũ chú.

Còn Ngũ Triều quốc này vậy mà có gấp mười lần? Ngay cả Đại Càn Quốc e là cũng không có số lượng Ngũ chú thế này!

"Chưa chắc."

Hồ Nham cười, rồi mặt lộ vẻ tự tin, nói:

"Không phải thế lực nào cũng có trên năm quỷ linh nhân Ngũ chú!"

"Quỷ Hoả sơn ta tuy không xưng là thế lực mạnh nhất đảo, nhưng cũng lọt vào hàng ngũ cấp một. Phần lớn thế lực khác chỉ có hai ba Ngũ chú thôi."

Bạch Uyên gật đầu, nói:

"Thế cũng đủ kinh ngạc..."

"Cũng tạm thôi, tổng cộng chắc khoảng ba trăm Ngũ chú."

Hồ Nham nói tiếp:

"Ngũ Triều quốc ta năm xưa có vài chục Ngũ chú. Biến cố lớn sau này dù khiến dân số giảm mạnh, nhưng phải nói, điều này cũng giúp thực lực tổng thể tăng mạnh."

"Tôi có thể khẳng định, toàn thế giới không có thế lực nào có thực lực trung bình vượt được Ngũ Triều quốc ta!"

"..."

Bạch Uyên càu nhàu trong lòng.

Lại nói nhảm, thế lực khác đều có quỷ linh nhân cấp thấp, ai như Ngũ Triều quốc các người, chết sạch...

Lúc này, vẻ mặt tự tin trên mặt Hồ Nham biến mất, thở dài:

"Tiếc là, không thành Lục chú, rốt cuộc không cách nào rời khỏi nơi này, vĩnh viễn chỉ có thể bị nhốt tại đây..."

"Ừ?"

Nghe vậy, sắc mặt Bạch Uyên biến đổi, nói:

"Anh Hồ, ba trăm Ngũ chú mà không xuất hiện một Lục chú nào sao?"

Dù đột phá quỷ linh nhân Lục chú quả thật muôn vàn khó khăn, nhưng tỷ lệ không đến mức thấp thế này...

"Không có."

Hồ Nham khẳng định một câu:

"Trên đảo tuyệt đối không có Lục chú!"

"Ể? Chắc chắn thế sao?"

Bạch Uyên nhướng mày, nói:

"Lỡ họ đột phá rồi mà anh không biết thì sao?"

"Không thể đâu."

Hồ Nham mặt đầy cười khổ, nói:

"Người trên đảo đẳng cấp linh dị càng cao, sát nghiệt càng nặng, cũng có nghĩa ô nhiễm tinh thần đã cực cao. Người như thế sao có thể đột phá Lục chú hả?"

"A?"

Nghe vậy, mắt Bạch Uyên lộ vẻ ngạc nhiên.

Lúc này, Hồ Nham vẫn tự nói tự nghe:

"Tiếc thật, nếu đột phá Lục chú giống như các đẳng cấp linh dị trước, có thể bỏ qua ô nhiễm tinh thần thì tốt..."

Tâm thần Bạch Uyên chấn động mạnh, tức khắc biết một bí mật động trời!

Những lần đột phá trước Lục chú của người trên đảo này không bị hạn chế bởi ô nhiễm tinh thần?!

Thế chẳng phải mọi người đều là quái thai như hắn sao? Không, là còn yêu nghiệt hơn cả hắn!

Dù sao, quá trình thăng cấp của hắn khá tốn tài nguyên.

Còn quỷ linh nhân đột phá theo cách chính thống thì không cần nhiều tài nguyên linh dị thế, có lợi thế hơn hắn nhiều...

Bạch Uyên hỏi:

"Không giảm ô nhiễm tinh thần xuống được ư?"

"Có thể, nhưng khó quá!"

Hồ Nham cười khổ:

"Ô nhiễm tinh thần của ta coi như tốt rồi, giờ khoảng bảy mươi phần trăm!"

"..."

Đến Bạch Uyên còn phải xạm mặt.

Thế này mà coi là tốt được à?

"Tôi bảy mươi lăm phần trăm..."

"Tôi tám mươi hai..."

"Tôi chín mươi!"

"..."

Bạch Uyên nhìn những người còn lại, hoàn toàn ngớ người, hắn những tưởng người trên đảo này có thể tùy ý tàn sát là vì khống chế ô nhiễm tinh thần cực tốt.

Hóa ra căn bản không khống chế gì hết?

Nhưng đám người này vẫn giữ được lý trí, xem ra ý chí cá nhân khá mạnh mẽ...

Hồ Nham thở dài, vẻ mặt bất lực:

"Muốn đạt điều kiện đột phá Lục chú, ta ít nhất cần thêm vài chục năm để giảm ô nhiễm tinh thần..."

Bạch Uyên nhíu mày, nói:

"Vậy sao kẻ lúc nãy dẫn tôi đến Quỷ Hoả sơn còn bảo anh có hy vọng đột phá Lục chú?"

"Hắn ta nổ đấy, ta không liên can."

"..."

Bạch Uyên xoa đầu, hỏi tiếp:

"Vậy không có Ngũ chú thời đại trước à? Ô nhiễm tinh thần của họ hẳn không cao đâu ha?"

"Họ cũng tay dính đầy máu, ô nhiễm tinh thần tuyệt đối không thấp. Kẻ có thể khống chế ô nhiễm tinh thần cực tốt, cũng chỉ vài người thôi, nhưng thời đại trước họ đã không phải Lục chú, thời đại này còn hy vọng đột phá hả?"

"..."

Bạch Uyên gật đầu, coi như đã hiểu ra.

Điều khiến hắn không ngờ là, người ở nơi này trước khi đột phá Lục chú không bị hạn chế bởi ô nhiễm tinh thần...

Tiếc là, điều này vô dụng với hắn, nếu không, nhóm Vương Thanh chắc chắn sẽ tình nguyện đến nơi này...

"À đúng rồi, anh Hồ, ở đây tôi thấy nhiều nhất là gϊếŧ người. Chẳng lẽ trên đảo này không có quỷ dữ nào?"

Suốt thời gian ở đây, hắn thậm chí không cảm nhận được khí tức quỷ dữ, điều này hơi bất thường...

"Có chứ."

Hồ Nham gật đầu nói:

"Nhưng sau thời gian dài tàn sát thế này, số lượng quỷ dữ càng ngày càng ít. Có con bị người diệt, có con có lẽ trốn đi, hoặc bị cuốn vào thiên tai linh dị ở vùng biển..."

"Thế sao..."

Bạch Uyên sờ cằm, rồi tiếp tục:

"Vậy anh Hồ biết Ngũ Triều quốc có lãnh địa linh dị nào không?"

Hắn nghĩ đến con phố linh dị đã đưa hắn đến đây...

Hồ Nham nhíu mày, nói:

"Không nghe nói nhiều, nhất là hai năm gần đây. Dù sao ta chưa từng thấy một cái nào."

"Ít đến thế?"

Bạch Uyên nhíu mày, lòng không ngừng suy nghĩ.

Mưa quỷ tinh từ trời xuống, quỷ dữ biến mất, ô nhiễm tinh thần bất thường...

Một loạt tình huống quỷ dị này, khiến Bạch Uyên ngửi thấy chút khí tức bất thường...

Lúc này, Hồ Nham cắt ngang suy nghĩ của hắn, nói:

"Anh Bạch còn gì muốn hỏi không?"

"Hết rồi."

Bạch Uyên lắc đầu.

Thấy vẻ mặt đối phương sốt ruột, hắn cười nói:

"Đa tạ anh Hồ giải đáp thắc mắc. Bây giờ có thể nói chuyện tôi cần làm là gì."

Hắn không tin mình gia nhập Quỷ Hoả sơn chỉ để có cho đủ số, hưởng mà lợi không làm gì.

Trên đời này làm gì có chuyện tốt thế, nhất là ở vùng đất tội lỗi ăn thịt người không nhả xương này...

Hồ Nham nghe vậy, mặt đầy nụ cười, nói:

"Kỳ thực, chuyện anh Bạch cần làm không phức tạp. Chỉ cần hợp sức diệt các thế lực khác thôi!"

11

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.