TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
1 Nồi Hầm

Long Tuấn Hải nhặt hai viên đá có thể đánh ra tia lửa ở cửa hang, bôi mùn cưa dầu keo do chính hắn chuẩn bị lên thanh gỗ, rất dễ làm thành một ngọn đuốc.

Ngọn lửa bùng cháy khiến mọi người choáng váng, khiến họ còn kinh ngạc hơn cả khi nhìn thấy đàn thú!

"Thiên Hỏa! Hắn có thể tạo ra Thiên Hỏa!"

"Hắn là thần?"

"Thủ lĩnh vĩ đại! Thần tôn kính! Chúng ta là thần dân trung thành của ngài!"

Tất cả các tộc nhân đều quỳ trên mặt đất, kinh hãi run rẩy!

Medusa cũng lộ ra vẻ kinh hoàng, người đàn ông trước mặt rõ ràng là nô lệ, tại sao lại có thể tạo ra thiên hoả?

Long Tuấn Hải không ngờ mọi người lại sợ lửa đến vậy, nếu biết chuyện này sớm hơn, hắn có thể dễ dàng khuất phục những người này ngay khi cầm đuốc tới đây!

Về cơ bản không có nền văn minh nào trong vùng hoang dã. Con người không biết sử dụng ngọn lửa.Từ khi thấy họ ăn thịt sống là đã biết được.

Hình ảnh Long Tuân Hải trước mặt mọi người lập tức trở nên cao không thể với tới, ngay cả một nữ nhân khó thuần phục như Medusa cũng cúi đầu quỳ xuống đất như những người khác!

"Ta không phải thần, nhưng ta ở trên thần. Các ngươi hãy nhớ kỹ, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Chỉ có thần phục ta, thì sau này mới có thể sống tốt. Ta không muốn về sau có bất kì kẻ nào chống lại mệnh lệnh của ta. Đều đứng lên đi, mọi người chuẩn bị chiến đấu! "

Medusa hiểu được đối phương đặc biệt nói chuyện này với mình, lặng lẽ ngẩng đầu liếc nhìn Long Tuấn Hải, đúng lúc bắt gặp ánh mắt sắc bén kia, nàng không khỏi run lên, loại ánh mắt này nói cho nàng biết lần sau nếu nàng còn dám trái ý hắn, kết quả chỉ có cái chết!

Long Tuấn Hải yêu cầu mọi người nhặt những thanh gỗ và đốt đuốc, và những con thú đã đến ngay lúc này!

Ồmmmmmm……..!

Một con quái thú với những chiếc răng sắc nhọn dài ba thước gầm lên giận dữ, nhưng nó không dám đến gần đám đông một bước, bởi vì hầu hết mọi người bây giờ đều có bó đuốc đang cháy trong tay!

Không phải chỉ có con người mới sợ lửa, những con thú này còn sợ lửa hơn!

"Đừng sợ. Những người không có đuốc vẫn tiếp tục đốt đuốc như ta. Những người có đuốc vây quanh những con thú này bên ngoài và lùa chúng vào hang!"

Long Tuấn Hải đã tự mình đi đầu trong việc xua đuổi lũ quái thú, nếu hắn không làm điều này, những người khác sẽ càng rụt rè hơn.

Mọi người ở đây lần đầu tiên sử dụng ngọn đuốc, lúc đầu Long Tuấn Hải đưa ngọn đuốc đang cháy cho mọi người, nhiều người sợ quá không dám cầm lấy! Cuối cùng, Medusa, A Lan và những người khác thường thường là những người có địa vị tương đối cao đã đi đầu trong việc cầm lấy ngọn đuốc trước khi những mọi người dám tự tin sử dụng chúng.

Phần mạnh nhất của con người không phải là sức mạnh mà là trí tuệ của họ, dưới sự lãnh đạo của Long Tuấn Hải, bọn họ nhanh chóng bao vây đám yêu thú này, đám dã thú sợ hãi chỉ dám xúm vào nhau gầm thét chứ không dám tiến lên một bước!

"Mọi người, tiến lại gần sơn động! Chỉ cần đám yêu thú này bị lùa vào trong sơn động, chúng ta sẽ có thịt mà ăn!"

Long Tuấn Hải gầm lên một tiếng, câu nói này rất là kích động, không ai muốn ăn thịt, vì vậy tất cả đều cầm đuốc lên, rống lên kích động như vượn.

Đàn mãnh thú vốn đã sợ hãi lại càng hoảng sợ hơn, như bị giẫm nát đuôi, kêu gào, trốn vào trong hang!

Những con thú răng kiếm, những con báo tất cả chúng đều đã trở thành gà tây vào lúc này!

Khi con thú cuối cùng chui vào hang, Long Junhai ngay lập tức hét vào mặt đám đông:"Nhanh lên và chặn lối vào của hang bằng gỗ!"

Tất cả mọi người bây giờ đều phục tùng Long Tuấn Hải, mặc dù không hiểu đối phương định làm gì, nhưng bọn họ biết tuân theo mệnh lệnh của thủ lĩnh không có gì sai, mọi người sẽ có thịt ăn!

Cửa hang đã sớm chất đầy gỗ, Long Junhai đốt củi không chút do dự, lửa cháy khắp nơi.

Tuy hang rất rộng rãi nhưng bên trong lại không có hệ thống thông gió, khi hết dưỡng khí thì đám quái thú này sẽ khó sống!

Một lượng lớn gỗ liên tục lấp đầy hang động,

Tiếng nói của đám yêu thú đó càng ngày càng nhỏ, nhưng Long Tuấn Hải cũng không dám để người dễ dàng dập tắt ngọn lửa, dù sao cũng có hơn chục con yêu thú trong đó, nếu một trong số chúng không chết, sẽ mang theo rất lớn nguy hiểm cho mọi người!

Lửa tiếp tục cháy đến sáng hôm sau, cũng sắp đến lúc tính toán, Long Tuấn Hải trước tiên kêu một tộc nhân vào trong sơn động kiểm tra kết quả, sau khi xác định mọi con thú đều đã chết, hắn mới cho các tộc nhân khác vào trong khiêng những cái xác.

Khi họ nhìn thấy thi thể của con thú đầu tiên được mang đi, tất cả các tộc nhân bên ngoài đều hoan hô!

Đây là lần đầu tiên họ săn được một con thú ăn thịt, trước đó họ chỉ bỏ chạy khi nhìn thấy những kẻ này!

Bây giờ Long Tuấn Hải đã cùng lúc săn lùng nhiều dã thú như vậy, e rằng trong một tháng họ cũng sẽ không ăn hết được!

Tại thời điểm này, Medusa thực sự bị LongTuấn Hải thuyết phục! Khi cô nhìn người nam nhân trước mặt lần nữa, trong mắt cô hiện lên một tia sáng kỳ lạ!

Sau khi lấy hết xác của các yêu thú, Long Tuấn Hải lại gặp phải một cơn đau đầu khác, lần này xem ra thu hoạch dồi dào, nhưng bảo quản lương thực như thế nào? Vào mùa mưa với tỷ lệ mưa cao như thế này, thực phẩm rất dễ bị mốc và hư hỏng, thật là lãng phí!

Không được phép lãng phí thức ăn ở nơi hoang dã này.

"Thủ lĩnh, sao trông ngài không vui? Đây là trái tim của con thú răng kiếm, mà các tộc nhân dành riêng cho ngài! Mời ngài nếm thử!"

Ngay khi Long Tuấn Hải đang ngồi bên cạnh suy nghĩ, Sơ Lan đột nhiên đi tới với một trái tim đẫm máu to bằng quả dưa hấu!

"Ta đang suy nghĩ một chuyện, trái tim này... thôi đi. Ta hiện tại không đói. Nếu muốn ăn, tốt hơn nên nướng bằng lửa."

Suy cho cùng thì linh hồn và tâm trí của Long Tuấn Hải là người hiện đại, hắn vẫn không thể chấp nhận chuyện ăn thịt sống, nếu không bị ép đến cùng thì hắn sẽ không bao giờ ăn thịt sống!

Lan tỷ sững sờ một lúc, sau khi bắt được con mồi, bộ tộc nào cũng sẽ giao trái tim của con mồi cho thủ lĩnh, nhưng tại sao Long Tuấn Hải lại không nhận?

Trong lòng Lan tỷ nghĩ rằng thủ lĩnh rất kì lạ khó hiểu, cũng có thể nam nhân là như thế?

Bây giờ nhiều bộ lạc vẫn có thói quen ăn sống, sợ một thời gian không thay đổi được, khi mọi người ăn thịt chín nhiều hơn thì dần dần họ sẽ thay đổi thói quen này, vì vậy hắn cũng mắc kệ mọi người, không cố ý bắt ép mọi người về việc ăn thức ăn đã nấu chín.

“Này, ngươi đang nghĩ gì vậy?” Lúc này Medusa cũng đi tới, tuy không gọi Long Tuấn Hải là thủ lĩnh nhưng giọng điệu của cô ấy đã tốt hơn rất nhiều.

"Nàng có thể nhìn ra ta đang suy tư, thật không đơn giản a!" Long Tuấn Hải đùa nói.

"Hừ hừ! Ta biết rất nhiều thứ. Cha ta từng nói chỉ có suy nghĩ nhiều hơn mới có thể khiến bộ tộc mạnh lên!"

Trong mắt Medusa, cha cô là người khôn ngoan nhất thế giới, đáng tiếc phụ thân của cô chỉ tồn tại trong trí nhớ mơ hồ, hơn mười năm rồi cô không gặp lại phụ thân!

17

1

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.