TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Ticht

“ Trời sáng rồi “

Đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ to lớn Dracula ngước đầu nhìn lên, hắn thấy được ánh sáng xuyên qua những tán cây, nơi này cổ thụ rất nhiều và chúng đều rất cao, cành lá của những cây này dính vào nhau nên ánh sáng chỉ có thể xuyên qua nhưng lỗ nhỏ, tạo nên khung cảnh rất rất nhiều tia sáng đâm xuyên khu rừng.

“ Rất đẹp “

Cảm thán tự nhiên huyền diệu mĩ lệ và cũng vô cùng tàn khốc. Dracula đứng lên xung quanh hắn lúc này tràn ngập xác động vật nằm ngổn ngang, có nai, hươu, thỏ….thậm chí cả hổ, báo, gấu, sói nhưng loài ăn thịt hung hãn cho dù những thợ săn kỳ cựu thấy chúng đều phải chạy trốn nếu không có chuẩn bị. Nhưng nơi này xác chúng có hơn trăm tất cả đều đã chết, tất cả đều là thức ăn, thức ăn của hắn.

“ ha ha ha “ Dracula cười lớn.

Thực sự cảm thán a, hôm kia hắn là một tên nhóc yếu đuối, gầy gò suýt bị giết chết, hôm nay hắn giết hổ báo như giết một con kiến, hắn cảm thấy sức mạnh khủng khiếp chạy trong cơ thể hắn, cơ thể ốm yếu chiều cao chưa tới 1m7 nay đã cao lên đến 1m9 cơ bắp tuy không to lớn như các vận động viên thể hình, nhưng cân đối hoàn hảo, đây là hình mẫu lý tưởng mà hắn ở kiếp trước mơ ước đến.

Quá trình biến đổi đã kết thúc hắn đã không còn cảm thấy đói nữa, hắn đã đã là quái vật thật sự. Dracula đưa tay ra đón lấy tia sáng mặt trời, nhưng không gì xảy ra.

Đúng như hắn nghĩ, ánh sáng từ mặt trời không đối với hắn tạo nên một vết thương, trong trí nhớ của Bá Tước Dracula một Vampire thuần chủng không hề sợ ánh mặt trời, ánh mặt trời chỉ làm chúng chán ghét và suy yếu chúng một chút khi bị chiếu trực tiếp vào người thôi.

“ Nhưng cái này thì khác “. Dracula lấy trong túi quần ra một đồng bạc.

“ Thật nóng a!!”

Hai ngón tay giữ đồng bạc bắt đầu bóc lên khói trắng, cầm nó như cầm một thanh sắt bị nung nóng vậy. Dracula bỏ nó lại vào túi quần, ngón tay bị phỏng của hắn rất nhanh chưa tới một giây đã hồi phục như chưa từng bị thương vậy.

“ Có lẽ nếu bị chém bằng một thanh kiếm bằng bạc thì sẽ rất đau a, thật may mắn thế giới này còn chưa vào thời kỳ vũ khí nóng”. Chém hắn bằng kiếm cho dù hắn ăn chục nhát với sức hồi phục hắn cũng bất quá bị thương nặng, còn súng thì đạn xuyên qua cơ thể thì không sao nằm lại mới là vấn đề, với lại hắn hiện tại rất nhanh nhưng so với tộc độ âm thanh của đạn thì ha ha. Còn về cùng tên trừ khi bắn lén nếu không thì nghĩ cũng đừng nghĩ trúng hắn.

Nhược điểm tốt nhất là giấu càng sâu càng tốt.

“ Nên đi tắm cơ thể ta hiện tại toàn máu và mùi hôi động vật, hình như tối qua có thấy được một cái hồ gần đây”.

…………………………………………………….

Rầm!

Rầm!

“ Ê, Ticht dậy đi, trưa ra mặt rồi, mày không định đi kiếm ăn à”.

“ hơ, mày hù tao đấy, chết tiệt “. Vốn định tiếp tục đập cửa thì cánh cửa đột nhiên mở ra, một khuôn mặt xanh xao, đôi mắt đen ám do thiếu ngủ xuất hiện, nhìn rõ lại hắn mới nhận ra là Ticht.

“ mày đêm qua không ngủ à, tối qua có làm được mẻ nào à?”

“ không có gì hết, chuyện gì? Không thì cút đi Ron”. Ticht mệt mỏi đáp lại.

“ không nói thì thôi, như thường lệ phát hiện mồi ngon làm không?”. Ron hỉ hửng nhìn Ticht chờ đợi đáp lại.

“Mồi ngon? Nói”. Ticht lấy tay sờ sờ túi, tiền của hắn chỉ còn lại vài tệ, hôm qua mua rượu để chuốc say Rat, tưởng đã được món béo bở ai ngờ, thôi còn sống đã coi như tổ tiên hắn hiển linh rồi, chân hắn đang còn run đây.

“ À Chột Mắt, thấy được một tên dùng một đồng bạc để mua vài cái bánh mì đấy, hắn thấy tên mua bánh mì đấy khá cao to với lại trùm kín cả người chắc không phải dạng dễ chơi nên gọi hội, làm được chia đều, thế nào làm không?”

“ Đợi tao lấy đồ “. Ticht chần chờ một lúc cũng gật đầu, hắn vào nhà rất nhanh thì đi ra.

“ Đi thôi “ hắn đóng cửa rồi quay đầu kêu Ron.

Hai người nhanh chóng ra khỏi khu ô chuột, đi vào khu thường dân. Sanda thành này chia ra làm ba phía Bắc là khu ô chuột dành cho những kẻ như hắn, từ Tây sang Đông là dành cho thường dân còn phía Nam cho những kẻ giàu có. Nơi kiếm ăn chính của hắn thường ở đây, khu thường dân là nơi buôn bán, trao đổi hàng hóa đây là trung tâm kinh tế của thành này, thương gia các nơi khác buôn bán cũng đến đây, nơi này tràn ngập khoáng sản sắt, than đá và động vật hoang dã.

Nhưng nơi này vẫn là một cái thành nghèo nàn. Bởi vì hơn 8 thành lợi nhuận đều vào tay của nhưng thế lực ngầm trong thành này. Nhưng kẻ như hắn cả đời cũng không có hy vọng trở nên giàu có nếu còn ở nơi này.

“ Đến rồi, Chột Mắt đứng đằng kia” Ticht nhìn hướng Ron chỉ, hắn thấy được tên Chột, đang đứng đó quơ tay ra hiệu cho bọn hắn.

Vừa đến thì Chột Mắt đã nói với giọng gấp ráp:

“ Nhanh vào hẻm, Kevin đã lừa được hắn vào trong rồi “ Nói xong hắn quay lưng đi vào hẻm, Ron cùng Ticht cũng không nhiều lời, lấy ra dao đi theo vào.

Ticht vừa vào đã thấy được Kevin cầm dao đứng chặn đường, đây là ngõ cụt nên cái hẻm này chỉ có một hướng đi ra đi vào. Ticht nhìn người đang bị chặn, người này rất cao, mặc một cái áo khoác có mũ che màu xám, do đang cúi đầu nên Ticht không thấy được gương măt của người nọ. Nhưng Ticht cảm giác được có chút quen thuộc xen lẫn sự sợ hãi.

Người kia như thấy được bọn hắn đi vào, ngẩng đầu lên, lúc này Ticht đã thấy được dung mạo của người này, một gương mặt vô cùng tuấn tú, đôi mắt đỏ tươi như máu lóe sáng dưới mũ trùm đầu, ánh mắt lạnh lùng toát ra sự hoang dại có thể khiến bât cứ cô gái nào cũng phải đỏ mặt nếu nhìn vào. Nhưng đôi mắt đỏ ấy đối với Ticht lúc này chả khác nào bị một con quái vật nhìn.

Đôi mắt đỏ rực màu máu phát sáng, cảm giác sợ hãi độ trong tâm trí hắn mới được cảm nhận đêm qua, lúc này đây nó đã quay trở lại.

Vụt

Giống như đêm qua, không thừa thải bất cứ giây nào Ticht phóng như điên ra khỏi hẻm, hắn lúc này trong đầu chỉ muốn chạy, chạy khỏi cơn ác mộng này.

“ Ồ, mùi vị quen thuộc a “

18

0

5 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.