Chương 3
ta tên là Dracula
Rột……
Rột …..
Nhóp nhép…
Nhóp nhép…
Rat đứng trước cửa muốn đẩy cửa vào thì nghe được âm thanh trong nhà phá ra, âm thanh như tiếng nhai nuốt như có con vật nào đang đói khát ăn gì vậy.
“Hửm.., tiếng động gì vậy?”
“ Chắng lẽ nào đã con thú hoang nào ngửi được mùi máu đến đây đang thi thể thằng nhóc đó?”
Đây thật sự là phiền phức thêm cho hắn à, dù sao thú hoang ăn thịt phổ biến ở đây đều không sói cũng là báo. Dù trước hay sau hắn đều cảm thấy chuyện này không phải chuyện tốt có khi còn gộp cả mạng vào.
“ Uhm, cũng không hẳn dù sao nơi này, không thiếu động vật ăn thịt nhỏ”. Hắn hé cửa nhìn vào trong, nhưng ánh sáng từ đuốc không thể chiếu vào trong được, Rat nhặt hòn đá ném vào thì cũng không thấy động tĩnh gì. Hắn thả lỏng, lấy lại can đảm đẩy cửa vào.
Cầm đuốc bước vào Rat nhìn quanh trong nhà, đúng như hắn nghĩ không có con thú nào nhưng làm hắn ngạc nhiên là cái xác của tiểu tử kia cũng không thấy.
“ Thi thể đâu?” hắn đi lại gần nơi thi thể thằng nhóc bị hắn đâm chết nay đã biến mất chỉ còn lại một vũng máu đỏ đen đã khô.
Nhóp nhép
Nhóp nhép
Âm thanh nhai nuốt lại vang lên, Rat quay nhìn vào trong, chổ đó ánh sáng từ ngọn đuốc không soi tới được. Hắn lập tức đưa tay ra sau móc ra một thanh đao sau lưng cẩn thận đi tới nơi phát ra âm thanh. Ánh đuốc dần dần soi tới, rất nhanh hắn đã thấy được thân hình đưa lưng về phía hắn rút vào trong tường đó là nơi âm thanh phát ra.
“ fuck!!! Chết tiệt! là mày! Làm lão tử sợ muốn chết” Rat tức giận nhìn bóng lưng kia nói, đây là tiểu tử hôm qua hắn cho ăn một đao vậy mà không chết, lúc này còn hù hắn tí són ra quần. Hắn bực bội hùng hổ đi tới muốn cho tiểu tử này một trận nữa.
“ Này!!, ra đây lão tử biểu!”
Rat nắm vai Benjamin kéo ngã ra sau, nhưng lập tức hắn hối hận bởi vì lúc kéo Benjamin quay mặt lại, dưới ánh sáng ngọn đuốc hắn thấy được một đôi mắt đỏ thẩm như máu, miệng còn đang cắn một con chuột, do lực kéo con chuột văng ra để Rat có thể thấy được cái miệng đầy màu với 2 cái răng nanh dài bất thường trên một con người.
“ QUÁIhhhh….uhm”
Rat sợ hãi muốn kêu lên nhưng một bàn tay đầy móng vuốt lao tới bấu xuyên qua má bóp nát luôn cả miệng hắn. Đau đớn dưới ánh mắt tuyệt vong nhìn Benjamin như con thú điên dại há miệng cắn xuống cổ hắn, tất cả chỉ diễn ra chưa tới vài giây.
…………….
Hả??
Như nghe một ít tiếng động phát ra từ trong nhà, đang đào hố Ticht quay đầu nhìn vào. Nghĩ rằng Rat đang làm gì đó ngu xuẩn, đang lãng phí thời gian của hắn. Ticht lớn tiếng.
“ Rat, mày đang làm gì thế, đừng tốn thời gian nữa, nhanh lên!”.
“Rat”
“ thằng khốn, mày câm à!!”
Nhưng Rat như không nghe thấy, không một lời đáp lại, Ticht cảm thấy đây là Rat cố tình không trả lời hắn. Phẫn nộ lại lần nữa bốc lên, hắn bước nhanh về phía căn nhà, càng đến gần căn nhà hắn càng thêm nghe rõ âm thanh vang lên từ trong đó.
Hắn nghe được âm thanh sột sột như có người ăn uống ở trong. Chết tiệt, hắn nghĩ Rat lén hắn ăn cái gì, nhìn lại bản thân phải đào hồ cực lực bên ngoài còn Rat trong này ăn ngon lười làm. Phẫn nộ thêm phẫn nộ. Hắn chạy nhanh vào trong.
“ Thằng **, mày muốn chết…ch…t”
Tiếng chửi bới của Ticht dừng lại đột ngột như bị bịt mồm. Lúc này hắn thấy được Rat, cái tên đáng lẽ đang ăn vụn lúc này đầu ngửa ra cửa, gương mặt từ cầm trở xuống máu thịt bê bết , ánh mắt Rat trắng ra hướng hắn nhìn. Còn thanh niên đang cắn lấy cổ Rat, hắn nghe được âm thanh đói khát từ đó.
Ticht cảm thấy một hơi lạnh lẽo từ đầu đến chân, Rat không phải kẻ đang ăn lén mà là người đang bị ăn. Trong tích tắc Ticht quay đầu phóng nhanh ra ngoài không hề có chút chần chừ. Hiện tại trong đầu chỉ có một ý nghĩ.
Chạy trốn
Chạy thật nhanh, thật xa khỏi nơi này. Còn về phần cứu Rat, nghĩ cũng đừng nghĩ, nhìn Rat thảm trạng đó là không phải ngu xuẩn à, mặt bị bóp nát đủ cho thấy lực tay mạnh cở nào, Rat bản thân cao to gần 2m còn không phải không kêu được một tiếng kêu cứu thì bị làm thành đồ ăn sau. Vả lại chắc gì hắn còn sống mà cứu.
Ticht bản thân hắn cả cái ý nghĩ cứu người còn không có a, bèo nước gặp nhau có chuyện tự lo a, nhất là dính đến mạng nhỏ của hắn.
“ Mẹ nó” Ticht cắn răng cố chạy, hôm nay là ngày hạn của hắn không sai vào đâu được, tưởng ăn được món hờ việc nhẹ lương cao, lại bị dính vào thứ quái vật này. Trong lòng hắn rủa Rat ngàn lần vạn lần.
Hô
Hô
Chạy được lúc lâu Ticht đã sắp đứt hơi hắn mới dừng lại thở hòng hộc, quay đầu nhìn lại thấy bản thân cũng chạy khá xa khỏi nơi đáng sợ đó, hắn thề sẽ không bao giờ quay lại nơi này.
Nhìn lên ánh trăng sáng long lanh trên bầu trời, thở một hơi mệt mỏi, Quang Minh thần không bỏ hắn a, à không phải Quang Minh thần mà là mặt trăng không bỏ hắn, Nguyệt thần không bỏ hắn. Nếu không có ánh sáng từ mặt trăng, chạy thục mạng trong đêm tối dày đặc trong rừng hắn cũng không thoát khỏi cái chết.
Quay đầu lần nữa nhìn về nơi kia, Ticht nuốt nước miếng sợ hãi lần nữa, hắn nên đi thôi nghỉ ngơi nhiêu đủ rồi, mạng quan trọng hơn, hắn lần nữa chạy dưới ánh trăng biến mất trong rừng.
…………………………………..
Đứng trước cửa nhà nhìn bóng dáng chạy thục mạng của Ticht dần dần mất đi. Benjamin quay đầu nhìn thi thể chết không nhắm mắt của Rat, mặt không hề có một chút cảm xúc nào. Hắn từ đầu đến cuối đều biết bản thân mình đang làm gì chỉ là hắn không thể điều khiển được cơ thể đang bị cơn đói khát tột độ khống chế lấy mà thôi.
Lúc nãy, hắn cũng có thể trong nháy mắt đuổi theo giết Ticht một cách dễ dàng, nhưng hắn không làm bởi vì tiếng la của Ticht khiến Benjamin trong cơn đói tỉnh lại nên hắn mới tha Ticht một mạng với lại hắn còn một đống tin tức trong đầu cần tìm hiểu.
Benjamin đi vào nhà cầm lấy cây đuốc đang cháy dưới sàn nhà nhặt nó và cằm lên kệ, Benjamin ngồi xuống ghế nhìn vào mu bàn tay phải nay đã in lên hình xăm một cây thánh giá màu đỏ như máu.
Khác với hình tượng thánh gia thanh khiết cao cả hình xăm này để người ta cảm thấy vô cùng quỷ dị khi nhìn vào nó. Nó chính là cây thánh giá lúc trước, cây thánh giá này theo tin tức hắn thừa hưởng được là của Bá Tước Dracula tạo ra à không là nhặt được, sau đó Dracula được nó trao cho sự bất tử và sức mạnh cho đến khi hắn bị Van Helsing giết chết.
Lúc hắn chết thánh giá đã hấp thu ký ức của Bá Tước Dracula vào trong nó rồi chìm vào trong phế tích, cho đến khi bị Benjamin đánh thức nó lần nữa và nó cũng lần nữa trao cho Benjamin sự bất tử, sức mạnh và cả ký ức của Dracula đã bị nó hấp thụ. Hiện tại hắn đã không còn là con người nữa mà là một con Vampire chân chính.
À mà về lần thứ nhất thánh giá đưa Benjamin xuyên không thì trong trí nhớ của Dracula không hề có, còn lần thứ hai thì hoàn toàn đều giống như những gì hắn thấy được từ trí nhớ của Dracula.
Trong đó, lúc biến đổi trở khát màu điên cuồng là vì quá trình biến đổi cần năng lượng rất lớn. Chỉ riêng máu trong cơ thể không thể đáp ứng quá trinh biến đổi hắn cần máu càng nhiều để hoàn thành trở thành Vampire.
ọc
ọc
Bụng của Benjamin kêu lên, máu của một con chuột và tên Rat là không đủ, hắn cần đi săn bổ sung lại năng lượng tiếp tục cho quá trình biến đổi. Tất nhiên, hắn hiện tại không phải nhảy ra ngoài tìm người hút máu vô tội vạ được, dù sao hắn mới ngày hôm qua vẫn còn là con người đấy, thứ hai hắn chưa biết nhiều về thế giới này, đây tuyệt đối không phải thời trung cổ ở trái đất mặc dù nhìn rất giống, chỉ cần nhìn mặt trăng là biết ở trái đất mặt trăng từ dưới nhìn lên có thể khoảng chừng 1 chiếc nhẫn con ở đây nó to như một quả bóng.
Hắn vừa mới có được sức mạnh cẩn thận vẫn là hơn, dù sao ở trái đất Dracula còn bị làm chết mà.
“ À quên mất ”
Benjamin nhìn về phía thi thể Rat khẽ quơ tay , thi thể nhanh chóng khô héo sau đó tan thành tro. Hắn không muốn để tên khốn hôi hám này thành Ghoul, hắn thật sự hối hận khi ăn tên này, máu của hắn quá kinh tởm.
“ Ta hiện tại cũng đã không còn là con người có lẽ cái tên benjamin này cũng cần phải thay đổi” cái tên Benjamin này 14 năm qua thật sự như ác mộng vậy cần phải kết thúc.
“ Sau này tên ta là DRACULA đi”
Nói xong hắn nhảy lên không hóa thành hàng vạn con dơi dưới ánh trăng hướng rừng rậm bay đi.
16
1
5 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
