TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Dần dần y nhận ra một điều. Người bên trong rõ ràng đang phải đối mặt với thảm kịch cha mẹ đều qua đời, ngôn từ bi thương nhưng ánh mắt lại vô cùng trống rỗng, không hề có cảm giác đau buồn thật sự.

Thêm vào đó cứ sau một khoảng thời gian, hình ảnh lại chuyển cảnh, thậm chí còn có chú thích bằng chữ viết ở phía trên. Ôn Bách Du nhận ra những người này đều là con hát, chỉ là họ không hát kịch nữa mà là diễn lại những chuyện thường ngày trong cuộc sống.

Thậm chí còn có những người mặc trang phục gần giống y nhưng cái gọi là phi thiên độn thổ, Ôn Bách Du vừa nhìn đã biết là giả.

Những người bị trục xuất đến dị thế mấy năm trước, liệu bây giờ họ có phải đã thành công giả dạng thành người dị thế để ẩn nấp? Ôn Bách Du tự hỏi trong khoảnh khắc rồi từ bỏ ý định tìm họ.

Dù thế nào những người bị trục xuất đều không phải người lương thiện, họ đã phạm phải tội lỗi không thể tha thứ nên mới bị trục xuất. Y không nên đi chung với những người này.

Ôn Bách Du tiếp tục chăm chú xem TV, y cần học cách nói chuyện và hành vi hàng ngày của người dị thế, không thể cứ bị động mãi được.

Nhưng rất nhanh, biểu cảm của Ôn Bách Du từ nghiêm túc dần trở nên cổ quái, rồi đưa tay che mặt, hoài nghi nhân sinh.

"Trong vòng ba phút, tôi muốn có toàn bộ thông tin của người phụ nữ này."

"Hừm, vẻ đẹp đáng chết này!"

"Nữ nhân, cô đang đùa với lửa đấy à?"

Ôn Bách Du: "Người này quá kiêu ngạo tự đại, cô gái kia chắc bị mù mới lấy hắn."

Một lúc sau, TV chuyển sang một bộ phim khác.

Nam chính: "Em mau đi đi."

Nữ chính: "Không, muốn đi thì cùng đi!"

Phản diện chính: "Hôm nay cả hai đứa bây đừng hòng thoát!"

Sau đó phản diện chết vì nói nhiều.

Ôn Bách Du ngẩng đầu, thở dài một hơi.

Người dị thế... đều thích xem những vở kịch như vậy sao?

Nghĩ đến việc Chu Mặc Mặc nói y có cơ hội gặp những con hát này, kết hợp với mục đích chiêu mộ y của đối phương, Ôn Bách Du hiểu rằng, sớm muộn gì y cũng sẽ trở thành một thành viên trong số họ, nói mấy lời kỳ lạ này.

Ôn Bách Du cười khẽ một tiếng, nụ cười ấy có chút bất lực lại có chút tiêu tan: "Cũng tốt. Sư tôn luôn nói ta không thú vị, nếu làm con hát chắc sẽ thú vị hơn."





Tuy nhiên ngoài những cốt truyện khiến Ôn Bách Du thấy cạn lời, y cũng học được rất nhiều tên gọi và cách sử dụng các vật dụng của dị thế.





Cả những vũ khí mà người dị thế sở hữu, trong đó có một vài món có tốc độ sát thương nhanh hơn cả việc họ thi triển pháp thuật, khiến y kinh hãi không thôi.

May mắn y chưa bao giờ hành động bốc đồng, không ra tay làm hại người khác ngay khi mới đến dị thế.





Ôn Bách Du cầm Kiếm Biện Nguyệt trên tay vuốt ve tỉ mỉ. Ánh mắt dịu dàng như đang nhìn người thân thiết nhất, người đã cùng y vào sinh ra tử, chỉ có thanh kiếm này.





"Người dị thế không mang theo vũ khí sắc bén khi ra ngoài, ta cần phải phong ấn ngươi lại, ngươi đừng trách ta." Ôn Bách Du vừa dứt lời ánh sáng trắng trên bề mặt Kiếm Biện Nguyệt bắt đầu mờ đi.

Ôn Bách Du đứng dậy cầm Kiếm Biện Nguyệt treo tùy tiện ở chỗ móc. Y hơi mỉm cười, quay lưng lại tiếp tục xem TV.

2

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.