Chương 65
Vi Tiểu Bảo Nghịch Thiên
Sùng Trinh hoàng đế trơ mắt nhìn Chu Dương. Mặc dù những ngự y ngoài cửa kia đã kiểm tra, nhưng mà bọn hắn vẫn có chút không yên lòng, rốt cuộc có thể uống hay không? Có độc hay không?
Chu Dương tất nhiên không chút khách khí uống một ngụm, hương vị khá êm dịu. Về phần có độc hay không hắn cũng không rõ ràng.
Cửu Dương chân khí trong cơ thể hắn đã sớm cường hóa thân thể của hắn thành bách độc bất xâm, chí ít tại thế giới Lộc Đỉnh ký còn không có độc dược có thể hạ độc hắn.
Bọn người Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm bưng chén rượu lên, làm bộ uống một ngụm rồi để xuống.
Chu Dương thả chén rượu trong tay ra, nhắm mắt lại. Mười tiểu thái giám này hạ bàn rất ổn, phần lớn đều đã được học một thân công phu. Với lại bọn hắn đi vào soái trướng này, trong lúc mơ hồ đã vây quanh Ngao Bái.
Nhịp điệu này?
Ầm!
Chén rượu trong tay lão phụ nhẹ nhàng trượt xuống, rơi trên mặt đất.
Sau một khắc, mười tiểu thái giám trực tiếp đánh về phía Ngao Bái.
"Rống!"
Một tiếng rống to như như sấm, Ngao Bái rít lên một tiếng, trên người hắn bộc phát ra khí thế kinh khủng từ, có chút khó tin nhìn lão phụ.
Bên trong soái trướng còn có nhân vật thần tiên như Chủ Tiệm, cùng tám vị hoàng đế thế giới khác, nàng dám động thủ ở chỗ này.
"Nàng không sợ chết sao?"
Trong lòng Ngao Bái xuất hiện vô số nghi hoặc.
"Chủ tiệm, các vị bệ hạ, chuyện phản thần Ngao Bái đã đáp ứng với mọi người, lão thân có thể tăng lên ba thành. Chỉ mong các vị có thể đứng yên không nhúng tay vào việc này."
Vẻ mặt lão phụ tức giận nói.
Bọn người Chu Dương ghé mắt nhìn sang. Bà lão này thật bá đạo. Bọn người Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm tất nhiên không có ý kiến gì, bọn hắn cũng sẽ không quan tâm tới sinh tử của Ngao Bái. Chỉ cần bồi thường đủ, ai cho cũng như nhau, mà lại còn được tăng ba thành, tất nhiên bọn hắn hết sức vui vẻ.
"Tính danh: Đại Ngọc Nhi. (Bố Mộc Bố Thái)
Thân phận: Lộc Đỉnh ký thế giới, Hoàng Thái Hậu."
Lại là nàng, Đại Ngọc Nhi khiến cho Đa Nhĩ Cổn cùng Hồng Thừa Trù thần hồn điên đảo.
Có lẽ cũng chỉ có nàng mới dám phát động tạo phản ở đây. Mặc dù nơi này có Chu Dương cùng bọn người Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm. Nhưng mà nơi này cũng là chỗ yếu nhất của Ngao Bái.
Sau lưng nàng có một thiếu niên thanh tú đang đứng, sắc mặt hắn bình thản nhìn một màn trước mắt. Nếu không phải thân thể hắn hơi run rẩy thì có lẽ người khác sẽ cho rằng hắn thật sự không sợ hãi mọi chuyện xảy ra đước mắt đây.
"Tính danh: Huyền Diệp.
Thân phận: thế giới Lộc Đỉnh Ký, Tiềm Long chi mệnh."
Tiểu hoàng đế Khang Hi này bị Ngao Bái phế bỏ, vậy mà không bị giết chết, thậm chí vẫn còn Tiềm Long chi mệnh.
Chu Dương nhìn tràng cảnh quen mắt này, đây là muốn bắt giết Ngao Bái a!
Bọn người Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm dưới sự bảo hộ của hộ vệ lui nhẹ ra sau, đưa Ngao Bái lên trước.
"A!"
Chỉ nghe thấy một tiếng than, một tiểu thái giám bị Ngao Bái đánh trúng một quyền, bay ra ngoài một trượng.
Con ngươi Tiểu hoàng đế co lại, sắc mặt hắn có chút khẩn trương
Kết quả tên tiểu thái giám kia lăn lộn đứng lên, toàn thân một chút thương thế cũng không có, tinh thần còn vô cùng phấn chấn.
"Chẳng lẽ người này là Vi Tiểu Bảo?"
Chu Dương âm thầm suy nghĩ, thái giám có thể làm cho tiểu hoàng đế khẩn trương như vậy, vận khí còn cực kỳ tốt, chẳng lẽ là Vi Tiểu Bảo?
Chu Dương chăm chú nhìn nhìn lại, tướng mạo tiểu thái giám thanh tú, hai mắt quang mang linh động, thoạt nhìn cho người ta cảm giác mười phần cơ trí, rất dễ dàng được người khác tin tưởng.
"Tính danh: Vi Tiểu Bảo.
Thân phận: thế giới Lộc Đỉnh ký, đứa con của số phận."
Ầm!
Ngao Bái Đã sớm luyện Kim Chung Tráo đến đệ thất trọng, cũng không phải mấy tiểu thái giám này có thể đối phó?
Nội lực toàn thân hắn tuôn ra, trực tiếp đánh bay bốn năm tên tiểu thái giám.
Chu Dương trông thấy Vi Tiểu Bảo lại xông lên, trong ánh mắt lộ ra hứng thú, hắn chỉ muốn nhìn Vi Tiểu Bảo một chút xem đến cùng người này có bao nhiêu trâu chó, sao có thể bắt giữ được Ngao Bái chênh lệch lớn như thế?
Lúc này Chu Dương nhìn thấy Ngao Bái đang bóp lấy cổ Vi Tiểu Bảo, cho là hắn đã xong rồi, kết quả Đại Ngọc Nhi sau lưng tiểu hoàng đế cầm một bầu rượu ném vào con mắt của Ngao Bái. Ngao Bái đành phải ném Vi Tiểu Bảo ra ngoài, Vi Tiểu Bảo ngã xuống đất, lăn một vòng, đứng lên lần nữa, vậy mà lông tóc không tổn thương chút nào.
Phải biết Ngao Bái có danh xưng đệ nhất dũng sĩ Mãn Thanh cũng không phải là chỉ là hư danh, đó là hắn dùng đao thật thương thật để đánh ra.
thời điểm quân đội Đại Minh đại chiến cùng quân đội Mãn Thanh, thậm chí Ngao Bái còn dùng hai tay nắm ném quân Minh tán loạn ra bốn phía, tới lui như gió, không gì cản nổi. Một đôi tay này cũng có lực lớn ngàn cân.
Vậy mà dưới lực lượng này Vi Tiểu Bảo vẫn là bình yên vô sự, hắn chỉ lăn mình một cái, móc ra một thanh chủy thủ phổ thông từ bên trong giày đâm tới Ngao Bái. Chu Dương hết sức tò mò, hắn làm thế nào để trốn được hộ vệ kiểm tra, không bị phát hiện giấu chủy thủ.
Mà hai gã thái giám khác bị Ngao Bái bắt lấy không được may mắn như vậy, trực tiếp bị hắn đánh vỡ đầu, sau đó chân phải liên kích, bốn tên tiểu thái giám lập tức bỏ mạng.
Ngay sau đó, Vi Tiểu Bảo bị đánh bay lần nữa, vuốt vuốt cái mông hơi đau, lại đứng lên lần nữa giết tới.
Chu Dương ở một bên im lặng nhìn. Nếu đổi lại thành những người khác thay thế vị trí Vi Tiểu Bảo, chỉ sợ đã chết mấy lần rồi.
Kết quả rất suôn sẻ, nhân vật chính vô địch, đệ nhất dũng sĩ Đại Thanh bại dưới tay Vi Tiểu Bảo. Cao thủ Hậu Thiên cảnh đại viên mãn đại chiến sinh tử cùng một tiểu thái giám chỉ biết khoa chân múa tay, tiểu thái giám thắng một cách hoa lệ, thắng nhẹ nhàng vui vẻ, thắng lông tóc không tổn thương.
Thời điểm thanh chủy thủ phổ thông trong tay Vi Tiểu Bảo kia đâm vào Ngao Bái, đạo ám kình Lục Tiểu Phụng lưu lại trong cơ thể Ngao Bái đột nhiên phát tác, nhiễu loạn phòng ngự Kim Chung Tráo của Ngao Bái, chủy thủ cắm vào trong cơ thể Ngao Bái, độc tố trên đó trực tiếp hạ độc Ngao Bái.
Hai người Tiểu hoàng đế cùng Vi Tiểu Bảo lập tức trói chặt Ngao Bái lại, sau đó mặt mũi tràn đầy kinh hỉ, hiển nhiên ngay cả hai người cũng cảm thấy thắng lợi đến quá đột ngột.
"Lão thân cám ơn chủ tiệm cùng các vị bệ hạ. Tất cả mọi thứ lão thân sẽ nhanh chóng giao phó."
Trong lòng Đại Ngọc Nhi thở ra một hơi, khẽ mỉm cười với bọn người Chu Dương:
"Lão thân còn có chuyện quan trọng, xin cáo từ trước."
"Bệ hạ, quân ta đã bắt đầu thất bại nặng nề."
Đại Ngọc Nhi vừa rời đi không lâu, một tên lính liên lạc đầu đầy mồ hôi, y giáp xốc xếch chạy vào trong quân doanh, vẻ mặt hoảng sợ nói với Tống Huy Tông Triệu Cát.
"Ngươi tên tiểu tốt này, không cần phải hồ ngôn loạn ngữ. Hôm nay trẫm cao hứng cho nên không trị tội ngươi."
Tống Huy Tông Triệu Cát nhẹ nhàng khoát tay áo, để lính liên lạc lui ra.
Bát Kỳ Quân tinh nhuệ nhất thanh triều đã bị bọn hắn hủy diệt toàn bộ, hiện tại toàn bộ Thanh triều còn có ai là đối thủ tám mươi vạn đại quân của hắn?
"Bệ hạ, có đại quân đánh lén hậu doanh quân ta, tám mười vạn đại quân dễ dàng sụp đổ, hiện tại đại quân tan tác đã mở cửa Nam, tháo chạy về hướng tây."
Sắc mặt lính liên lạc trắng bệch nói, tám mươi vạn đại quân a, thời gian không đến một chén trà đã toàn bộ bại lui, thậm chí ngay cả Dương gia quân tinh nhuệ nhất cửa Tây cũng không ngăn cản được một khắc, lại tan tác lần nữa.
"Ngươi nói cái gì?"
Tống Cao Tông Triệu Quang Nghĩa cùng Tống Khâm Tông Triệu Hoàn nổi giận nói.
Bà nó, tám mười vạn đại quân tan tác đã đủ hoang đường, bây giờ lại nói Dương gia quân tan tác, lấy thực lực của Dương gia quân, trong toàn bộ Thanh triều cũng là tồn tại vô địch, ai có thể phá, huống chi ngay cả một khắc đồng hồ cũng không ngăn cản được, quả thực là một chuyện cười lớn.
Tên lính liên lạc toàn thân run rẩy, hắn nói là sự thật a!
"Khởi bẩm bệ hạ, đại quân đã bại lui đến cửa Tây, Nhạc Gia quân đã sắp không chống đỡ nổi nữa, xin bệ hạ sớm ra chỉ thị."
Dương Nghiệp bước nhanh vào soái trướng, trong mắt kinh hãi nói.
Tốc độ bại lui quá nhanh, hắn còn chưa kịp thấy rõ bộ dáng quân địch, toàn bộ Dương gia quân đã bị loạn quân xông phá thành mảnh nhỏ, tiên tục bại lui.
"Thật sự tan tác."
Tất cả hoàng đế đều cảm thấy lỗ tai xuất hiện vấn đề. Lính liên lạc nói như vậy còn có thể là quân lệnh sai lầm, hiện tại ngay cả Dương Vô Địch, Dương Nghiệp cũng mang vẻ mặt sợ hãi, quân địch này phải kinh khủng đến mức nào nào?
Trọn vẹn hơn một trăm vạn binh mã, ngay cả nửa canh giờ cũng không kiên trì được, lập tức tán loạn. Rốt cuộc đây là loại quân đội gì?
13
0
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
