Chương 59
Binh Vây Tử Cấm Thành
"Vậy trước hết chúng ta đi thế giới của ngươi."
Chu Dương nói với Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm. Mặc dù thực lực của Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm bên trong những hoàng đế này cũng không yếu nhất, thế nhưng ai bảo gặp thổ hào Tống, động nói chuyện là cầm số lượng, còn hết lần này tới lần khác là Tống Cao Tông Triệu Cấu nói trước tiên.
So về độ tinh nhuệ, trong đại quân của Tống Cao Tông Triệu Cấu có Nhạc Gia quân khiến hắn căn bản không có cách mở miệng phản bác.
Cho dù lòng tin Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm bạo tăng, hắn cũng không dám nói với số lượng ngang nhau, Quan Ninh thiết có thể chiến thắng được Nhạc Gia quân.
Lấy bộ quân đánh kỵ binh tinh nhuệ của Kim quốc liên tục bại lui. Ở thời hiện đại chính là lấy súng trường đánh xe tăng quăng mũ cởi giáp, đây căn bản không phải cùng một cấp độ, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại thắng, thắng một cách vui vẻ nhẹ nhàng như thế.
Cho nên thời điểm Tống Cao Tông Triệu Cấu đề nghị so về số lượng thì tất cả hoàng đế không có một người nào cự tuyệt, so tinh nhuệ cùng Nhạc Gia quân, đây không phải là tự tìm đánh sao?
Chu Dương mang theo Sùng Trinh hoàng đế đi thẳng tới đại doanh quân đội bên ngoài Thuận Thiên phủ. Một vạn Quan Ninh thiết kỵ mặc hắc giáp, tay cầm Tam Nhãn Thần Súng, ngựa treo Lang Nha bổng, từng người đeo một thanh cường cung đằng sau lưng, hai bên ngựa đặt hai ống tên.
Vẻ mặt từng người trong Quan Ninh thiết kỵ đều bướng bỉnh, tràn ngập bá khí miệt thị tất cả. Bọn hắn có vốn để kiêu ngạo.
Cái gì mà Nữ Chân bất khả chiến bại?
Còn không phải bị bọn hắn đánh cho không ngóc đầu lên được, dưới chân Quan Ninh thiết kỵ, tất cả quân địch đều sẽ bị quét sạch.
Hiện tại Quan Ninh thiết kỵ do Tổng binh Tổ Đại Thọ chưởng quản, Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm đã điều tra Tổ Đại Thọ rất kỹ càng.
Mặc dù cuối cùng Tổ Đại Thọ đầu hàng Thanh triều, nhưng mà dưới mấy lần tuyệt vọng mới lựa chọn đầu hàng, cuối cùng Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm vẫn lựa chọn tin tưởng Tổ Đại Thọ.
Càng quan trọng hơn là Minh triều đã không còn Đại tướng nữa rồi. Nếu như không dùng Tổ Đại Thọ, chẳng lẽ muốn hắn tự thân thống lĩnh đại quân?
"Bái kiến bệ hạ."
Tổ Đại Thọ mặc một thân màu đen, lưng đeo Long Tước đại đao, bảo trì lễ tiết đối với Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm. Từ khi Sùng Trinh hoàng giết chết Viên Sùng Hoán, tướng lĩnh các nơi Sơn Hải Quan, Ninh Viễn đều cảm thấy bất an, rất sợ bị Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm tính cách đa nghi giết chết.
Hiện tại Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm đã không phải là tính cách đa nghi, mà là thần kinh xuất hiện vấn đề.
Tám trăm dặm khẩn cấp, điều một vạn trọn vẹn Quan Ninh thiết kỵ vốn không đủ số lượng hai vạn, chạy đến Thuận Thiên phủ tham gia đại chiến liên quân tám nước.
Tốt a, liên quân tám nước, Tổ Đại Thọ hào hứng chạy đến, còn tưởng rằng Sùng Trinh hoàng đế liên hợp một số tiểu quốc gia chung quanh Đại Minh lại cùng một chỗ để vây công Hậu Kim đây.
Kết quả thì sao?
Thao! Thao! Thao!
Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm quả thực khi dễ hắn không phải văn nhân. Mẹ nó, liên quân tám nước Tống thái tông Triệu Quang Nghĩa, Tống Huy Tông Triệu Cát, Tống Khâm Tông Triệu Hoàn, Tống Cao Tông Triệu Cấu, Minh Anh Tông Chu Kỳ Trấn, Chính Đức Hoàng Đế Chu Hậu Chiếu.
Nhắc đến những hoàng đế này chính là ngươi khinh Tổ Đại Thọ hắn không đọc sử sách. Không sao cả, ngươi là hoàng đế, tự nhiên ngươi muốn nói gì thì nói. Thế nhưng mà Minh Quang Tông Chu Thường Lạc, cho dù ta không biết thì ngươi cũng không thể không biết, cha ngươi con mẹ nó đã sớm chết a!
"Tổ Đại Thọ, đã kiểm tra trang bị quân đội xong xuôi hết chưa?"
Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm cho rằng Tổ Đại Thọ không có tâm phản nghịch, thế nhưng nếu như biết được suy nghĩ trong lòng Tổ Đại Thọ, hắn sẽ không cho là như vậy nữa.
"Chúng ta xuất phát!"
Chu Dương đánh giá Quan Ninh thiết kỵ một phen, không nói lên lời. Có thiết kỵ mạnh mẽ như vậy nhưng Chu Do Kiểm vẫn mất đi giang sơn, mà cuối cùng lại là Ngô Tam Quế dẫn đầu Quan Ninh thiết kỵ đầu hàng quân Thanh, trở thành lợi kiếm đồ sát minh quân.
Tổ Đại Thọ hơi chăm chú, công phu lừa đảo của tên này rất điêu luyện, thừa dịp thần kinh của Sùng Trinh hoàng đế xuất hiện vấn đề mà phát huy.
Hắn thấy Sùng Trinh hoàng đế vậy mà nhẹ gật đầu.
"Xuất phát, xuất phát đến đâu?"
Tổ Đại Thọ nói thầm trong lòng.
Trinh hoàng đế mở miệng nói:
"Tổ Tổng binh, lập tức tập kết đại quân."
Tổ Đại Thọ nghe vậy liền quay người đi vào trong đại doanh, chỉ chốc lát sau, trong quân doanh truyền ra tiếng trống dồn dập, ba vạn quân mã bày trận, tùy thời chờ mệnh lệnh.
Ông ~
Chu Dương trực tiếp vận dụng hệ thống, chuyển tất cả quân đội qua một nơi hoang vu không người ở của Hán Mạt Tam Quốc, sau đó hắn xoay người rời đi. Về phần Sùng Trinh hoàng đế làm thế nào trấn an những đại quân hốt hoảng này hắn không quan tâm.
"Triệu Hoàn, chúng ta đi."
Chu Dương trở lại Vạn Giới Lâu, mang Tống Khâm Tông Triệu Hoàn đi.
Giang sơn của hắn đã tràn ngập nguy hiểm, hắn không có cách nào lập tức điều động quá nhiều quân để tham chiến, nhất định phải lưu lại phần lớn binh mã để chống cự Kim quốc mạnh mẽ tấn công.
Quân đội của Tống Khâm Tông Triệu Hoàn ước chừng có năm vạn, thế nhưng tinh khí thần cách biệt quá xa với Quan Ninh thiết kỵ.
Phần lớn người trong bọn hắn chưa từng ra chiến trường, huống chi là đại chiến cùng quân Kim hung hãn, đây quả thực là đi chịu chết.
Hiện tại liền tốt, hoàng đế muốn kiến tạo liên quân tám nước, chỉ là có ai dám cùng một tổ đội với chúng ta?
Chu Dương không dám lập tức đưa những binh lính này của Tống Khâm Tông xuyên qua, sợ những này sĩ này sẽ trực tiếp bị dọa chết.
Tống Khâm Tông phải hứa hẹn cùng cam đoan phen, dẫn đầu tiến vào lỗ đen thì những này sĩ mới bớt lo sợ hơn, chậm rãi đi vào bên trong.
Sau khi di chuyển quân đội của Tống Khâm Tông, Chu Dương tiếp tục đưa binh mã của Minh Quang Tông Chu Thường Lạc, Minh Anh Tông Chu Kỳ Trấn tới Hán Mạt Tam Quốc.
Sau khi tiến vào thế giới của Tống Cao Tông Triệu Cấu, Chu Dương cảm thấy được một cỗ thiết huyết chi khí. Quân đội trước mắt sắc mặt kiên định, bọn hắn là một đám binh sĩ có tín ngưỡng, thu về đất đai bị mất, khôi phục huy hoàng.
Từng binh mã Nhạc Gia quân thân mặc áo giáp màu đỏ tựa như một đám lửa cháy hừng hực. Vẻ mặt Nhạc Phi trang nghiêm đứng phía trước đại quân.
Sau khi tiến vào Hán Mạt Tam Quốc, Nhạc Gia quân chỉ hơi xao động một chút, sau đó liền yên tĩnh trở lại.
Về phần binh mã của Tống thái tông Triệu Quang Nghĩa cũng mười phần tinh nhuệ, tăng thêm Dương gia tướng, Dương Nghiệp cùng bảy nhi tử của hắn từng người đều là chiến tướng đỉnh tiêm, sức chiến đấu tuyệt đối kinh người.
Ba mươi vạn đại quân của Chính Đức Hoàng Đế Chu Hậu Chiếu hơi hỗn loạn, bất quá cuối cùng vẫn còn tốt, đội hình coi như chỉnh tề, còn có dáng vẻ quân đội.
Về phần một đám nông phu cầm cuốc của Tống Huy Tông Triệu Cát, ngoại trừ hàng phía trước đại quân có một ít binh mã tinh nhuệ, còn lại hoàn toàn là một đám ô hợp.
Sau khi chuẩn bị trọn vẹn hơn nửa canh giờ, Chu Dương trực tiếp mang tám mươi vạn đại quân lập tức dời đi. Bằng không thì chờ toàn bộ tám mười vạn đại quân này tiến vào Hán Mạt Tam Quốc, còn không biết phải đợi tới khi nào.
"Tốt, bây giờ chúng ta sẽ tới thế giới của Ngao Bái."
Chu Dương nói với tám vị hoàng đế. Không chờ bọn họ trả lời đã lập tức phân phối tám lộ đại quân dựa theo tổ đội bọn hắn đã thương lượng.
Tống Huy Tông một đường tiến đánh cửa Đông, Tống thái tông Triệu Quang Nghĩa cùng Tống Khâm Tông Triệu Hoàn tiến đánh cửa Nam, Tống Cao Tông Triệu Cấu cùng Minh Anh Tông Chu kỳ trấn tiến đánh cửa Tây, đội ngũ của Chính Đức Hoàng Đế Chu Hậu Chiếu tiến đánh cửa Bắc, bốn đạo nhân mã hoàn toàn bao vây Tử Cấm thành.
4
0
6 tháng trước
4 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
