TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Ngao Bái Ngươi Lại Đắc Tội Người Ta.

Mi Trúc vừa mới dứt lời, đấu giá hội nhấc lên từng đợt bạo động.

Vô số ánh mắt như lửa nhìn vào dược dịch bên trong khay ngọc, đặc biệt là những phú thương cái kia. Hoàng thân quốc thích, cùng các hoàng đế trong sương phòng Đế Hoàng cấp cũng không nhịn được trong lòng xao động.

Nếu như là cưỡi một thớt tuấn mã biết nói chuyện đi một vòng quanh cửa thành, đây là oai phong cơ nào a?

"Chu đại ca, đây là sự thực sao? Ngay cả một con ngựa uống dược dịch xong cũng có thể nói chuyện?"

Trong rạp, đôi mắt hiếu kỳ của Bulma mở thật to đánh giá dược dịch trong tay Mi Trúc, hoàn toàn không nghĩ đến bên cạnh nàng còn có một đầu heo biết nói chuyện.

"Ân."

Chu Dương nhẹ nhàng gật đầu, đây là hàng hoá giao dịch của đầu đại tinh tinh tên gọi "Caesar" đến từ vị diện " Rise of the Apes (Sự nổi dậy của bầy khỉ)". Sau khi được hệ thống tối ưu hóa đã thích hợp với tất cả sinh vật, đương nhiên là chỉ thích hợp với sinh vật phổ thông.

"Giá khởi điểm là 350 đồng, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 10 đồng."

"500 đồng."

Trong một sương phòng Đế Hoàng cấp truyền ra một thanh âm nhàn nhạt.

Ông!

Đám người trong phòng đấu giá trực tiếp bị giá tiền này làm cho phát mộng, đây là ai vậy, vừa bắt đầu đã báo giá cao như vậy, còn để cho người sống hay không?

"Rống! 1000 đồng."

Một tiếng gào thét tràn đầy sát khí vang lên, đây là một đầu mãnh thú đang gầm thét.

"Cự mãng! ! ! ?"

Trong hoa viên, Cự Mãng màu xanh dài hơn hai mươi mét kia đang cuộn quanh thân cây, đầu trăn to lớn lơ lửng giữa không trung đang phun nuốt vào cái lưỡi màu hồng, chăm chú nhìn bình thủy tinh trên đài cao, trong đôi mắt màu vàng tựa bảo thạch kia loé ra khát vọng nồng đậm, đây là một loại rung động từ trong linh hồn, khát vọng đối với trí tuệ.

Dưới trợ giúp của hệ thống, con cự mãng màu xanh này chỉ có được một chút linh trí, có thể tạm thời mở miệng nói chuyện.

"1100 đồng."

Âm thanh có vẻ hơi hùng hậu từ một sương phòng khách quý truyền tới.

"5000 đồng."

Mãng xà màu xanh chỉ có được chút linh trí này lập tức gấp gáp, sợ dược dịch bị cướp đi, nếu không phải nó có linh cảm nếu giết người ở đây, một giây sau chính mình cũng sẽ chết thì đã sớm lao lên bàn đấu giá đoạt dược dịch rồi.

Cuối cùng một bình dược dịch này không chút hồi hộp rơi vào trong tay cự mãng màu xanh khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, mẹ nó, một con mãng xà vậy mà giàu đến chảy mỡ.

Vẻ mặt Mi Trúc tươi cười, giá cả bán đấu giá càng cao hắn sẽ càng được quốc sư đại nhân chú ý tới, nói không chừng có thể ôm đùi quốc sư đại nhân, theo hắn đi tu tiên.

Nghĩ tới đây, Mi Trúc liền càng phát ra cao hứng, ổn định lại tâm thần nói:

"Kế tiếp là ba tổ Xá Lợi Tử, mỗi tổ ba cái tách ra bán đấu giá, mỗi tổ giá đấu giá 100 đồng, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 2 đồng."

Khay ngọc được để lên bàn.

Mi Trúc mở tơ lụa lên, lộ ra ba cục đá mấp mô, lớn tiếng nói.

Xá Lợi Tử này đến từ một phú thương Tùy Đường Diễn Nghĩa bán đi.

"Cái gì, đấu giá cao tăng Xá Lợi Tử, chúng ta không đối hoái được một đồng, làm sao bây giờ?"

Hòa thượng Thiểu Lâm Tự đến từ vị diện Tiếu Ngạo Giang Hồ, một mặt lo lắng, Xá Lợi Tử đối với người bình thường mà nói không có chút giá trị gì, thế nhưng đối với người tin phật thì chính là bảo vật vô giá.

Đương nhiên, Xá Lợi Tử có quan hệ tới nội tình của một chùa chiền. Xá Lợi Tử càng nhiều nói rõ nội tình càng phong phú, tự nhiên có người tế bái, hương hỏa mới có thể cường thịnh, chùa chiền mới có thể không ngừng lớn mạnh.

"A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai."

Hòa thượng Thiểu Lâm Tự Thiên Long Bát Bộ mặt lộ vẻ mỉm cười niệm tụng một câu, ba tổ có chút khó khăn, 2 tổ phải khiêu chiến, một tổ lại rất nhẹ nhàng.

"Vẫn là chờ tổ thứ ba rồi mua, trước hết để cho tăng nhân Thiếu Lâm khác thăm dò sâu cạn."

Hòa thượng Thiếu Lâm vị diện Lộc Đỉnh ký có vẻ như rất tự tin, đã tính trước.

Phía dưới những hòa thượng của Thiếu Lâm tự kia giống như phát điên, từng người hô hấp dồn dập, con mắt đỏ lên nhìn chằm chằm vào Xá Lợi Tử trên đài cao, hận không thể tiến lên tranh đoạt Xá Lợi Tử, trực tiếp siêu độ.

Ngoại trừ hòa thượng của Thiếu Lâm tự, những người khác mang ánh mắt xem trò vui đánh giá Thiểu Lâm Tự chung quanh, có thể nói đây chính là một trận đại chiến Thiếu lâm tự.

"100 đồng."

Phương trượng Thiểu Lâm Tự đến từ vị diện Thần Điêu Hiệp Lữ mở miệng trước.

"102 đồng."

Phương trượng Thiểu Lâm Tự Ỷ vị diện Thiên Đồ Long ký ngay sau đó mở miệng nói.

"104 đồng.".

·····

"110 đồng."

Đây là một chủ trì ni cô viện.

······

Cái này khiến tất cả người dự định xem trò vui đều ngây ngẩn cả người, Thiểu Lâm Tự tại sao đều không nóng không lạnh? Một chút cũng không kích tình.

"220 đồng."

Phương trượng Huyền Từ của vị diện Thiên Long Bát Bộ, âm thanh bình thản nói.

"222 đồng."

Phương trượng Phương Chứng của vị diện Tiếu ngạo giang hồ theo sát phía sau.

······

Tất cả mọi người đều cảm thấy một trận mỏi mệt. Các ngươi những con lừa trọc đáng chết này, vòng vo mẹ nó cả năm vòng rồi, làm sao vẫn còn tiếp tục? Các ngươi đang chơi domino sao?

Rốt cục không ngừng tuần hoàn nửa canh giờ, tổ Xá Lợi Tử thứ nhất đã bị Thiểu Lâm Tự vị diện Thiên Long Bát Bộ lấy 320 đồng mua xuống.

Tổ Xá Lợi Tử thứ hai, tiếp tục bắt đầu đấu giá. Phần lớn hòa thượng Thiểu Lâm Tự vòng trước quan sát đều tham dự vào, khiến cho giá tổ Xá Lợi Tử thứ hai rất nhanh đã vượt qua tổ thứ nhất, đạt đến 350 đồng, cuối cùng bị Thiểu Lâm Tự Ỷ Thiên Đồ Long ký mua đi.

"300 đồng."

Lúc này, Hối Thông phương trượng Thiểu Lâm Tự của Lộc Đỉnh ký nhìn thấy tổ Xá Lợi Tử thứ ba vừa khai mạc, trực tiếp nâng giá cả lên cao, bày ra dáng vẻ bị tình thế bắt buộc. Đây cũng là ám chỉ cho những Thiểu Lâm Tự khác, Thiếu Lâm tự chúng ta tài đại khí thô, các ngươi không đấu lại chúng ta.

Mẹ nó, nhịp điệu này không đúng. Tất cả phương trượng Thiểu Lâm Tự kinh ngạc một trận, tất cả mọi người đều là cao tăng đắc đạo, đều là người sĩ diện, làm sao ngươi lại có dạng này?

Trong lúc nhất thời tràng diện yên tĩnh lại, một lát sau, toàn trường sôi trào náo nhiệt lên, tiếng nghị luận có thể thổi bay nóc nhà.

Tại thời cổ đại thật không có hạng mục giải trí gì, bình thường có Võ Lâm Đại Hội, không quan tâm ngươi là võ lâm đại phái, hay là ma cà bông ven đường, đều sẽ cầm một thanh kiếm tham gia náo nhiệt một chút.

Ở chỗ này trông thấy từng lớp từng lớp đồng giao dịch, kia chính là hàng ngàn hàng vạn lượng hoàng kim, quả thực rất kích thích, rất phấn chấn.

Trước đó bị những con lừa trọc Thiểu Lâm Tự đó làm cho buồn ngủ, hiện tại rốt cục có một cái Thiểu Lâm Tự bá khí.

"Đây là Thiểu Lâm Tự nào?"

"Trâu bò như vậy!"

"Đây là tới từ thế giới nào?"

······

Mặc dù bốn phía nghị luận ầm ĩ, nhưng mà những Thiểu Lâm Tự khác cũng không tăng giá. Công phu dưỡng khí ấy vẫn phải có, tức giận là phải tiêu tiền.

Toàn bộ bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiểu Lâm Tự của nhà mình mất đi hiệu lực, những đồng này phần lớn là dùng hoàng kim hối đoái, 300 đồng đã là 30000 lượng hoàng kim, trọn vẹn là mười năm tích lũy của Thiểu Lâm Tự.

Hối Thông phương trượng của Lộc Đỉnh ký, trông thấy tình hình chung quanh hơi hơi thở ra một hơi, tổ Xá Lợi Tử thứ ba sắp thành công tới tay.

"300 đồng lần một, 300 đồng lần thứ hai ······"

Trên đài cao, Mi Trúc hô hào đếm ngược, trong lòng có chút âm thầm bội phục phương trượng Lộc Đỉnh ký này, hiểu rất rõ lòng người.

"Ha ha ha ··· đại sư Thiểu Lâm Tự Đại Thanh triều chúng ta quả nhiên đều là cao tăng đắc đạo, xem tiền tài như cặn bã."

Không biết lúc nào, Ngao Bái từ trong lúc khiếp sợ tỉnh lại, lớn tiếng cười nói.

Trước kia Ngao Bái còn cố kỵ ân tình Hoàng Thái Cực, mặc dù quyền nghiêng triều chính, nhưng mà cũng không sinh ra tâm mưu phản. Thế nhưng sau khi biết tiểu hoàng đế giết hắn, hắn đã triệt để hạ quyết tâm, trở về lập tức giam lỏng tiểu hoàng đế, nếu như dám chống cự, trực tiếp giết chết.

Thiểu Lâm Tự tại Thanh triều có lực ảnh hưởng rất mạnh, đây là một cơ hội tốt để biểu hiện với Thiểu Lâm Tự, thế nhưng Ngao Bái hoàn toàn không cân nhắc đến cảm thụ của những Thiếu lâm tự khác?

"400 đồng."

"500 đồng."

······

"700 đồng."

"800 đồng."

······

"1200 đồng."

Bóc người không vạch khuyết điểm, đánh người không đánh mặt.

Chúng ta tham tài?

Nếu như sau khi đấu giá hội kết thúc, một ít võ lâm nhân sĩ này trở về, khắp nơi nói Thiểu Lâm Tự vì tiền tài ngay cả cao tăng Xá Lợi Tử cũng có thể bỏ qua, như vậy về sau bọn hắn còn có tín đồ sao?

Nổi giận!

Thanh âm Ngao Bái vừa mới dứt, phương trượng Thiểu Lâm Tự toàn trường hơi biến sắc mặt, cắn răng nuốt từng ngụm máu, từng đạo âm thanh điên cuồng không ngừng nâng giá, vang vọng đấu giá hội.

hòa thượng Thiểu Lâm Tự Lộc Đỉnh ký:

"······"

"Thiểu Lâm Tự thật đúng là giàu có a!"

Không biết là trong sương phòng Đế Hoàng cấp nào nhẹ nhàng cảm thán một câu, mang theo một tia nghiền ngẫm.

Trong nháy mắt, tất cả phương trượng Thiểu Lâm Tự bên trong phòng đấu giá lập tức ứa ra mồ hôi lạnh:

"Xảy ra chuyện lớn!"

Trong nội tâm thầm mắng:

"Tên Ngao Bái này thật là đáng chết!"

Biên dịch: Jo

17

1

6 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.