TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Trương Vô Kỵ Và Thương Viên

Ngày thứ hai khi Chu Dương tỉnh lại, mặt trời đã lên cao.

Songoku bởi vì mất đi cái đuôi khiến thân thể mất thăng bằng, sáng sớm đã ra đình viện luyện tập khả năng thăng bằng. Lúc Chu Dương thức dậy, Songoku đã có thể hoạt động tự do, chỉ là lại tiếp tục phi thường đói bụng.

Bận rộn chuẩn bị một bữa điểm tâm. Chu Dương mang theo Songoku vào trong rừng rậm phụ cận thành Lạc Dương đi săn dã thú.

Bữa sáng là một con hổ lớn lộng lẫy dài hơn hai mét, cùng bốn năm con cự lang sâu trong núi. May mắn là Bulma có mang theo con nhộng vạn năng có lò nướng. Bằng không thì chỉ là một bữa điểm tâm thôi cũng đủ cho phòng bếp phủ quốc sư, bận bịu cả buổi sáng.

Ăn xong điểm tâm, Chu Dương mang theo ba người Bulma, một đoàn người cưỡi tuấn mã xuất phát về phía Phiêu Kỵ doanh. Đồng thời đằng sau còn có một đám người hầu đi theo kéo từng chiếc xe ba gác, trên xe là từng rương mì tôm, từng túi lạp xưởng cùng rượu.

Không thể không thừa nhận năng lực chịu đựng của người Hán Mạt Tam Quốc rất giỏi. Thời điểm Chu Dương ra khỏi phủ quốc sư, từng nhóm hài đồng đi theo phía sau, chỉ chỉ trỏ trỏ vào Oolong không e ngại chút nào.

Đặc biệt thời điểm đi ngang qua những khu đèn đỏ, từng nữ tử ăn mặc xinh đẹp gợi cảm không ngừng ném ánh mắt cho Oolong khiến hắn hưng phấn kêu ngao ngao. Nếu không phải Bulma ở bên cạnh uy hiếp, Oolong đã sớm không kìm nén được, lập tức xông vào trong bụi hoa tiên diễn mỹ lệ kia rồi.

"Tham kiến quốc sư đại nhân."

Ngoài cửa thành, mấy người Tào Tháo, Giả Hủ, cùng Quách Gia, Tào Nhân, một nhóm lớn nhân mã đều ở dưới thành Lạc Dương trông ngóng hy vọng.

Trải qua yến hội ngày hôm qua, trong mắt những văn thần võ tướng này cũng mang theo một số cảm xúc phức tạp, e ngại? Lo lắng? Mê mang? May mắn? Sùng bái? rất khó để hiểu được.

Chu Dương vung tay lên, một đám nhân mã trùng trùng điệp điệp xuất phát về hướng Phiêu Kỵ doanh.

Khi từng rương mì ăn liền, lạp xưởng hun khói, rượu đế từ trên xe ba gác được chuyển nhập vào trong Phiêu Kỵ doanh, ánh mắt của tất cả binh sĩ nhìn về phía Chu Dương cũng thay đổi.

Yến hội phủ quốc sư, hiện tại cả thành Lạc Dương có ai là không biết ai không hiểu, những đại quan kia lúc tiến vào oai vệ hiên ngang, nhưng đi ra đều là nằm sấp, đại đa số được hạ nhân dìu về nhà.

Rượu và đồ nhắm hôm nay quốc sư đại nhân mang tới khao thưởng, tất cả đều là mang về từ tiên giới.

Từng hộp đồ ăn đóng gói đều vô cùng tinh xảo, đồ án bên trên càng làm cho người khác không hiểu được, giống như tự nhiên mà thành.

Ánh mắt của mỗi người khi nhìn Chu Dương đều hiện ra lửa nóng, hoặc là nói là cuồng nhiệt, hiện tại để bọn hắn đi tiến đánh thành Lạc Dương, bọn hắn cũng sẽ không nhíu mày một chút nào.

"Mỗi một đội ngũ một rương, mỗi một người một bình rượu đế." Chu Dương phân phó, người hầu theo lời hắn bắt đầu phân phát đồ ăn cho từng đội ngũ.

Một vạn thiết kỵ bắt đầu ăn, đây là lần thứ nhất bọn hắn ăn đồ vật mỹ vị như vậy, thậm chí bọn Tào Tháo cũng không nhịn được dụ hoặc, gia nhập vào trong đó.

Một bữa cơm

Để chúng tướng sĩ sinh khó quên. Sau khi an bài tốt, Chu Dương liền bị Bulma lôi kéo ra ngoài quân doanh, dùng máy ảnh không ngừng chụp ảnh, khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ vày vì hưng phấn mà đỏ bừng.

Ước chừng một lúc lâu sau, Chu Dương mới rời khỏi Phiêu Kỵ doanh, mang theo nhóm người Bulma về tới thế giới hiện đại.

"Lạnh ~ lạnh ~ "

Vừa mới trở lại biệt thự, một âm thanh rên rỉ vang ngay bên tai Chu Dương. Hắn nghe tiếng rên rỉ nhìn lại, phát hiện một thiếu niên toàn thân co quắp đang đứng trước cửa Vạn Giới Lâu, run lẩy bẩy, sắc mặt trắng bệch, bờ môi đen bầm.

"Tính danh: Trương Vô Kỵ.

Vị diện: Ỷ Thiên Đồ Long ký, số phận chi tử."

Loại trạng thái này của Trương Vô Kỵ là hàn độc trong cơ thể phát tác.

Chu Dương vội vàng vươn tay đỡ Trương Vô Kỵ dậy, mở miệng nói:

"Ngồi xuống bàn, bình tâm tĩnh khí".

Trương Vô Kỵ ở trạng thái nửa hôn mê, máy móc dựa theo lời Chu Dương phân phó, ngồi xuống bàn. Hắn chỉ cảm thấy một dòng nước ấm tuôn vào trong thân thể, một lát sau đau nhức trên người đã dần dần giảm bớt.

Hắn mở mắt ra, trông thấy Chu Dương ngồi xếp bằng ở sau lưng, vận công chữa thương cho hắn. Trong lòng Trương Vô Kỵ âm thầm thấy kỳ lạ, nghĩ bản thân ngã xuống từ vách núi, làm sao lại đi vào Vạn Giới Lâu, chẳng lẽ mình đang nằm mơ sao?

Bulma, Songoku cùng Oolong trông thấy trên đầu hai người có sương mù phun ra, từng người đều âm thầm ngạc nhiên. Thậm chí Bulma còn lấy ra một cái máy đo, đặt trên mắt đang đo cái gì đó.

Ước chừng mười phút đồng hồ sau, dưới Cửu Dương chân khí mênh mông của Chu Dương, âm hàn chân khí hỗn loạn bên trong thể nội của Trương Vô Kỵ đã dần dần lắng lại. Chu Dương cũng thu hồi chân khí trong cơ thể.

"Xin chủ tiệm cứu ta."

Trương Vô Kỵ quỳ trên mặt đất, làm đại lễ với Chu Dương, triệt để tỉnh lại từ bên trong hàn độc, Trương Vô Kỵ biết cảnh trước mắt này không phải đang nằm mơ, Vạn Giới Lâu thật sự có thể giải quyết hàn độc trong cơ thể hắn.

"Ngươi đứng lên trước rồi nói."

Chu Dương bất đắc dĩ giận dữ nói, ngươi hành lễ lớn như vậy, ta còn hố ngươi thế nào được?

Trương Vô Kỵ vẫn gắt gao quỳ trên mặt đất, đầu chưa từng ngẩng lên, hắn đành phải tiến lên dìu Trương Vô Kỵ này mới đứng dậy.

Thấy vẻ mặt Trương Vô Kỵ chờ mong nhìn mình, Chu Dương cười nói:

"Hàn độc trong cơ thể ngươi, ta có mấy loại phương pháp có thể trị hết."

"Chủ tiệm, là phương pháp gì có thể cứu ta?"

Trương Vô Kỵ kích động nói.

Tám năm, mình bị hàn độc này tra tấn tám năm. Vì bệnh tình của mình, Thái sư phụ đi khắp nơi cầu người, vì bệnh tình của mình, hắn cực khổ nghiên cứu y thuật, vì không muốn gây thêm phiền toái cho Thái sư phụ, mười hai tuổi hắn đã bắt đầu lang thang.

Trong lúc đó hắn đã nếm không biết bao nhiêu vị đắng, có bao nhiêu tuyệt vọng, bị đánh ngất đi bao nhiêu lần.

Đáng tiếc ······ hàn độc trong thể nội vẫn không thể giải quyết, mình nhiều nhất cũng chỉ sống thêm được nửa năm mà thôi.

"Kỳ thật bệnh tình của ngươi cũng không nghiêm trọng như ngươi tưởng tượng, chỉ cần giải quyết hàn độc trong thể nội, thân thể lập tức sẽ khôi phục."

Chu Dương giải thích nói.

"Ta có hai bộ công pháp, căn cứ vào hai bộ công pháp này tu luyện đều có thể giải quyết hoàn toàn."

Chu Dương khẽ vung tay, hai bản bí tịch đã xuất hiện trong tay hắn.

Kinh hỉ! Qua vui mừng! Hai bản bí tịch lại là Cửu Dương Chân Kinh cùng Dịch Cân Kinh.

"Ngươi cảm thấy hai bộ công pháp này có thể giải quyết không?" Chu Dương mỉm cười nhìn Trương Vô Kỵ.

"Chủ tiệm, bộ công pháp kia thật sự truyền thụ cho ta sao?" Trương Vô Kỵ không thể tin được nói.

Cửu Dương Chân Kinh là tuyệt thế bí tịch mà Thái sư phụ của hắn cũng hi vọng có được, một bản bí tịch có thể thành tựu hai môn phái, Nga Mi, Võ Đang, thậm chí Thiếu Lâm Tự cũng có một bộ phận Cửu Dương Chân Kinh.

Dịch Cân Kinh càng là tuyệt học trấn phái của Thiểu Lâm Tự, Dịch Cân Kinh không thể hóa giải hàn độc sao? Có thể, đương nhiên có thể.

Chu Dương cười như không cười nói:

"Bí tịch cho ngươi, nhưng phải trao đổi. Phàm là bí tịch y thuật ngươi từng học qua, đều phải giao cho ta một phần."

Nói xong câu đó, Chu Dương cũng cảm giác da mặt của mình dày thêm.

Tiết tấu này của Trương Vô Kỵ, nói rõ hắn đã rơi vào Côn Luân Sơn, kỳ ngộ đầu tiên của hắn sẽ lập tức bắt đầu.

Con hàng này từ lúc kỳ ngộ đầu tiên xuất hiện, tiếp theo những kỳ ngộ khác sẽ đến liên tục không thể ngăn cản. Tứ đại võ học đỉnh cấp Cửu Dương Thần Công, Càn Khôn Đại Na Di, Thái Cực Kiếm, Thánh Hỏa Lệnh Thần Công được hòa vào một thể, về sau hắn còn đạt được cả Cửu Âm Chân Kinh, Hàng Long Thập Bát Chưởng, đơn giản có thể nói vô địch đương thời. Nội lực thâm hậu còn hơn Trương Tam Phong một phần.

Ngoài ra còn hắn còn tinh thông y thuật cùng độc thuật, 20 tuổi đã rất trâu bò, quyết chiến đỉnh Quang Minh, độc thân hành hạ Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, Không Động, Hoa Sơn, lục đại môn phái. Con hàng này chính là định nghĩa của vô địch chiến bại.

"Chủ tiệm, võ công Võ Đang nếu không có Thái sư phụ cho phép, ta không thể lấy ra giao dịch."

Trương Vô Kỵ kiên định nói, chỉ cần mình nhẹ nhàng mở miệng, bí tịch trước mắt chính là của hắn, tính mạng của mình sẽ có thể bảo trụ. Bất quá hắn có tín niệm của riêng mình.

"Đương nhiên có thể."

Chu Dương không chút do dự nói, phái Võ Đang ngoại trừ Thái Cực Quyền Kinh mà Trương Tam Phong tự sáng tạo, những cái khác Chu Dương còn chướng mắt, tiềm lực của con hàng này căn bản còn chưa khai phát. Về sau mới là thời gian thu hoạch.

"Cám ơn chủ tiệm."

Mặt mũi Trương Vô Kỵ tràn đầy hưng phấn, hắn cho rằng đây hoàn toàn là Chu Dương không muốn để cho tâm hắn áy náy, tùy tiện đưa ra điều kiện giao dịch, lập tức đáy lòng cảm kích.

Trông thấy mặt mũi Trương Vô Kỵ tràn đầy cảm kích, Chu Dương không phản bác được.

Trương Vô Kỵ lựa chọn Cửu Dương Chân Kinh, đồng thời trong cơ thể của hắn có ba trang giấy ngọc bay ra.

"Võ học cấp cao, Thất Thương quyền, một trong những tuyệt học của phái Không Động, giá trị: 150 đồng."

"Phàm cấp y thuật, « Vô Danh Y Kinh », Hồ Thanh Ngưu sáng tạo, giá trị: 300 đồng."

"Phàm cấp độc thuật, « Vô Danh Độc Kinh », Vương Nan Cô sáng tạo, giá trị 250 đồng."

Chu Dương thu hồi ba trang giấy ngọc, trong lòng thầm vui mừng, từng này đã thu hồi được hơn phân nửa đồng rồi.

"Ông ~ "

Đúng lúc này, trong hư không xuất hiện một cái lỗ đen, một con thương viên toàn thân tuyết trắng xuất hiện, bụng nó huyết nhục mơ hồ, mọc ra một khối u lớn đau nhức tản ra mùi tanh hôi.

May mắn miệng vết thương không có mủ, bằng không thì sống không qua mấy ngày.

"Tính danh: Thương viên.

Vị diện: Ỷ Thiên Đồ Long ký, trong bụng có kinh."

"Chủ tiệm, cứu ta."

Chu Dương nghe được một thanh âm già nua truyền đến bên tai.

Nhìn thương viên trước mắt, Chu Dương chỉ có một ý niệm trong đầu, đây là muốn song sát a!

19

1

6 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.