TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Mời Tào Đại Nhân Đọc Một Bài Thơ

Thời gian trôi qua, từng đám khách nhân đến làm cho hội trường dần dần nhộn nhịp. Những người quen biết thì tốp năm tụm ba tập hợp một chỗ, hoặc ngồi hoặc đứng trò chuyện. Tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ, mặc dù không có thứ tự quy tắc như yến hội trong quá khứ, nhưng lại là một loại trải nghiệm mới, chí ít cảm thấy tự do hơn rất nhiều.

"Thái Phó Viên Ngỗi, Tư Đồ Vương Duẫn, Tư Không Dương Bưu ······ đến"

Theo người hầu bên ngoài báo danh, lấy Thái Phó Viên Ngỗi cầm đầu, các đại thần sau đó cũng chậm rãi đi đến.

Những người này từng người đều mặt không đổi sắc tiến vào.

"Bulma, chuẩn bị yến hội thế nào rồi?"

Chu Dương trông thấy Bulma không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh hắn, ngẩn người hỏi.

"Ta là thiếu nữ thiên tài, tất cả đều đã chuẩn bị xong."

Bulma tự tin nói.

Chu Dương nhẹ gật đầu, lênh cho Tiểu Quế Tử dẫn tất cả mọi người vào hoa viên, hoa viên rất lớn, cỡ một quảng trường nhỏ, đủ để dung nạp mấy ngàn người.

Về phần những nữ quyến kia, toàn bộ đều do chính thê Đinh phu nhân của Tào Tháo cùng chính thê Lý phu nhân của Giả Hủ dẫn dắt. Về phần để cho Bulma dẫn dắt... vừa mới có ý nghĩ này hắn đã lập tức bóp chết, nếu để cho cô nàng này dẫn dắt không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây.

"Quốc sư, Đây là vật gì?"

Tào Tháo ở một bên hỏi một vấn đề mà tất cả mọi người đều hiếu kỳ, mọi người nghiêng lỗ tai lắng nghe.

Ba đống ly thủy tinh chất cao bằng đầu người, bên trong là các loại chất lỏng màu sắc khác nhau.

"Đây là một loại rượu, màu đỏ là rượu đỏ, màu trắng là rượu đế, màu cam chính là nước trái cây."

Một đám người nghe không hiểu được, chỉ cảm thấy rất sang trọng. Từng người đều nhìn ly rượu với ánh mắt tham lam, nếu không phải đây là phủ quốc sư, sợ rằng bọn hắn đã sớm xông lên cướp đoạt.

"Quốc sư đại nhân, đây là tộc đệ Tào Nhân, Tào Thuần, Tào Hồng, Hạ Hầu Đôn, Hạ Hầu Uyên."

Tào Tháo bưng một ly rượu đỏ, dẫn một nhóm lớn hán tử khôi ngô tới giới thiệu. Chỉ là đại đa số ánh mắt của những người này đều không nhịn được nhìn chằm chằm vào Oolong phía sau Chu Dương.

"Gia tộc Mạnh Đức thật đúng là nhân tài đông đúc, Tào Nhân cùng Hạ Hầu Uyên có thể đảm nhiệm chức vụ giáo úy tại Phiêu Kỵ doanh, Tào Thuần, Tào Hồng, Hạ Hầu Đôn có thể đảm nhiệm chức vụ Tư Mãquân, không biết Mạnh Đức nghĩ như thế nào?" Chu Dương khẽ cười nói.

"Đa tạ quốc sư đại nhân."

Tào Tháo khom người nói cám ơn, mấy người Tào Nhân sau lưng Tào Tháo cũng lộ vẻ vui mừng, hiện tại ai không biết Phiêu Kỵ doanh tụ tập đầy đủ thiết kỵ tinh nhuệ của hai châu. Một kỵ binh bình thường nhất bên trong đó cũng có thể đảm nhiệm Thập Phu trưởng, có thể nói là binh lính tinh nhuệ nhất Đại Hán.

Quân Tư Mã chấp chưởng một ngàn thiết kỵ tinh nhuệ, Giáo Úy càng là chấp chưởng ba ngàn thiết kỵ tinh nhuệ.

"Tham kiến quốc sư đại nhân, đây là tộc nhân Tuần Úc của tại hạ, Chữ Văn Nhược. Còn vị này là đồng môn Quách Gia của tại hạ, Chữ Phụng Hiếu."

Tuân Du cũng mang theo hai thanh niên ăn mặc theo kiểu văn sĩ đi đến, giới thiệu với Chu Dương.

Một người là Vương Tá chi tài Tuần Úc, một người là Quách Gia, cộng thêm độc sĩ Giả Hủ, đây chính là bộba tham mưu vô địch.

"Không tồi, mỗi người đều có tài năng kinh thiên động địa, Văn Nhược cùng Phụng Hiếu có thể đảm nhiệm tham quân Phiêu Kỵ doanh cùng giáo úy Phiêu Kỵ doanh."

Chu Dương nói.

"Đa tạ quốc sư đại nhân."

Hai người thản nhiên nói, cả hai đều là loại người Thái Sơn sụp đổ, mặt cũng không đổi sắc.

"Hiện tại mời Chấp Kim Ngô, Tào Tháo Tào đại nhân, đọc một bài thơ diễn cảm cho mọi người nghe."

Đột nhiên, trong hoa viên lóe ra đủ loại ánh sáng có màu sắc khác nhau, chiếu lên một đài cao. Sắc mặt Tiểu Quế Tử hơi trắng bệch, cầm một cái microphone la lớn.

"Bulma, đây là ngươi làm?"

Sắc mặt Chu Dương có chút cổ quái.

"Đúng vậy a, mở yến hội sao có thể thiếu tiết mục biểu diễn?" Bulma cười hì hì nói.

Ánh sáng di chuyển, chiếu lên người Tào Tháo đang đứng giữa biển người. Trong lúc nhất thời, mọi ánh mắt trong hoa viên đều ngơ ngác nhìn về phía Tào Tháo.

Tào Tháo lập tức ngây ngẩn cả người, đây là tiết tấu gì!

Ánh sáng đủ mọi màu sắc chiếu lên trên mặt của hắn, không nhìn ra sắc mặt của hắn lúc này.

Trong ánh mắt một số quan viên bên dưới mang theo một tia nghiền ngẫm cùng đùa cợt.

Trước kia quan vị cao nhất của Tào Tháo cũng chỉ là giáo úy bên trong điển quân của Tây Viên Bát Hiệu Úy, bây giờ hắn một bước lên trời, đứng hàng Chấp Kim Ngô, nắm giữ thủ hạ của Tây Viên Bát Hiệu Úy cùng gần tám vạn binh mã cung đình túc vệ.

Rất nhiều quan viên trong triều đình đã dâng tấu thư lên cho Lưu Biện rằng Chấp Kim Ngô không nên thống lĩnh binh quyền của Tây Viên Bát Hiệu Úy, để Tào Tháo giao ra binh quyền. Thế nhưng tiểu hoàng đế căn bản chưa từng để ý tới. Chẳng lẽ quốc sư đại nhân cố ý để cho Tào Tháo khó xử, trong lúc nhất thời nội tâm của mọi người đều nóng lên.

Dưới ánh mắt soi mói của tất cả mọi người, Tào Tháo bắt đầu có hành động, khá bình tĩnh tay trái thả đùi cừu nướng, tay phải buông rượu vang đỏ xuống, cầm lấy một chiếc khăn tay lau miệng, nghênh ngang đi lên.

Từ phương thức của yến hội là hắn có thể nhìn ra Chu Dương không phải là một người gò bó theo khuôn phép. Vả lại vừa rồi hắn còn an bài bọn người Tào Nhân tại Phiêu Kỵ doanh, nếu như đây là ân uy cùng thi, vậy thì quá vụng về rồi, Tào Tháo tất nhiên không tin.

Tiếp nhận microphone trong tay Tiểu Quế Tử, trong mắt hắn có một tia hiếu kỳ. Cực kỳ có cảm tình đọc diễn cảm một bài Kinh Thi « Hoàng Điểu ».

"Chim hoàng ly bay qua bay lại,

Đậu cùng nhau trên mấy cành gai.

Chết theo Tần Mục là ai ?

Tử Xa Yêm Tức, chàng trai nước Tần.

Yêm Tức này đem thân chôn sống,

Trong trăm người anh dũng trội cao,

Vừa kể bên huyệt bước vào.

Dáng người thiểu não, ưu sầu hoảng kinh.

Vút từng cao trời xanh kia hỡi!

Nỡ giết người hiền giỏi nước ta.

Nếu cùng chuộc được chàng ra,

Trăm thân đổi mạng, ai mà tiếc đâu! "

Theo nhạc đệm, hắn vậy mà hát lên rất có phong thái, sau đó có chút không nỡ đi xuống. Trong lòng hắn âm thầm hối hận, lúc ấy mình hẳn là phải đọc thi văn tự mình làm.

"Ba! Ba! Ba! ······ "

Chu Dương vỗ hai tay vào nhau phát ra tiếng vang vang dội, quả nhiên Tào Tháo không giống bình thường.

Hiện tại là Hán Mạt Tam Quốc, thời đại cấp bậc sâm nghiêm, diễn viên chính là nhân vật quần chúng dưới tầng chót nhất của xã hội.

Mặc dù trên một số yến hội, giữa bằng hữu với nhau ngẫu nhiên cũng sẽ biểu diễn thơ ca. Nhưng nói không dễ nghe, vừa rồi để Tào Tháo đọc diễn cảm Kinh Thi ở trước công chúng, mang theo chút tính chất nhục nhã.

May mắn Bulma an bài người đầu tiên chính là Tào Tháo, đổi lại là người khác, sợ rằng sẽ trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi.

Mặc dù đám người không biết Chu Dương vỗ tay có hàm nghĩa gì, nhưng mà trông thấy Bulma cùng Oolong sau lưng Chu Dương cũng vỗ tay lên, bọn hắn đều nhao nhao bắt chước, một hồi lâu tiếng vỗ tay mới bình ổn lại.

"Hiện tại cho mời Tả Tướng quân, Lữ Bố Lữ đại nhân biểu hiện ra Phương Thiên Họa Kích vô địch của hắn cho mọi người xem."

Trên trán Tiểu Quế Tử đã tràn đầy mồ hôi , bất quá âm thanh cũng dần dần bình tĩnh lại.

Lữ Bố sinh hoạt tại biên cảnh Tịnh Châu, quanh năm giao chiến cùng Ô hoàn, Tiên Ti, tự nhiên lây nhiễm một số tập tục của bọn hắn. Đối với việc biểu diễn Phương Thiên Họa Kích trước mặt mọi người, hắn cũng không bài xích.

Chỉ thấy dưới đài, Lữ Bố cực kỳ hào sảng cầm trong tay một ly rượu đế uống một ngụm.

Hai chân đạp trên mặt đất một cái, mặt đất dưới chân vậy mà hơi hơi lõm xuống, mượn nhờ lực bắn ngược lại. Cả người Lữ Bố giống như chim đằng không bay lên, nhảy xa ba trượng, vững vàng đáp trên đài cao.

"Cha giỏi nhất!"

Một tiếng nói thanh thúy vang lên, không biết từ lúc nào dưới hành lang hoa viên đã có một dãy thiếu nữ xinh đẹp đang đứng, trong đó một thiếu nữ dáng người cao gầy, diện mạo anh khí đang nhảy múa vui vẻ nhất, chính là con gái của Lữ Bố, Lữ Khuê Linh.

Chu Dương nhìn thấy lực lượng Lữ Bố bộc phát ra cũng cảm thấy rất giật mình. Hắn dựa vào uy lực Cửu Dương Chân Kinh cũng có thể tuỳ tiện làm được, thế nhưng Lữ Bố đây chỉ là thuần túy dựa vào lực lượng nhục thân.

Cái nhảy này của hắn không hề chạy lấy đà, chỉ bằng vào lực bộc phát trong nháy mắt đã bay vùn vụt tám chín mét, độ cao kinh người đạt tới hai, ba mét.

Hắn còn là người sao?

Biên dịch: Jo

22

2

6 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.