Chương 14
Mua Nhà
Phi phàm tập đoàn là tập đoàn bất động sản lớn thứ nhất Thành phố Hoài An, là một công ty có giá trị mấy chục tỷ đô, công ty chuyên buôn bán sản nghiệp cư xá cao cấp.
Chu Dương coi trọng một chỗ cư xá cao cấp nằm tại vùng Thanh Hà, ước chừng hơn một giờ đi xe mới đi đến Minh Nhã Cư Xá.
Trung tâm buôn bán cư xá cao cấp khác với những tòa nhà phổ thông, trên cơ bản không có người nào. Bởi vì người có khả năng mua cư xá cao cấp đều không mất mặt tự mình đến trung tâm mua nhà, đại đa số đều điện thoại đặt trước.
Chu Dương tiến vào trung tâm tiêu thụ khiến cho ánh mắt nhân viên trong công ty tập trung lại trên người hắn, quả là một nam tử oai hùng anh tuấn.
Bởi vì tu luyện, thoạt nhìn tinh khí thần của Chu Dương tốt hơn thường nhân rất nhiều. Cho dù trên người hắn ăn mặc bình thường, thế nhưng người tài giỏi trong lĩnh vực bất động sản đều có ánh mắt như lửa, từ khí chất trên người đã có thể đánh giá được người trước mắt tuyệt đối là không phải phàm nhân.
"Hoan nghênh tiên sinh quang lâm, tiên sinh ngươi là Chu Dương đến xem phòng ······?"
Một nữ hài tướng mạo thanh thuần, người mặc một bộ sườn xám màu xanh nhạt, tiến lên chào đón. Sau khi trông thấy Chu Dương, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
"Vương Dĩnh, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Ta nhớ là ngươi học tài chính quản lý tại đại học Hoa Hạ a."
Chu Dương cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được đồng học thời cấp ba của mình. Năm đó khi còn học cao trung, Vương Dĩnh chính là hoa khôi lớp, Chu Dương hắn tất nhiên cũng là người hâm mộ.
Về sau, sau khi thi đại học, Chu Dương biết được Vương Dĩnh thi đậu đại học Hoa Hạ, học phủ cao nhất toàn bộ Hoa Hạ. Lấy trình độ học vấn của nàng hẳn là phải làm ở những công ty nổi tiếng thế giới mới đúng, tại sao lại làm nhân viên bán hàng ở chỗ này?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Dĩnh mỉm cười, lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu, nói:
"Ta thích làm việc ở chỗ này."
Nói là vậy, nhưng mà Chu Dương vẫn nhìn được vẻ cay đắng lóe lên trong mắt nàng.
"Ngươi muốn tới nơi này mua nhà, thật là nhìn không ra a?"
Đôi mắt to của Vương Dĩnh đánh giá Chu Dương, giống như muốn nhìn thấu hắn.
Nơi này là cư xá cao cấp, mỗi một căn biệt thự ít nhất cũng có 3,4 triệu tệ. Đồng học của mình đây chẳng qua mới tốt nghiệp được nửa năm mà thôi.
Trong nhận thức của nàng, Chu Dương chỉ là một cô nhi mà không phải phú nhị đại, mới nửa năm ra trường đã có thể mua biệt thự?
"Ta đã chọn được phòng rồi, ngươi đi gọi quản lý của các ngươi tới, ta muốn làm một vài thủ tục."
Chu Dương cười khổ nói, nếu để cho Vương Dĩnh biết hắn không phải là mua một bộ, mà là mua lại trọn vẹn cư xá này, không biết nàng sẽ kinh ngạc thành bộ dáng gì?
"Hừ, quỷ hẹp hòi."
Vương Dĩnh hừ nhẹ một cái, chân ngọc bước nhẹ nhàng về phía hậu trường, lưu lại cho Chu Dương một bối cảnh mỹ lệ, sườn xám ôm trọn khỏa mông nhỏ tròn trịa, cực kì mê người.
Chu Dương tùy ý nhìn một chút trong đại sảnh, rất nhanh đã có mấy nữ nhân viên mậu dịch nhao nhao xúm lại, líu ríu hàn huyên cùng Chu Dương khiến hắn im lặng. Đều đã chuẩn bị trang bức một phen, tại sao không ai đến tìm vả mặt?
Chỉ chốc lát sau, một thiếu phụ xinh đẹp chừng ba mươi tuổi đi tới.
"Triệu tĩnh, tổng thanh tra tiêu thụ."
Triệu tĩnh không để ý đến Chu Dương đang dò xét, duỗi ra ngọc thủ thon dài trơn mềm. Trong nội tâm lại âm thầm nói, chỉ là mua một căn biệt thự, còn phải để lão nương tự thân xuất mã, chẳng lẽ hắn muốn tán tỉnh ta hay sao?
"Chu Dương."
Chu Dương vươn tay ra nắm lấy tay Triệu tĩnh, cảm thấy lạnh buốt mềm mại, nhưng rất nhanh hắn đã buông ra.
•Phòng tiếp tân.
"Ta muốn mua lại khu cư xá này."
Chu Dương mở miệng nói.
Trong phòng mở điều hoà không khí, mười phần mát mẻ. Triệu tĩnh mặc trang phục nghề nghiệp màu đen, dưới váy ngắn màu đen lộ ra đôi tất chân màu trắng bao quanh cặp đùi đẹp, khiến cho thân hình lồi lõm xinh đẹp của nàng hiện ra vô cùng tinh tế, đây chính là một vưu vật của trời đất.
Hiển nhiên Triệu Tĩnh đã quen thuộc với ánh mắt nam nhân như vậy, cũng không thèm để ý. Nàng còn cố ý ưỡn eo một chút, cười nói:
"Ngươi yên tâm, mỗi một căn biệt thự nơi này của chúng ta đều là đỉnh tiêm, lát nữa ta để Vương Dĩnh đi xem cùng ngươi một chút, lựa chọn một căn thích hợp, cho ngươi một ưu đãi giảm giá 10%."
"Đợi một chút, ta muốn mua lại toàn bộ cư xá, không phải một căn."
Chu Dương gằn từng chữ nói ra.
"Chu tiên sinh, ngươi ······ ngươi nói cái gì?"
Cái miệng nhỏ nhắn của Triệu tĩnh khẽ nhếch lên, đôi mắt ngập nước mở to, giật mình nhìn Chu Dương.
"Ta nói, ta muốn mua lại toàn bộ cư xá này."
"Chu tiên sinh, không phải ngài đang nói đùa sao?"
Miệng của triệu tĩnh đã không ngậm lại được.
"Đúng vậy, hiện tại đi làm thủ tục.
Tại thời điểm Chu Dương trả tiền, toàn bộ trung tâm tiêu thụ đều đã bị kinh động, trung tâm tiêu thụ của bọn hắn mới được xây dựng không đến một tuần. Không ai nghĩ tới, hôm nay lại có một thổ hào duy nhất muốn một lần mua toàn bộ cư xá, đây không phải là một căn, mà là toàn bộ cư xá cao cấp giá trị gần mười ức tệ.
Tổng giám đốc tiêu thụ của trụ sở Phi phàm tập đoàn cũng tự mình tới, chẳng những cho Chu Dương một giá ưu đãi còn 80%, còn thăng chức cho Vương Dĩnh lên làm trưởng phòng, ban thưởng một trăm vạn tệ, cho phép nàng nghỉ ngơi mười ngày.
Những nữ đồng sự kia của Vương Dĩnh hận không thể lấy thân thay thế.
Sau khi tiến hành xử lý thủ tục một phen, Chu Dương mời Vương Dĩnh ra ngoài ăn cơm. Hai người lẳng lặng đi ra khỏi trung tâm tiêu thụ.
"Ngươi thật phát tài rồi!"
Một hồi thật lâu, Vương Dĩnh mới cất giọng khô khan nói ra một câu.
Chu Dương nhẹ gật đầu, hai người trên đường đi hàn huyên trò chuyện thời điểm còn học cao trung, lại nói một chút sự tình đại học. Có lẽ là vì thật lâu chưa gặp mặt, hoặc là hai người đều không có việc bận, cho nên một đường vừa đi vừa nghỉ, cứ bước chậm như vậy hàn huyên tới nửa giờ.
Sau khi ăn xong cơm tại một nhà hàng, hai người mới tự mình rời đi.
Sau khi tách ra khỏi Vương Dĩnh, Chu Dương đi vào một cửa hàng 4-S, dự định mua một chiếc xe thay cho đi bộ.
Chu Dương vừa vào cửa, một đám nhân viên bán hàng lập tức xông tới.
"Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn mua loại xe nào?"
"Tiên sinh, xin hỏi có phải ngài nhìn trúng chiếc xe to không?"
"Tiên sinh, bên này có siêu xe kiểu mới nhất, ngươi có thể đến xem thử?"
······
"Đây là có chuyện gì?"
Vẻ mặt Chu Dương phát mộng, tiết tấu này hơi không đúng rồi, tại sao lại không có sự tình trang bức vả mặt?
"Chào tiên sinh, bỉ nhân là Tôn Thăng, quản lý nơi này. Ngươi cần gì, chúng ta nhất định sẽ tận tuỵ phục vụ ngươi."
Chỉ trong chốc lát, ngay cả quản lý cửa hàng 4S cũng vội vã chạy tới.
Không đúng, tình tiết này có chút lệch khỏi quỹ đạo vốn có!
Từ lúc nào thái độ phục vụ của Hoa Hạ lại tận tâm tận lực như thế rồi?
Không phải trước sẽ bị nhân viên tiêu thụ khinh bỉ, sau đó là những bạn bè, đồng nghiệp cũ đến vả mặt. Cuối cùng chuyển bại thành thắng, thành công trang bức một phen sao?
"Có chuyện gì mà mình không biết sao?"
Vẻ mặt Chu Dương vô cùng nghi hoặc.
Biên dịch: Jo
59
2
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
