TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14: Lột mặt nạ y ra

Hoa Đăng tức đến mức muốn cắn y, cái người này không mở miệng thì như hũ nút, vừa mở miệng lại khiến người ta muốn đấm cho một trận.

Đúng lúc nàng tức giận chuẩn bị cãi lại, đột nhiên phát hiện một chuyện càng không thể tiếp nhận.

Vừa rồi, để tránh tiếp xúc với nàng, Thẩm Trú thậm chí đã thiết lập một lớp linh lực bao quanh, cách ly hoàn toàn thân thể nàng, hai người thực chất chẳng chạm vào nhau chút nào.

Huynh bị bệnh ngoài da, bị người ta chạm vào sẽ chết sao!

Sống mấy chục năm, cho tới bây giờ chỉ có người khác cố ý tiếp cận bị nàng đuổi đi, ghét bỏ như thế này quả là lần đầu tiên.

Hoa Đăng tức đến phì cười, nhất thời không biết xuất phát từ lửa giận, hay là lòng hiếu kỳ quấy phá, bỗng đưa tay giật chiếc mặt nạ của Thẩm Trú.

Nàng muốn xem rốt cuộc dưới lớp mặt nạ này là người hay quỷ.

---

Thẩm Trú trong nguyên tác chưa bao giờ tháo mặt nạ xuống, điều này dẫn đến Hoa Đăng vẫn hoài nghi vẻ ngoài của y có khuyết điểm gì, ví dụ như vết bớt hoặc vết bỏng.

Nghĩ đến đây, Hoa Đăng không khỏi lộ vẻ hối hận.

Nàng không muốn tổn thương lòng tự trọng của Thẩm Trú, càng không muốn phá hỏng quan hệ hợp tác giữa hai người.

Cũng may lo lắng đều là dư thừa, khi nàng run rẩy ngước mắt lên, phát hiện Thẩm Trú thậm chí chẳng buồn giơ tay ngăn cản.

Y đối xử với khuôn mặt mình thờ ơ như đối với thi thể do chính tay y gϊếŧ, mặc kệ người khác ngắm nghía.

Hoa Đăng chớp mắt, hai mắt chậm rãi tập trung, rồi đột nhiên đồng tử co rút lại khi thấy rõ khuôn mặt y, đến hơi thở cũng tạm ngừng.

Trước đó, nàng không chỉ tưởng tượng Thẩm Trú xấu xí, mà còn nghĩ y có thể rất đẹp trai. Nhưng giờ đây, nàng phát hiện ngay cả hình dung đẹp nhất của mình cũng không bằng một phần sự thật trước mắt.

Trong xe ngựa yên tĩnh không một tiếng động, ánh đèn vàng ấm trên đỉnh đầu làm nổi bật khuôn mặt lãnh đạm của nam nhân.

Có lẽ do nhập đạo sớm, dung mạo của y so với tuổi tác lại có phần non nớt hơn, trông như mới hơn hai mươi, hoặc chưa đến hai mươi, pha trộn giữa khí chất của một nam tử trưởng thành và thiếu niên.

Đường nét khuôn mặt thanh thoát, đường viền gương mặt thanh tú nhưng ngũ quan lại hoàn toàn tương phản, sắc bén mà thâm thúy, toát lên khí chất ngạo nghễ.

Môi màu hồng nhạt, mũi cao thẳng, sống mũi có chút gồ lên nhẹ khiến người ta khó quên.

Từng đường nét đều vô cùng đẹp đẽ.

Nhất là cặp mắt kia, mất đi mặt nạ che giấu, hoàn toàn lộ ra.

Hoa Đăng chưa từng thấy đôi mắt như thế, tựa như nét kiếm phá tan lớp mực đen, hình dáng tuyệt đẹp khiến nàng nhớ tới linh vũ của huyền điểu, đuôi mắt hơi cong lên, con ngươi đen như mực.

Nhưng chính con ngươi ấy lại ẩn chứa ánh nhìn lạnh lẽo như đầm nước sâu, lạnh lẽo, xơ xác.

Bị y lặng lẽ nhìn chằm chằm một lúc, Hoa Đăng lập tức cảm thấy khó thở, cả người đều bao phủ cảm giác áp bách khó có thể nói thành lời.

Nàng ngoan ngoãn dâng chiếc mặt nạ lên bằng hai tay, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra: “Xin lỗi, huynh cứ đeo tiếp đi, ta chỉ là ngứa tay thôi.”

Thẩm Trú thản nhiên đeo lại mặt nạ.

Loại phản ứng này y đã thấy quá nhiều.

Đại khái là bộ dạng xấu xí, cho nên mỗi người thấy y, đều là dáng vẻ như nhìn thấy hồng thủy mãnh thú.

3

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.