TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Lửa giận Trần Vũ

Trên con đường nhựa rộng lớn, những chiếc xe hơi, xe tải, xe máy có thể thấy những chiếc xe hàng hiệu trị giá hàng trăm hàng tỷ đồng.

Cũng có những chiếc xe rẻ tiền cũ kỹ, nhưng mà bọn chúng bây giờ đều có một số phận, bị con người vứt bỏ sau đó hư hỏng nằm la liệt trên đường. Những dãy nhà hàng, khác sạn, quán cafe hai bên đường thì đổ nát do bị xe va chạm vào, có những ngôi nhà thì bị cháy rụi do nhiều lý do, đầy rẫy thây ma đi lang thang trên đường không mục đích.

Có thể nói tận thế ập đến, thây ma xuất hiện đã khiến cho con đường này từng là nơi con người sinh sống và buôn bán bị hủy diệt, và những nơi khác hoặc toàn cầu đều gặp tình cảnh giống như vậy.

Bất quá trên con đường chết chóc này, có hai người đang tay dắt tay nhau đi trên đường. Nam anh tú, nữ mỹ miều nếu như tận thế không đến thì người nhìn vào sẽ nói bọn họ là một cặp tình nhân hạnh phúc, nhưng mà thời thế thay đổi, bây giờ còn người sống nhìn thì sẽ chửi rầm lên, mắng chửi hai người là lũ điên chán sống.

Đáng tiếc nơi này đã không còn ai sinh sống để nhìn, hoặc còn người nhưng lại đang trốn trong nhà không dám ra ngoài chờ đợi nhà nước cứu trợ.

Chào đón hai người họ là một đám thây ma gần một trăm con, bọn chúng khi nhìn thấy hai người sống đến đưa đồ ăn, hưng phấn gào gú há miệng lao đến.

Hai người này không phải ai xa lạ, chính là Trần Vũ và Giang Linh bọn họ đang trên đường thỉnh kinh, khụ khụ nhầm tìm kiếm siêu thị tìm kiếm lương thực thực phẩm.

" Nhiều thây ma quá, có gần một trăm con chúng ta giải quyết được không a." Giang Linh vừa nói vừa ngón tay điếm số lượng thây ma.

" Bốp." Trần Vũ tét lên mông Giang Linh một cái, làm cho bờ mông đẩy đà gợn sóng.

" A." Giang Linh giật mình đỏ mặt, sau đó nghiến răng nghiến lợi nhìn Trần Vũ, bàn tay năm ngón đưa ra nhanh như chớp bắt lấy cái hông của cậu.

" Ây da, đau đau xin lỗi anh nhịn không được, ui ui em định ngắt chết chồng em sao." Bị cô nàng này ngắt hông thì chả dễ chịu chút nào, nên nhớ Trần Vũ dị năng chỉ là niệm lực cùng với băng khống. Làm sao chống lại được dị năng thú hoá cấp F đỉnh phong lực lượng.

Đúng vậy sau khi kết thúc trận chiến với cự lực thây ma, Giang Linh phục dụng nguyên thạch ngụy cấp E đã lấp đầy hai phần ba dị điểm đó là do Trần Vũ đặt tên, dị là dị năng điểm là nơi mà quả cầu dị năng đặt.

Tại sao đặt tên như vậy, vì nơi quả cầu dị năng mỗi người nằm ở chỗ khác nhau, dị năng cầu của Giang Linh nằm ở giữ ngực. Niệm lực và băng khống của Trần Vũ chia ra nằm ở phần đầu chứa niệm lực, còn băng nguyên tố nằm ở phần bụng dưới hoặc người trong tu chân gọi là đan điền.

Quay lại câu vừa rồi khi Giang Linh lấp đầy hai phần ba dị điểm, sau đó tiếp tục sử dụng thêm năm viên nguyên thạch mới có thể lắp đầy, bây giờ nàng chỉ cần dùng thêm một viên nguyên thạch cấp E thì dị điểm của cô sẽ thăng cấp lên cấp E.

Trần Vũ trong lúc rãnh rỗi cũng đã dùng nguyên thạch kéo băng khống lên cấp F đỉnh phong, nhưng mà cậu cũng chả chịu nổi tuyệt kỹ ngắt hông di chuyền của phụ nữ của cô, nóc nhà này khó lật.

Quay lại hiện tại, sau khi dính tuyệt kỹ của Giang Linh mặt của Trần Vũ nhăn như đít khỉ xin tha liên tục, Giang Linh thấy thế bật cười buôn tha cái hông vô tội của cậu.

" Vừa rồi là do anh thấy em quá đẹp nên không kìm được, lần sau không dám tái phạm nữa." Thấy Giang Linh buôn ra, cậu thở dài một cái sau đó kéo nàng ôm lấy.

" Hừ lần sau ngoài đường còn dám làm như vậy nữa thì đừng có leo lên giường lão nương." Giang Linh giả vờ hờn dỗi nói, nhưng mà cô thật sự cũng là ngại ngùng sợ bị người khác nhìn thấy thì không tốt, nếu như ở nơi không người Trần Vũ muốn làm gì cũng được, nhưng mà ở nơi công cộng thì mặt mày của cô không dày đến vậy.

Trần Vũ ghé vào tai thì thầm nói." Như vậy khi không ở trên đường thì muốn vỗ bao nhiêu cũng được sao."

Giang Linh giương mặt đỏ bừng, trừng mắt cậu một cái sau đó thì thầm trả lời." Ân." Tiếng nói như muỗi kêu, Trần Vũ nghe thấy nhưng giả ngu hỏi tiếp.

" Anh chưa nghe rõ lắm, em có thể nói lại sao?."

Giang Linh mặt càng đỏ hơn, nhưng cô không nói chỉ nhẹ gật đầu, thấy vậy Trần Vũ nở nụ cười tà ác, đợi cô không đề phòng cậu nhanh chóng xâm chiếm cái miệng anh đào xinh xắn của nàng.

Bị tập kích bất ngờ Giang Linh chỉ kịp rên lên một tiếng, sau đó là tiếng ư ư trong miệng khi cái lưỡi của mình bị Trần Vũ chiếm giữ.

Gào gừ, nói thì chậm rãi nhưng khi Trần Vũ cùng Giang Linh đùa giỡn sau đó âu yếm nhau, những con thây ma từ xa đang lao tới phát ra âm thanh gầm gừ, cảm thấy bọn chúng bị hai con người yếu đuối khinh thường. Hoặc là tức giận do bọn họ phát cơm chó cho thây ma, bọn chúng lao đến để đòi quyền thây ma cũng muốn có người yêu.

Nhưng thây ma thì không đẹp trai, tóc không vuốt keo nên không được phát người yêu, mà được Trần Vũ phát cho một đợt đi tham quan kỷ băng hà.

Từ dưới chân Trần Vũ lan tràn ra một lớp băng, sau đó lao đến trước mặt những thây ma đang lao đến đòi quyền. Những con đi đầu bị đóng thành những bức tượng băng, những thây ma phía sau thấy vậy nhưng vì quyền muốn có người yêu nên tiếp tục lao đến, bọn chúng dẫm đạp lên những thây ma phía trước làm cho bọn chúng vỡ vụn ra thành từng mảnh.

Phía Trần Vũ hai người vẫn đang môi chạm môi lưỡi quấn lưỡi, trao nhau nước bọt ngọt ngào của mình cho đối phương. Giang Linh hai tay ôm vào phần eo cứng rắn của Trần Vũ, còn Trần Vũ bàn tay dời xuống xoa bóp cặp mông căng đầy của cô.

Cả hai hôn nhau quên trời quên đất, mặc kệ đám thây ma kêu gào đòi quyền được yêu qua một bên.

Cảm thấy sắp hết thở được, cả hai tách ra khỏi nhau khoé miệng cả hai kéo dài ra một sợi tơ trắng bạc.

Trần Vũ vỗ vỗ bờ mông của Giang Linh nói." Những thây ma này quá yếu, chúng ta mau chóng giải quyết rồi rời đi ở đây thôi."

" Oke." Giang Linh thủ thế sẵn sàng sau đó phụ thể lao vào thảm sát bầy thây ma.

Thu hồi băng nguyên tố, Trần Vũ đem ba thanh phi đao ra cũng lao vào nhập cuộc vui.

Một tiếng trôi qua gần một trăm con thây ma đòi quyền đã bị diệt vong, trong lúc đó cũng có thêm những thây ma nghe tiếng tiến đến, nhưng cũng chỉ gia tăng nguyên thạch cho cả hai.

Vì sau lại gom nhiều nguyên thạch cấp F để làm gì, nếu thăng cấp dị năng cần thiết dùng nguyên thạch cấp cao hơn thì có nhiều nguyên thạch cấp thấp thì chả phải là vô nghĩa. Không không không, sai lầm nguyên thạch có nhiều chức năng hơn mọi người tưởng, những công nghệ trong bí cảnh, những trận pháp đều cần nguyên thạch bọn chúng chỉ cần nguyên thạch cấp thấp gia trì là đầy đủ, còn nguyên thạch cấp cao ai ngu đem bỏ vô đó sài để lên cấp hay trao đổi không ngon hơn sao.

" Phù tổng cộng 112 viên nguyên thạch, cộng với nguyên thạch chúng ta còn lại thì có hơn 341 nguyên thạch cấp F." Trần Vũ kiểm kê nguyên thạch nói với Giang Linh, sau đó mở lập phương giới ra ném tất cả đi vào.

" Tại sao lại thu thập nhiều nguyên thạch cấp F như vậy, chúng ta đều không thể sử dụng thăng cấp nữa sao." Giang Linh thấy cậu gom nhiều vậy liền hỏi.

" Nguyên thạch vẫn còn khá nhiều công dụng mà chúng ta bây giờ chưa thể nào biết hết được, giống như súng năng lượng của em nó sử dụng nguyên thạch làm đạn, thì không phải nói có thể sử dụng lên những máy móc khác sao." Trần Vũ trả lời.

" A nhưng máy móc chúng ta sài chạy bằng điện nha, súng của anh chưa chắc gì người khác đã có được đâu." Giang Linh bĩu môi nói.

Trần Vũ cười hai tiếng sau đó đáp." Không cần phải lo nghĩ, sau này khi thời cơ đến em sẽ hiểu được nguyên thạch sẽ quan trọng đến mức nào."

" Đi thôi siêu thị còn đang đợi chúng ta đến lấy đồ đâu." Trần Vũ nhìn sắc trời sau đó nói.

Sau đó hai người tiếp tục lên đường, đi tầm cỡ ba mươi phút cả hai thấy đằng xa là một cái siêu thị, đây chính là cái siêu thị mà mấy tên côn đồ tiến vào tránh nạn.

Cái siêu thị này thiết kế có hai tầng, phía dưới đã bị cửa kéo chặn lại, bên trên thì được lắp cửa kính trong suốt, bên trên có thể thấy được bốn thân ảnh đang nhìn về phía Trần Vũ cùng Giang Linh.

" Đại ca đằng kia có hai người đang tiến đến, hình như là một cặp tình nhân." Một tên mập mạp, trên tay cầm một cái đùi gà vừa gặp ăn vừa nói.

Tên mặt sẹo đại ca nghe vậy bước đến, giật ống nhòm trên tay tên mập mạp, rồi quan sát hai người bọn họ.

" Hắc hắc đại ca, cô gái kia thật là đẹp a chúng ta có nên." Một tên khác trong nhóm bước lại nói, hai tay xoa xoa vào nhau hèn mọn nói.

" Thế nào, Hạ Trung hai đứa nhân viên vừa rồi ngươi chơi không đã sao." Tên mặt sẹo đại ca nói.

Nghe vậy tên Hạ Trung rút cổ lại, sau đó hắn lại nói." Không không cô nàng này phải cho đại ca hưởng thụ, bọn em làm sao có cơ hội đó."

Một kẻ khác bước đến, hắn là Hạ Bân là một trong hai kẻ nổ súng lúc trước." Đại ca đợi bọn chúng đến rồi bắt lại sao."

Tên đại ca nghe vậy nở nụ cười tàn nhẫn nói." Làm như vậy thì dễ dàng cho tên bạn trai của cô nàng quá, dụ dỗ bọn chúng vào trong sau đó áp chế tên bạn trai lại, sau đó chúng ta thay phiên đ- bạn gái hắn trước mặt hắn ha ha ha."

Mấy kẻ còn lại nghe vậy cũng nở ra nụ cười , một lúc sau Trần Vũ cùng Giang Linh đã tiến đến trước cửa siêu thị.

Trần Vũ nhìn cửa siêu thị bị đóng lại, nhíu mày định bước đến mở cửa, thì bất ngờ cảnh cửa tự động mở ra. Bốn tên trung niên có những hình dạng khác nhau bước ra.

Tên mặt sẹo đại ca bước ra nói." Xin chào tôi là Cường Sẹo, hắn là Hạ Bân, Hắn là Hạ Trung, còn tên này là Béo cậu cứ gọi hắn là béo được rồi. Tôi nhìn hai người tiến đến siêu thị chắc là tìm kiếm lương thực đúng không."

Trần Vũ nhếch mép cười nói." Đúng vậy."

Thấy cậu trả lời như vậy Cường Sẹo nóng giận nhưng hắn lại nở ra nụ cười còn xấu hơn cá sấu nói." Là như vậy bọn tôi cũng đang tránh nạn ở đây đợi chính phủ cứu trợ, thấy hai người cũng là người không có chỗ ở nếu không ngại có thể tiến vào trong tránh nạn cùng chúng tôi."

" Đúng vậy a bên ngoài có nhiều thây ma rất nguy hiểm a."

" Đúng đúng, huynh đệ mau dẫn bạn gái cậu vào trong tránh nạn a tôi thấy cô ấy đi đường mệt mỏi rồi đấy."

Mấy tên đàn em phụ hoạ nói, nhưng mà cặp mắt bọn chúng liếc qua nhìn chằm chằm Giang Linh, ánh mắt dâm tà của bọn chúng như muốn thôn phệ nàng vào trong địa ngục tàn khóc.

Những ánh mắt này làm sao tránh thoát được tinh thần lực của Trần Vũ, cậu còn thấy được tên Cường Sẹo này ánh mắt của hắn còn âm hiểm hơn bọn đàn em.

Phát động mắt quét chỉ số của mấy tên côn đồ đều xuất hiện trước mặt Trần Vũ, tất cả đều bị định là rác rưởi, nhưng mà tên Cường Sẹo lại khác.

Đing

Dị năng giả: Cường Sẹo.

38 tuổi.

Sức mạnh: bậc F

Tốc độ: bậc F

Thể Lực: bậc F

Tinh thần lực: bậc F

-Dị năng:.[ Cường hoá tay phải bậc F, dị năng tiềm lực phát triển đến cấp C.]

- kỹ năng:.[ Cường hóa tay phải cứng như đá , sức mạnh của cánh tay sẽ tăng lên trên diện rộng ]

Trần Vũ bất ngờ không ngờ lại gặp một dị năng giả khác ở đây, bất quá cũng chỉ là một loại rác rưởi mà thôi, nếu tiềm năng có cấp A hay S thì cậu sẽ chấn kinh một chút, bây giờ Trần Vũ hiểu tại sao ở đây lại không có một con thây ma nào loanh quanh trước cửa rồi.

" Được thôi chúng ta vào." Trần Vũ nắm tay Giang Linh, nhưng mà bị nàng kéo lại. Khi nhìn vẻ mặt lo lắng của cô, Trần Vũ cho cô ánh mắt an tâm.

Sau đó cậu cùng Giang Linh bước vào trong, khi bước vào siêu thị tinh thần lực của Trần Vũ toả ra quan sát. Nhưng mà khi phát hiện một thứ, lửa giận của Trần Vũ bốc cháy lên.

Trần Vũ biết khi vào trong đây, bọn này sẽ động thủ với cậu cùng Giang Linh nhưng cậu cũng chả sợ, vì lũ yếu gà này một mình Giang Linh cũng chả đủ chơi đùa. Nhưng do chưa giết người lần nào trước đây cậu còn sống trong thế giới tính mạng con người là trên hết, những kẻ ác ôn cũng phải do pháp luật trừng trị.

Cậu chỉ định cắt đứt tứ chi cả đám sau đó để bọn chúng tự sinh tự diệt, nhưng mà bây giờ chó má đạo đức lửa giận của Trần Vũ khiến cậu rung người lên. Giang Linh đứng kế bên thấy vậy quan tâm hỏi.

Nhưng mà một tiếng nói cắt đứt lời nàng." Ha ha, hai kẻ ngu cha mẹ chúng mày không được theo người lạ vào nhà à."

" Ha ha ha, em gái thằng bạn trai của em nhìn gầy gò như vậy, chắc không thỏa mãn được em đâu tới đây côn thịt của anh sẽ thỏa mãn em."

" Thằng nhóc mau cút qua chỗ khác, bạn gái của mày để bọn tao chơi một đêm, nếu vui vẻ tao sẽ cho mày ăn tý đồ ăn thừa ha ha."

" Chúng mày nói nhiều quá trói thằng đó lại." Cường Sẹo ra lệnh.

" Ha ha để đại ca chơi trước sau đó đến chúng ta." Hạ Trung liếm liếm môi bước đến.

" nếu chơi lỗ đít cùng lỗ l_n cùng lúc không biết em gái có chịu nổi không."

Hạ Bân cùng Béo hung thần áp sát bước đến, Giang Linh đứng kế bên cậu cô rất tức giận khi nghe lời nói bẩn thỉu của bọn chúng, cô rất muốn lao lên cho mỗi tên một trảo. Nhưng mà không thấy Trần Vũ chỉ thị nên cô không hạ thủ.

Ba tên côn đồ bước gần đến cười dâm tà, muốn bắt Trần Vũ lại nhưng mà, Trần Vũ bộc phát ra một khí thế lạnh lẽo lan tràn khắp siêu thị, nhiệt độ xung quanh dần hạ thấp xuống.

Hạ Bân, Hạ Trung, Béo bọn chúng nghĩ rằng sẽ bắt Trần Vũ lại dễ dàng sau đó hưởng thụ em gái xinh đẹp, nhưng mà bọn chúng hiện tại bị đông thành một cái tượng băng chỉ chừa lại phần đầu.

Tên đại ca đằng xa cũng bị khí thế của Trần Vũ trấn áp, trên người hắn đang kết thành những mảnh băng vụn.

" Chuyện này là sao." Cường Sẹo ánh mắt co lại nhìn ba tên đàn em, rồi nhìn Trần Vũ đang toả ra khí thế bức người.

" Đại...đại....đại...cứu..cứu..với...lạnh..quá."

Trần Vũ nhìn ba tên côn đồ sau đó nhàn nhạt nhìn tên Cường Sẹo nói." Yên tâm ta sẽ không giết bọn ngươi."

Nghe vậy ba tên côn đồ mừng rỡ, tên đại ca thì có chút khó hiểu, nhưng lời sau đó khiến cho ba tên côn đồ sợ hãi, còn tên đại ca thì biến sắc sau đó tức giận.

" Chúng mày sẽ sống không bằng chết."

Thả cho tác một tim và cho tác một bình luận đáng giá, như vậy tác sẽ có động lực viết tiếp.

Kết chương.

53

4

5 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.