TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22: Vào lúc quan trọng, anh lại chẳng giúp được gì

“Đừng nói!”

Tɧẩʍ ɖυy Từ sững người.

Lương Trĩ lắc đầu, hạ giọng nói: “Duy Từ, chuyện này anh không được nói cho Lâu Vấn Tân biết. Em thà chết cũng không muốn anh ta biết.”

Cảm xúc trong lòng Tɧẩʍ ɖυy Từ đan xen lẫn lộn: “Anh hiểu. Anh sẽ giữ bí mật cho em.”

Lương Trĩ nhớ ra phải hỏi mục đích chuyến đi này của Tɧẩʍ ɖυy Từ.

Tɧẩʍ ɖυy Từ nói: “Chỉ muốn đến xem em thế nào. Tuần này anh tới nước M giao lưu, nếu không đã đến sớm hơn rồi.”

Lương Trĩ nói: “Anh yên tâm, em không sao.”

“Sau này định làm thế nào?”

“Không biết, cứ đi từng bước một đã.”

“Vào lúc quan trọng, anh lại chẳng giúp được gì.”

Lương Trĩ lắc đầu: “Đừng nói chuyện này nữa. Chiều nay anh có việc gì không? Ở lại ăn tối đi.”

“Vừa mới về, phải đến bệnh viện xem sao.”

Nhà họ Thẩm kinh doanh một bệnh viện tư nhân, ba của Tɧẩʍ ɖυy Từ là viện trưởng trên danh nghĩa, người thực sự quản lý, nòng cốt kỹ thuật đều là Tɧẩʍ ɖυy Từ, việc nhiều, thời gian phải chia đôi ra dùng. Lương Trĩ hiểu, cũng không giữ anh ấy lại.

“Em bảo dì Lan pha cho anh một cốc cà phê, anh uống rồi hãy đi.”

“Thôi, xe đang đợi ở ngoài rồi. Khi nào rảnh anh sẽ đến tìm em ăn cơm.”

Hai người quan tâm thân thiết, không câu nệ hình thức, Lương Trĩ gật đầu, nói được.

Tɧẩʍ ɖυy Từ nhìn đồng hồ rồi xoay người đi ra ngoài.

Đến cửa, anh ấy lại dừng bước.

Hiên nhà trước cổng dinh thự nhà họ Lương rất rộng rãi, còn có một chiếc bình hoa cao ngang người, trồng một bụi hoa giấy màu tím đỏ. Dưới bóng hoa có một chiếc sofa mây, buổi tối gió lùa qua, rất mát mẻ.

Không ngờ, Lâu Vấn Tân đang ngồi vắt chéo chân trên đó, đeo một chiếc kính râm.

Lâu Vấn Tân cũng không đứng dậy, chỉ hơi ngẩng đầu liếc nhìn Tɧẩʍ ɖυy Từ. Tư thế này có chút kiêu ngạo, có chút coi thường người khác.

Tɧẩʍ ɖυy Từ nhíu mày nhưng anh ấy không phải người dễ dàng gây chuyện, vì vậy không nói gì, bước xuống bậc thang đi ra ngoài.

Cũng chính vào lúc này, Lương Trĩ mới phát hiện Lâu Vấn Tân ở bên ngoài, trong lòng giật mình, vội vàng hỏi: “Anh đến khi nào vậy?” Cô lo rằng anh nghe được nửa câu nói của Tɧẩʍ ɖυy Từ.

Lâu Vấn Tân tháo kính râm, đứng dậy đi vào nhà: “Đến không đúng lúc, làm phiền em và anh Thẩm ôn chuyện rồi.”

Lương Trĩ cau mày, hơi hất hàm: “Vậy sao anh không lên tiếng, không biết cái gì gọi là không nên nghe trộm chuyện người khác sao?”

Lâu Vấn Tân chỉ liếc nhìn cô một cái, như không muốn tranh luận với cô.

Bên kia, Emily đợi đã lâu, lúc này cười nói xen vào, hỏi Lương Trĩ có muốn thử những kiểu dáng khác không.

Câu nói này như nhắc nhở Lâu Vấn Tân, anh nhìn Lương Trĩ, hỏi: “Anh Thẩm có hài lòng với váy cưới của em không?”

Lương Trĩ hít sâu một hơi, giọng điệu mỉa mai này suýt chút nữa khiến cô không kìm nén được cơn giận: “Đương nhiên. Anh ấy rất hài lòng.” Cô nhìn Emily: “Không thử nữa, lấy bộ này, mọi người mang đi sửa lại kích thước đi.”

Lâu Vấn Tân lại nói: “Thử tiếp đi.”

Emily nhìn hai người, khó xử.

Lâu Vấn Tân lặp lại một lần nữa, quyết định chuyện này.

Ba người lại vào phòng khách, dì Lan dọn bát chè bánh lọt còn dang dở, thay bằng một bình nước đá.

Tay Lâu Vấn Tân chống lên tay vịn sofa uống nước, trong lúc Emily thao thao bất tuyệt, anh thỉnh thoảng ngẩng lên nhìn, tùy tiện chỉ trỏ: “Thử bộ này đi.”

Giọng điệu như đang xem thực đơn gọi món. Nếu không phải có việc nhờ vả, Lương Trĩ đã chẳng chịu đựng nổi cơn tức này.

Sáu năm trước, thông qua chú Cổ, Lâu Vấn Tân đến nhà họ Lương tìm việc. Lúc đó nhà họ Lương đang thiếu tài xế, bèn để cho Lâu Vấn Tân làm tạm. Khi đó, Lương Trĩ mười sáu tuổi, đang học ở trường nữ sinh St. George, tuy được nuông chiều nhưng không hề đỏng đảnh, bình thường cô không thích để xe nhà đưa đón, có lúc còn thích đi xe buýt cùng bạn học.

Nhưng từ khi Lâu Vấn Tân đến, cô đi đâu cũng gọi anh làm tài xế, không chỉ vậy, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng làm phiền anh. Đương nhiên là cô cố ý, vì Lâu Vấn Tân chỉ hơn cô ba tuổi, nhưng lại hành xử chín chắn, không để lộ cảm xúc, cô muốn thử xem chọc anh đến mức nào thì anh mới nổi giận.

2

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.