TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 73
Chương 73

Nhưng tất cả chỉ diễn ra trong thoáng chốc. Ngay khi An Như Ý còn chưa kịp ra tay lấn át, trái tim nàng ta khẽ rung lên một nhịp vì nam nhân bên cạnh đã nhấc chân bước đi. Hắn không hề để tâm đến ả hồ ly kia, lại càng không có ý định nghe nàng ta nói một lời nào.

Rõ ràng hắn đang thiên vị An Như Ý.

An Như Ý lập tức bật cười, khuôn mặt đỏ bừng vì sung sướиɠ rồi bước theo sau hắn.

“Điện hạ...”

“Điện hạ đến chỗ thϊếp thân dùng chén trà được không?”

Khi đi ngang qua Chi Chi, nàng ta cố ý liếc nàng một cái đầy ác ý.

Tất cả diễn ra như một giấc mộng, sự bối rối và bất lực nhanh chóng bị cuốn trôi, thay vào đó là những điều khác khó gọi tên.

Đợi đến khi Phó Thừa Lễ cùng đoàn người của An Như Ý đã đi xa một lúc lâu, Chi Chi mới dè dặt quay đầu nhìn lại. Khi xác định họ đã rời khỏi, nàng mới cùng Cẩm Nhi đứng dậy.

Chi Chi ngoảnh lại nhìn về hướng ấy thêm một lúc thật lâu, sau đó mới vội vã cùng cung nữ rời đi.

Vừa rồi nàng không dám trực tiếp tố cáo, chính là vì đã suy nghĩ thấu đáo.

Nàng biết rõ Phó Thừa Lễ sẽ không đứng về phía mình.

Nếu tùy tiện nói ra, e rằng kết cục lại càng tệ hại hơn.

Và sự thật đã chứng minh điều đó.

Phó Thừa Lễ quả nhiên sẽ không đứng ra chủ trì Công đạo cho nàng.

Hắn ghét nàng đến mức chẳng thèm che giấu.

Trái tim Chi Chi đập thình thịch không ngừng, suýt chút nữa đã bật khóc thành tiếng.

Đông cung này thật sự rất khó sống.

Nàng có một linh cảm vô cùng chẳng lành.

An Như Ý chắc chắn sẽ ngày càng quá quắt hơn với nàng.

Chuyện xảy ra hôm nay càng khiến An Như Ý tin chắc rằng Phó Thừa Lễ sẽ không bao giờ để tâm đến sống chết của nàng. Về sau, nàng ta còn không biết sẽ hành hạ, ức hϊếp nàng đến mức nào nữa.

Nàng chỉ là một Phụng nghi nhỏ bé, không nơi nương tựa, đã bị người ta xem là cái gai trong mắt, là cái dằm trong thịt, cuối cùng phải sống ra sao đây?

Chẳng mấy chốc, hoàng hôn buông xuống.

Chi Chi trong lòng nặng trĩu muộn phiền, bữa tối cũng chẳng ăn được bao nhiêu.

Khi màn đêm vừa phủ xuống, trong sân vang lên tiếng hai cung nữ thì thầm to nhỏ. Chi Chi đang mơ màng liền vô thức dựng tai lên lắng nghe. Lúc đầu nàng còn không để ý, nhưng rồi thoáng nghe thấy hình như họ đang nhắc đến mình, trong lòng lập tức căng thẳng.

Và khi nghe rõ, nàng liền hoảng hốt không thôi.

Chi Chi lập tức gọi người tới.

“Cái... cái gì mà ‘hình châm’?”

Hai cung nữ được gọi đến nhìn nhau, một lúc lâu không ai dám lên tiếng.

Chi Chi sốt ruột hỏi dồn: “Nói đi, rốt cuộc là có ý gì?”

Thêm một hồi im lặng trôi qua, cuối cùng một người trong số họ mới cúi đầu trả lời:

“Phụng nghi đừng vội, nô tỳ cũng chỉ là nghe nói lại thôi ạ.”

“Nghe nói gì? Là nghe ai nói?”

“Nô tỳ không rõ, cũng không biết hai cung nữ đó là người của cung nào. Chỉ nghe họ bảo vừa rồi ma ma Trần ở Lâm Hoa Cung đánh rơi một cây ‘hình châm’...”

“Cái... cái đó là có ý gì?”

Chi Chi hỏi, nhưng thực ra trong lòng đã sớm hiểu rõ.

Các nàng ấy đang nói rằng, ma ma Trần ở Lâm Hoa Cung vừa rồi đã lấy ra kim châm - đây chẳng phải là muốn tra hình sao? Lẽ nào lại là dùng với nàng, vị Phụng nghi nhỏ nhoi này?

Chi Chi từng là “ngựa gầy”, nàng hiểu quá rõ “hình châm” là thứ gì, hơn nữa còn tận mắt chứng kiến người khác bị dùng đến nó.

3

0

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.