TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Người đó khoảng ngoài hai mươi tuổi, dung mạo đoan trang quý phái, phong thái dịu dàng, có thể không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng vẫn rất tú lệ. Đặc biệt là khí chất thanh nhã, nhìn qua đã biết là người xuất thân từ thế gia quyền quý, hoàn toàn khác biệt với kẻ lang bạt đầu đường xó chợ như nàng.

Ánh mắt của Thái tử phi không chỉ dừng lại trên mình nàng, Chi Chi còn liếc thấy An Lương đệ ngồi bên trái.

An Lương đệ này trông khoảng mười bảy mười tám tuổi, so với Thái tử phi thì nhan sắc vượt trội hơn hẳn, có thể nói là mỹ mạo xuất chúng, xứng danh tuyệt sắc.

Mấy ngày trước khi học lễ nghi, bà mụ đã từng nhấn mạnh về vị An Lương đệ này.

Nàng ta xuất thân cao quý, huynh trưởng là đại tướng quân từng lập Công cho Thái tử, bản thân lại là hồng nhân được Thái tử vô cùng sủng ái trong Đông cung.

Mấy người ngồi phía sau Thái tử phi, Chi Chi không nhìn rõ từng gương mặt, nhưng dựa vào trí nhớ cùng vài lần lén quan sát lúc mới vào điện, nàng cũng đã nhận ra từng người.

Từ Lương viện, Lý Thừa huy, Tần Chiêu huấn và Ngô Phụng nghi – ai nấy đều sở hữu nhan sắc nổi bật.

Ngoại trừ Ngô Phụng nghi và Tần Chiêu huấn có xuất thân khiêm tốn, địa vị dường như không hơn gì ba người nàng, thì hai người còn lại đều là tiểu thư của các gia tộc danh giá, xuất thân từ gia đình quan lại quyền thế.

Chi Chi vẫn giữ tư thế hơi cúi đầu, tuy không thấp như lúc nãy nhưng cũng đủ để tỏ vẻ cung kính.

Tuy nhiên, với góc độ ấy, những người ở phía trước và hai bên đều có thể thấy rõ dung nhan của nàng.

An Lương đệ lúc này đang nghiến chặt tay một cách dữ dội!

...

Bên ngoài đồn rằng dung mạo nàng khuynh thành tuyệt sắc, chẳng giống người phàm, đúng là hồ ly tinh chuyển thế.

Chưa gặp thì chưa tin, vừa trông thấy đã kinh ngạc. Đôi mắt, khuôn mặt, làn da, vóc dáng của nàng, tất cả đều hiện rõ trước mắt. Nàng quỳ nơi đó, dáng vẻ yêu kiều thở dốc, l*иg ngực căng đầy khẽ nhấp nhô, thần thái khiến người ta không thể rời mắt, tựa như cố tình câu dẫn nam nhân. Ngọn lửa trong lòng An Như Ý suýt nữa phun trào từ ánh mắt, lần đầu tiên trong đời nàng ta có ham muốn xé nát mặt một nữ nhân, phải gắng hết sức mới có thể kìm nén cơn giận.

Chi Chi cảm thấy thời gian trôi đi thật chậm chạp.

Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi, đối với nàng lại dài như cả một canh giờ.

Dù nàng vẫn hơi cúi đầu, không thể nhìn rõ sắc mặt và biểu cảm của những người xung quanh, nhưng nàng vô cùng sợ hãi, bản năng mách bảo rằng tất cả ánh mắt trong phòng đều đang dồn về phía mình, như muốn nuốt chửng nàng ngay tại chỗ.

Trong lòng nàng hoảng loạn kêu thầm "mẹ ơi", lập tức hối hận, không còn muốn ở lại Đông cung nữa. Nàng thầm nhủ: "Đừng... đừng nhìn ta như thế... nam nhân của các người ta không cần... ta chỉ muốn lĩnh lương tháng thôi, cho ta bạc là được rồi... Nếu thật sự không được, lương tháng ta cũng không cần nữa... bạc này khó kiếm quá... thôi khỏi đi... ta sẽ đi ngay... ai thả thϊếp ra, thϊếp lập tức rời khỏi đây..."

Đôi bàn tay nhỏ của nàng siết chặt, sống lưng đã rịn đầy mồ hôi.

Căn phòng vẫn im lặng như tờ.

Một lúc lâu sau, An Như Ý mới lên tiếng.

“Nữ nhân này yêu khí quá nặng, không nên ở lại Đông cung, e rằng sẽ gây họa cho Thái tử. Thϊếp nghĩ ít nhất cũng nên mời vài vị hòa thượng hoặc đạo sĩ đến làm phép, trừ bỏ yêu khí trên người nàng ta mới được. Ca ca của thϊếp tình cờ quen biết một pháp sư đạo hạnh rất sâu, hay là, Thái tử phi cứ giao người cho thϊếp xử lý đi...”

3

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.