TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

Ninh Hồng Yến liên tiếp uống hai chén rượu để trấn tĩnh, vừa cười vừa nói, mồ hôi trên trán túa ra từng lớp, lau rồi lại lau. Điều duy nhất khiến người ta an tâm là ánh mắt của Thái tử hầu như không rời khỏi nàng. Không rời thì không rời, nhưng hắn cũng chưa từng nở lấy một nụ cười.

Chi Chi cũng đã nhận ra điều ấy, trong lòng càng thêm thấp thỏm bất an. Từ trước đến nay chưa từng có người nam nhân nào nhìn nàng mà mặt không đỏ, tim không loạn. Tim nhỏ của nàng đập thình thịch, từng nhịp dồn dập, sợ đến mức chỉ lo hắn không để mắt đến nàng. Nếu Ninh Hồng Yến dâng người mà hắn lại không chọn nàng, vậy thì chẳng phải quá thảm rồi sao? Nàng không chỉ không thể rời khỏi Vô Uyển mà còn phải theo lão già Ninh Hồng Yến kia nữa! Nghĩ tới đây, Chi Chi càng thêm hoảng loạn.

Đúng lúc này, có lẽ vì nhìn thấy ánh mắt Thái tử vẫn luôn dừng trên người nàng, Thu Khởi Nhi bỗng nhiên thay đổi điệu múa. Không chỉ nàng ta, Đường Thi Gia ngay sau đó cũng đổi theo. Hai người đứng hai bên nàng, một trái một phải, động tác đều giống nhau như đúc, phối hợp ăn ý đến khó tin.

Mãi cho đến khi điệu múa kết thúc. Chi Chi thở hổn hển, mệt mỏi dừng lại, liếc sang nhìn hai người kia, dáng vẻ hiển nhiên là không vui. Ánh mắt nàng vẫn hướng về phía Thái tử, chỉ là trong đáy mắt đã thiếu đi một điều gì đó, lại dường như có thêm một điều gì khác.

Ninh Hồng Yến là người đầu tiên cười cười cất lời: “Điện hạ thấy vũ nữ này múa thế nào?”

Nhưng Phó Thừa Lễ lại không hề mở miệng đáp lại.

Ngón tay hắn khẽ miết trên chén rượu, ánh mắt vẫn như lúc trước, mãi đến khi điệu múa kết thúc mới chầm chậm dời đi. Tiểu tư trong phòng ra hiệu cho các nữ tử lần lượt lui xuống.

Tên thái giám Tào Công Công đứng sau Thái tử the thé cất lời: “Không ngờ phủ Hầu gia lại có những tuyệt sắc giai nhân như vậy.”

Ninh Hồng Yến thấy có bậc thang liền vội vàng cười xòa: “Tào Công Công quá khen rồi.”

Tiếp đó, hắn khom người hướng về phía Thái tử: “Thật không dám giấu...”

Hắn nói đến đây, trong lòng khẽ khựng lại. Để tránh hiềm nghi mê hoặc quân vương, hơn nữa dâng nhiều chắc chắn tốt hơn dâng ít, nên liền đổi lời: “...Thật không dám giấu, ba người này là mỹ nhân do thần đặc biệt chọn cho Điện hạ, mong Điện hạ vui lòng nhận cho...”

...

Chi Chi và hai người kia được dẫn ra khỏi phòng, tách khỏi các vũ kỹ khác, rồi vào một căn phòng riêng. Mấy người đều không nói gì, mỗi người một tâm sự, nhưng suy nghĩ chung đều không nằm ngoài một chuyện.

Sau một lúc lâu, Thu Khởi Nhi lên tiếng trước, không phải nói với Chi Chi mà là với Đường Thi Gia: “Không ngờ ngươi lại có tâm cơ như vậy!”

Cả ba đều hiểu nàng ta đang nói gì.

3

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.