TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

Nếu theo hầu Thái tử, liệu nàng có còn bị đưa cho người khác nữa không?

Một lúc lâu sau, một tiếng sáo thanh thoát vang lên, các vũ cơ liền tụ lại một chỗ, tầng tầng lớp lớp vây quanh nhau như những đoá hoa e ấp chờ nở. Cơ thể họ khẽ đung đưa theo tiếng nhạc, rồi từng chút một cúi thấp thắt lưng, chầm chậm hé nở, lớp này nối tiếp lớp kia, nhẹ nhàng xoè ra.

Mãi cho đến khi điệu nhạc dẫn đến lớp cuối cùng, tiếng tấu dần trở nên dồn dập hơn, mỹ nhân giữa lòng hoa mới chậm rãi hiện thân.

Thiếu nữ vận một thân y phục đỏ rực quyến rũ, hơi nghiêng đầu để lộ đường nét nghiêng nghiêng của gương mặt. Mười đầu ngón tay thon nhỏ khẽ che đi gương mặt kiều diễm, rồi từ từ buông xuống, để lộ dung nhan tựa ngọc phủ đào, đặc biệt là gương mặt ấy lại mang theo vài phần yêu mị mê hoặc.

Đôi mắt kia quyến rũ câu hồn, vừa khéo đối diện thẳng với người ngồi ở vị trí cao nhất. Đôi môi nàng đỏ như anh đào thấm mưa, khẽ ướt, cả người toát lên vẻ diễm lệ đến mê người, vừa yêu mị lại vừa ngây thơ, đặc biệt là ánh mắt nhỏ kia, lại chẳng hề che giấu lấy nửa phần, chói sáng đến lóa mắt.

Trong sảnh lúc này chỉ có hai người ngồi.

Người ngồi ở vị trí thượng tọa thân hình cao lớn, phong tư nghiêm cẩn, vận trường bào tơ trắng, búi tóc cao cài kim quan.

Dung mạo hắn quá đỗi xuất chúng, thế nhưng khí chất lại khiến người ta không rét mà run, lạnh lẽo nghiêm trang, mang theo sự xa cách vô tình.

Người ấy, chính là đích tử duy nhất của đương kim Thánh thượng, Đông cung Thái tử - Phó Thừa Lễ.

Chi Chi đây là lần đầu tiên được diện kiến. Sau khi nhìn rõ dung mạo hắn, trong lòng nàng chợt chấn động. Bởi lẽ nàng chưa từng gặp nam nhân nào tuấn tú đến thế, càng không ngờ vị Thái tử đương triều lại có vẻ ngoài như vậy. Chi Chi vốn nghĩ Thái Tử sẽ là một lão già nào cơ.

Hắn trông rất thư nhã, rất sạch sẽ, nhưng lại vô cùng xa cách, lạnh lùng.

Chỉ một cái liếc mắt đầu tiên, trong đầu Chi Chi liền hiện lên hai chữ: “Bạc tình.”

Thế nhưng nàng không còn tâm trí nghĩ thêm, cũng chẳng có thời gian mà nghĩ nhiều. Theo tiếng nhạc vang lên, mỹ nhân trong làn váy lụa mềm mại di chuyển thân thể, vòng eo uyển chuyển, thỉnh thoảng lại xoay người quay lưng, dáng điệu thanh tao như tiên, từng bước từng bước cúi đầu uyển chuyển, mái tóc đen như mực rơi dài chạm đất.

Dù là chính diện hay nghiêng mặt, dù là ngẩng đầu hay cúi đầu, đôi mắt có thể câu hồn đoạt phách kia vẫn luôn khéo léo dừng lại nơi Phó Thừa Lễ, mỗi ánh nhìn lại càng thêm yêu mị quyến rũ.

Ninh Hồng Yến ngồi hướng Bắc nhìn về Nam, nằm về phía bên của Chi Chi.

Thế nhưng chỉ một cái liếc nghiêng, vừa nhìn thấy tiểu nha đầu ấy xuất hiện, ánh mắt nàng lập tức rơi lên người Thái tử, trong lòng Ninh Hồng Yến liền run lên một trận. Gương mặt già nua đỏ bừng cả lên, hoảng loạn không thôi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng từ trán xuống lưng, chỉ trong chốc lát mà ướt đẫm chẳng kém gì lúc vừa đối thoại cùng Thái tử khi nãy.

Đặc biệt là khi nhìn thấy người kia vừa lộ diện, khóe môi Thái tử khẽ hiện lên một nụ cười giễu cợt mơ hồ, Ninh Hồng Yến quả thực sợ đến mức hồn bay phách tán.

Hắn biết rõ, tiểu nha đầu kia có diện mạo như thế nào.

Chính vì biết rõ điều đó nên hắn mới cảm thấy sợ hãi. Chỉ là hắn không ngờ, bản thân vẫn đánh giá nàng quá thấp. Một tiểu nha đầu nhỏ bé như nàng mà dám ngang nhiên quyến rũ như thế, chẳng phải hắn sẽ mang tiếng là mê hoặc quân vương hay sao?

3

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.