TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5: Nhìn cái gì?

Hương thơm len lỏi trong không khí, từng chút thấm vào ruột gan, giống như người bất kể đang ở nơi tối tăm nào cũng có thể bị nó kéo trở lại hiện thực.

Thương Từ Trú không hề phát hiện, hắn nhìn bức thư được viết trên giấy đàn hương, chữ viết của Mẫn Không dài ngoẵng như giun nhưng vô cùng độc đáo.

"Bích Giáng Tuyết, thuộc tính ôn hòa, có linh tính, rất thích hợp để bình tâm tĩnh khí, đây là sen Phật quý giá trong hàng vạn bông mới chọn được một, cần cẩn thận chăm sóc... Gốc Bích Giáng Tuyết này là bần tăng đi du lịch nước Nam Đại gặp được, đặc biết hiến dâng cho bệ hạ, cho nên nó còn mang theo mối giao tình thâm sâu với quân vương nước Nam Đại..."

Tên cao tăng giảo hoạt.

Nói dễ nghe là giao tình thâm sâu, nói khó nghe chính là nợ nước thù nhà.

Quan hệ của Đại Thương và Nam Đại vốn chẳng mấy tốt đẹp, nhiều năm trước từng giao chiến với nhau, quốc thổ Đại Thương đã mười mấy năm không trồng được hoa sen, muốn nuôi sen đều phải lấy từ Nam Đại, còn phải trồng trong lu mới có thể miễn cưỡng sống nổi một hai cây, tình huống này chỉ gặp ở thời Nam Đại vương còn sống.

Tân vương của nước Nam Đại đăng cơ được ba năm, không biết phát điên cái gì, không tấn hiến sen nữa.

Thương triều cũng nhiều năm chưa thấy hoa sen này, thậm chí vô số người không biết trên đời còn có loại hoa ấy.

Thương Từ Trú cười khẩy một tiếng, hắn nheo mắt, thuận thế ngồi trên giường, một tay đặt lên đầu gối, tay còn lại cầm lá thư không chút do dự đưa tới gần ngọn nến.

Dung Mục ngẩng đầu, thấy rõ tro bụi xoay tròn bay xuống, đậu trên lá sen xanh mướt của y, thậm chí rụng lả tả trên đầu hoa của y. Hoàng đế chắc chắn thấy, nhưng hắn tà ác không nói một lời, càng không nhúc nhích nhìn chằm chằm y một lúc lâu. Mãi cho đến khi ánh nến chiếu rõ gương mặt thâm thúy góc cạnh sắc bén như tạc tượng của hắn, đôi mắt không cảm xúc như đang đánh giá một món thương phẩm xem rốt cuộc nó có thể mang đến bao nhiêu giá trị cho mình.

Nhìn cái gì, nhìn cái con khỉ.

Quan sát một lúc khuôn mặt tuấn tú viết đầy mấy chữ "ta giả chết" kia của hắn, Dung Mục cuối cùng cũng hiểu, y chẳng những xui xẻo biến thành một “người thực vật”, còn bi ai rơi trúng tay một tên bạo quân.

*

Hoàng đế tới nhanh, đi cũng nhanh.

Nhìn lá thư đã biến thành tro tàn mà Dung Mục thì vẫn không biết phải xử trí thế nào, Lang Hỉ đi lòng vòng tại chỗ, cuối cùng làm như hiểu cái nết vui buồn thất thường của bệ hạ nhà mình, lão quyết định không động vào Dung Mục.

6

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.